Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Giữa Trời Và Đất

Paris, 1934. Buổi lễ thụ phong linh mục trước nhà thờ Đức Bà bỗng nhiên bị những kẻ lạ mặt phá đám. Thoát chết trong gang tấc, chàng tu sĩ trẻ Vango biết mình không thể tiếp tục trốn chạy quá khứ được nữa. Vango không biết mình là ai, không biết tại sao lũ người hắc ám kia quyết thủ tiêu cậu. Khát khao tìm cho ra sự thật, chàng trai trẻ có biệt tài leo trèo lại bước vào những ngày tháng hiểm nguy, khởi đầu từ bậc thềm nhà thờ Đức Bà, bồng bềnh trên chiếc khí cầu Graf, rong ruổi khắp các hòn đảo ngoài khơi Địa Trung Hải, giữa sương mù lạnh giá xứ Scotland... Và lẩn khuất quanh những hiểm nguy rình rập cậu là bóng ma đe dọa của một cuộc chiến tranh thế giới mới... “Tôi đã đặt vào đây tất cả những gì tôi cảm thấy cần thiết : hơi thở của cuộc sống phiêu lưu, vẻ mong manh, sự tàn ác, nét đẹp của những sự sống. Tôi mong câu chuyện này sẽ cuốn độc giả đi, nhưng dấu ấn về nó sẽ vẫn lưu lại trong lòng họ.” - Timothée de Fombelle. *** Timothée de Fombelle sinh năm 1973, là tiểu thuyết gia, nhà soạn kịch trẻ người Pháp. Thiên hướng dành cho kịch bộc lộ từ rất sớm, năm mười bảy tuổi, anh thành lập một nhóm kịch và đảm nhận nhiệm vụ viết kịch bản cũng như dàn dựng. Năm 2002, vở kịch Le Phare giành giải thưởng Prix du Souffleur, bước đầu tạo dựng tên tuổi anh trên sân khấu kịch. Anh đến với tiểu thuyết qua bộ truyện hai tập Tobie Lolness, một dự án rất được kỳ vọng và quả thật đã đưa tên tuổi tác giả ra toàn thế giới. Bộ truyện đã được dịch ra 26 thứ tiếng và nhận được rất nhiều giải thưởng danh giá trong nước cũng như quốc tế. Tháng 3/2010, tập đầu tiên của bộ truyện phiêu lưu Vango ra mắt tại Pháp và đã giành được Giải thưởng của Thư viện Paris, Giải thưởng Livre en tête, hạng mục tác phẩm dành cho thanh thiếu niên. *** CON ĐƯỜNG CỦA NHỮNG THIÊN THẦN Paris, tháng Tư năm 1934 Bốn mươi con người trong trang phục trắng nằm rạp trên mặt đường. Người ta ngỡ như thấy một cánh đồng tuyết. Lũ chim nhạn sà lên những thân hình ấy, kêu rin rít. Hàng ngàn người chứng kiến cảnh tượng này. Nhà thờ Đức Bà Paris in bóng lên đám đông tụ tập. Bỗng nhiên, xung quanh, thành phố dường như trở nên trầm lặng. Vango tì trán lên đá. Cậu lắng nghe hơi thở của chính mình. Cậu nghĩ đến cuộc đời đã đưa cậu đến đây. Lần đầu tiên, cậu không sợ hãi. Cậu nghĩ đến biển, đến làn gió mặn chát, đến vài giọng nói, khuôn mặt, đến những dòng nước mắt nóng hổi của người đã nuôi nấng cậu. Lúc này, mưa đang rơi trên sân trước nhà thờ nhưng Vango vẫn không hay biết gì. Nằm rạp trên đất giữa đám bạn đồng hành, cậu không nhìn những chiếc ô đang lần lượt xòe ra. Vango không thấy đám đông dân chúng Paris đang tụ tập, không thấy những gia đình xúng xính quần áo đẹp, không thấy thái độ sùng kính của mấy bà lão, không thấy lũ trẻ luồn chân người lớn chơi đùa, không thấy bọn chim bồ câu đờ đẫn, không thấy lũ nhạn nhảy nhót, không thấy những kẻ hiếu kỳ đứng trên xe ngựa, và không hề thấy đôi mắt xanh, ở đó, phía bên cạnh, đang chỉ nhìn mỗi cậu. Đôi mắt xanh ngấn lệ, giấu dưới lớp mạng gắn mũ. Vango, mắt vẫn nhắm. Cậu đã tròn hai mươi tuổi đầu. Đây là ngày trọng đại của cuộc đời cậu. Một niềm hạnh phúc lớn lao đang dâng trào từ đáy lòng cậu. Lát nữa thôi, cậu sẽ trở thành linh mục. - Một sự điên rồ ngọt ngào! Người gác chuông nhà thờ Đức Bà, ở trên cao, lẩm bẩm khi liếc mắt về phía quảng trường. Ông đợi. Ông đã mời Clara bé nhỏ đến ăn trứng chần nước sôi trong tháp chuông của mình. Ông biết cô ấy sẽ không đến, như tất cả những người phụ nữ khác. Và, dưới quả chuông khổng lồ, khi nước đang réo rắt trong xoong, người gác chuông nhìn những con người trẻ tuổi sắp được phong làm linh mục kia. Còn vài phút nữa, họ vẫn nằm rạp dưới đất trước khi đi tu mãi mãi. Lúc này, ở trên cao, cách đám đông năm mươi mét, không phải khoảng không làm Simon, người gác chuông, chóng mặt, mà chính là những mảnh đời nằm rạp dưới đất kia, dâng hiến, sắp dấn thân vào thế giới xa lạ. - Điên rồ, ông nhắc lại. Điên rồ! Ông ra dấu chữ thập, như thường lệ và quay lại với những quả trứng của mình. Đôi mắt xanh vẫn không rời Vango. Đó là một cô gái trẻ chừng mười sáu, mười bảy tuổi, mặc chiếc áo măng tô nhung màu tro. Bàn tay cô lục tìm trong túi rồi lại rút ra mà không thấy chiếc khăn mùi soa. Mu bàn tay trắng trẻo ấy rón rén dưới lớp voan, lau nước mắt trên má. Mưa bắt đầu thấm qua lớp áo măng tô. Cô gái rùng mình đảo mắt sang phía bên kia sân trước nhà thờ. Một gã đàn ông bất ngờ quay đầu lại. Hắn nhìn cô chăm chăm. Cô chắc chắn điều đó. Đây là lần thứ hai cô nhận ra hắn trong buổi sáng hôm nay, nhưng cô biết, từ rất xa xôi trong ký ức, cô đã gặp hắn ở đâu đó. Mặt trắng như sáp, tóc bạc, ria mép lưa thưa và gọng kính nhỏ bằng dây sắt. Cô đã gặp hắn ở đâu vậy nhỉ? Âm thanh lớn của bộ đàn ống đưa cô trở lại với Vango. Giờ phút trọng đại đã đến. Vị hồng y già đứng dậy và đi xuống phía những người vận đồ trắng. Ông gạt cái ô mà người ta giơ ra để che cho ông, ông gạt cả những bàn tay muốn đỡ ông bước xuống bậc thềm. - Cứ để mặc ta! Ông nắm cây trượng tổng giám mục nặng trịch của mình và mỗi bước đi của ông như thể một điều kỳ diệu. Vị hồng y đã già và yếu. Buổi sáng hôm đó, Esquirol, bác sĩ của hồng y, không cho phép ông tổ chức buổi lễ. Hồng y mỉm cười đuổi hết mọi người ra, rồi ông dậy, ra khỏi giường để mặc quần áo. Lúc chỉ còn một mình, ông mới cho phép mình rên rỉ mỗi khi cử động. Còn ở chỗ đông người, ông là một khối đá. Lúc này, ông đang bước xuống bậc, dưới trời mưa. Hai tiếng trước, khi thấy những đám mây đen lớn dần, mọi người nài nỉ ông nên tổ chức buổi lễ bên trong nhà thờ. Lại một lần nữa, ông không nghe. Ông muốn buổi lễ diễn ra bên ngoài, trước thế giới mà những người trẻ tuổi kia sẽ sống trọn cả cuộc đời mình. - Nếu họ sợ bị cảm, họ nên chọn cái nghiệp khác. Họ sẽ lại gặp những cơn bão khác mà thôi. Đến bậc cuối cùng, vị hồng y dừng lại. Ông là người đầu tiên nhận thấy sự nhốn nháo trên quảng trường. Phía trên, Simon, người gác chuông, chẳng mảy may nghi ngờ gì. Ông quẳng trứng vào nước và bắt đầu đếm. Ai có thể nói được điều gì sẽ xảy ra trong thời gian vừa đủ để chần một quả trứng cơ chứ? Ba phút để làm thay đổi một số phận. Trong khi nước đang sôi lại, tiếng rì rầm như tiếng nước sủi từ những hàng sau cùng bắt đầu lan ra cả đám đông. Cô gái trẻ lại rùng mình. Xảy ra chuyện gì trong sân trước nhà thờ rồi. Vị hồng y ngẩng đầu lên. Khoảng hai chục người đang rẽ lối đi giữa đám đông. Tiếng xì xào to hơn. Người ta nghe thấy cả những tiếng kêu la. - Để họ đi qua! Bốn mươi tu sĩ không hề động đậy. Chỉ riêng Vango quay đầu sang một bên, áp má và tai lên đất giống như chàng chiến binh Apache đang nghe ngóng. Cậu nhìn thấy những bóng người đang di chuyển sau hàng đầu tiên. Tiếng xì xào rõ hơn. - Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ? - Tránh ra nào! Dân chúng hoài nghi. Hai tháng trước, những vụ bạo động tại quảng trường Concorde đã gây ra chết chóc và làm hàng trăm người bị thương. - Cảnh sát đấy…, một phụ nữ kêu lên để trấn an đám đông. Họ đang tìm ai đó. Những con chiên cố gắng dập tắt tiếng ồn ào. - Suỵt… Có im đi không nào. Năm mươi chín giây. Dưới tháp chuông, Simon vẫn đếm. Ông nghĩ đến Clara bé nhỏ, cô ấy hứa là sẽ đến mà. Ông nhìn bộ đồ ăn cho hai người được bày trên cái hòm. Ông nghe thấy tiếng réo rắt từ chiếc xoong trên bếp. Một tu sĩ vận áo dài trắng tiến lại gần hồng y và thì thầm vào tai ông. Ngay phía sau họ, một người đàn ông thấp, béo cầm mũ trên tay. Đó là cảnh sát trưởng Boulard. Người ta nhận ra mí mắt chảy xệ như mắt của một con chó già nua, cái mũi đánh hơi, hai gò má hồng và nhất là hai đồng tử sáng rực lanh lẹ của ông. Auguste Boulard. Điềm tĩnh, dưới cơn mưa rào tháng Tư, ông đang rình từng cử động nhỏ nhất của đám người trẻ tuổi nằm rạp trên đất kia. Một phút hai mươi giây. Chính lúc đó, một người trong số họ đứng dậy. Cậu không quá cao lớn. Chiếc áo dài nặng trĩu nước mưa. Khuôn mặt đầm đìa nước. Cậu quay một vòng tại chỗ giữa những cơ thể không hề nhúc nhích. Từ mọi phía, cảnh sát mặc thường phục xổ ra khỏi hàng và tiến một bước về phía cậu. Cậu thanh niên nắm hai tay, rồi lại thả ra. Trong mắt cậu, dường như gói trọn tất cả mây đen trên trời. Cảnh sát trưởng hô to: - Vango Romano? Chàng trai nghiêng đầu. Trong đám đông, ở một chỗ nào đó, đôi mắt xanh đang đảo tứ phía, giống như mấy con bướm bị mắc lưới. Người ta muốn gì ở Vango chứ? Rồi Vango bắt đầu chuyển động. Cậu bước qua những người bạn và tiến về phía cảnh sát trưởng. Đám cảnh sát tiến dần lại. Vừa bước, Vango vừa cởi lớp khoác màu trắng khỏi chiếc áo dài và xuất hiện trong bộ đồ đen. Cậu dừng lại trước mặt hồng y, quỳ gối. - Hãy tha thứ cho con, thưa cha. - Con đã làm gì vậy, Vango? - Con không biết, thưa cha, xin cha hãy tin con. Con không biết mà. Một phút năm mươi giây. Vị hồng y già bám chặt tay vào cây trượng. Ông tì cả người lên đó, cánh tay và vai quấn lấy thân gỗ nạm vàng, tựa như dây thường xuân quấn lấy thân cây vậy. Ông buồn bã nhìn xung quanh. Ông thuộc tên từng người trong số bốn mươi con người trẻ tuổi này. - Cha tin con, đứa con bé bỏng của ta, nhưng ta sợ ở đây chỉ có mỗi mình ta thôi. - Thế đã là nhiều rồi, nếu cha thật sự tin con. - Không đủ đâu con, vị hồng y thì thầm. Hồng y nói đúng. Boulard và quân của ông ta chỉ còn cách có vài bước. - Hãy tha thứ cho con, Vango van nài một lần nữa. - Con muốn ta tha thứ gì đây, trong khi con chẳng gây ra chuyện gì? Khi cảnh sát trưởng Boulard, ở ngay đằng sau, đặt tay lên vai cậu, Vango trả lời hồng y: - Đây là những gì mà con muốn cha tha thứ… Và, bằng bàn tay rắn chắc, cậu tóm tay cảnh sát trưởng, đứng dậy bẻ quặt cánh tay ông ra sau lưng. Cậu ném ông về phía một nhân viên cảnh sát. Bằng vài bước nhảy, Vango thoát khỏi hai cảnh sát đang lao về phía cậu. Viên cảnh sát thứ ba giơ súng lên. - Đừng bắn, Boulard hét, vẫn nằm trên đất. Tiếng hét lớn làm đám đông trở nên hỗn loạn, nhưng chỉ cần giơ lòng bàn tay lên, hồng y khiến đám đông im bặt. Vango vượt lên mấy bậc thềm. Đám lễ sinh vừa hét vừa chạy toán loạn khi cậu đi qua. Toán cảnh sát ngỡ như đang băng qua một sân trường. Mỗi bước chân, họ lại vấp phải một đứa trẻ hoặc bị một cái đầu tóc vàng húc vào bụng. Boulard gào lên với hồng y: - Cha nói chúng xếp thành hàng đi chứ! Bọn này nghe lời ai đây? Hồng y chỉ ngón tay lên trời, thích thú. - Chỉ Chúa thôi, thưa ngài cảnh sát trưởng. Hai phút ba mươi giây. Vango đã đến trước cửa chính nhà thờ. Cậu trông thấy một người phụ nữ thấp, hơi đậm người, da xanh xao, biến mất sau cánh cửa và đóng lại. Cậu lao vào cánh cửa gỗ. Phía trong, then đã cài. - Mở cửa ra đi! Vango kêu to. Mở cho tôi! Một giọng nói run run trả lời cậu: - Tôi biết mình không được làm thế. Tôi xin lỗi. Tôi chẳng muốn làm điều gì không tốt. Chính người đánh chuông đã hẹn tôi mà. Phía sau cánh cửa, người phụ nữ khóc. - Mở cửa ra đi, Vango nhắc lại. Tôi thậm chí chẳng biết chị đang nói gì nữa. Tôi chỉ nhờ chị mở cửa thôi mà. - Ông ấy có vẻ tốt bụng… Tôi xin cậu. Tôi tên là Clara. Tôi không phải là người hư hỏng đâu. Vango nghe thấy tiếng cảnh sát ở đằng sau. Cậu cảm thấy đôi chân mình mềm nhũn. - Chị ơi, tôi không trách gì chị đâu. Tôi chỉ cần chị giúp thôi mà. Mở cửa cho tôi đi. - Không… Tôi không thể… Tôi sợ. Vango quay người lại. Mười người đàn ông đã đứng đó, thành hình vòng cung quanh cánh cửa chạm trổ. - Không được nhúc nhích, một người trong số họ nói. Vango tựa lưng sát cánh cửa ánh đồng. Cậu thì thầm: - Bây giờ thì, chị ơi, muộn quá rồi. Đừng có mở cửa nữa đấy. Đừng mở, dù với bất kỳ lý do gì. Tôi sẽ đi đường khác. Cậu tiến một bước về phía đám người đó, rồi quay lại và ngước mắt lên. Đó là cánh cửa Phán Quyết. Cậu biết nó quá rõ. Một viền đá chạm trổ quanh cánh cửa. Bên phải, là những kẻ bị đày xuống địa ngục. Bên trái, là thiên đường và những thiên thần. Vango thích con đường của những thiên thần hơn. Lúc này, cảnh sát trưởng Boulard đã đến nơi. Ông suýt ngất xỉu khi chứng kiến những gì đang diễn ra. Trong vòng chưa đầy một giây, Vango Romano đã leo qua những hàng tượng đầu tiên. Cậu cách mặt đất năm mét. Ba phút. Simon, người gác chuông, chẳng nhìn thấy gì, đang lấy muôi vớt trứng ra. Dường như Vango không trèo, mà đang từ từ trườn trên bức tường mặt tiền nhà thờ. Ngón tay bám chặt vào những hình chạm nổi nhỏ nhất. Tay và chân cậu di chuyển dễ dàng. Như thể cậu đang bơi theo chiều thẳng đứng. Đám đông nhìn cậu, miệng há hốc. Một phụ nữ ngất xỉu và ngã lăn khỏi ghế như một mảnh vải. Dưới chân bức tường, đám cảnh sát đang nháo nhác tứ phía. Cảnh sát trưởng sững sờ. Phát súng đầu tiên vang lên. Boulard lấy được chút hơi để quát: - Dừng lại! Tôi đã nói các anh không được bắn cơ mà. Nhưng có viên cảnh sát nào rút súng ra đâu. Một người còn chìa vai cho đồng nghiệp trèo lên nhưng không được. Mấy gã đàn ông tội nghiệp leo được không quá tám mươi xăng ti mét so với bậc thềm, số khác đang cố gắng lấy móng tay cậy cánh cửa nặng hai tấn. Lại một tiếng nổ nữa. - Ai bắn? Boulard gào lên, tóm lấy cổ một tay cấp dưới. Tìm cho tôi kẻ nào đã bắn đi, thay vì các anh cứ bám riết lấy cánh cửa này. Các anh muốn vào làm gì cơ chứ? Để thắp nến à? - Chúng tôi nghĩ sẽ tóm được hắn trên tháp, thưa cảnh sát trưởng. - Có cầu thang ở hướng Bắc đây, Boulard nổi xung chỉ ngón tay sang bên trái. Rémi và Avignon ở lại với tôi. Tôi muốn biết ai đang bắn con gà gô của mình. Vango đã lên đến hành lang Vua. Cậu đứng dậy và bám vào một cái cột. Cậu thở nhẹ nhàng. Trên gương mặt cậu, sự quyết tâm xen lẫn nỗi tuyệt vọng. Cậu nhìn xuống sân trước nhà thờ. Hàng nghìn con mắt mở to đang dõi theo cậu. Một viên đạn làm nổ tung chiếc vương miện bằng đá, ngay sát tai cậu, làm văng bụi trắng lên má cậu. Cậu nhìn thấy, ở phía dưới, viên cảnh sát trưởng đang quay tròn như một gã điên. - Ai đã làm thế? Boulard gào lên. Không phải cảnh sát bắn cậu. Vango nhanh chóng hiểu ra điều đó. Cậu còn có những kẻ thù khác trên quảng trường này. Cậu tiếp tục trèo, bằng vài động tác, cậu đã lên đến chân ô cửa kính hoa hồng. Lúc này, cậu đang leo trên một mảng kính ghép màu đẹp nhất thế giới, giống như một chú nhện trượt trên mạng vậy. Phía dưới, đám đông câm lặng. Cô ở đó, lặng thinh, bị thôi miên khi nhìn chàng trai bám vào mảng kính ghép màu phía Tây nhà thờ Đức Bà. Lũ chim nhạn bay thành đội tàu nhỏ siết chặt quanh cậu, như thể để bảo vệ Vango bằng những tấm thân bé nhỏ phủ lông vũ của chúng. Nước mắt lưng tròng, Simon, dưới tháp chuông, đang dùng dao bóc quả trứng đầu tiên. Lại một lần nữa, cô ấy không đến. - Đời thật buồn, ông nhẹ nhàng nói. Khi nghe thấy cầu thang gỗ dẫn lên gác chuông kêu cọt kẹt, ông dừng lại và ấp úng: - Cô đó hả? Ông nhìn quả trứng thứ hai. Luống cuống, trong giây lát, ông ngỡ như hạnh phúc đang ở ngoài cửa. - Clara? Cô đấy ư? - Cô ấy đợi ông phía dưới. Đó là Vango, viên đạn sau cùng sượt qua sườn khi cậu đặt chân lên hành lang Quái vật đầu sư tử. - Cô ấy cần ông, cậu nói với người gác chuông. Simon cảm thấy có cái gì đó vui vui trong lồng ngực. Từ trước đến nay có ai cần ông đâu. - Thế còn cậu? Cậu là ai? Cậu đang làm gì ở đây? - Cháu không biết, Vango nói. Cháu chẳng biết gì. Cháu cũng thế, cháu cần ông. Trên quảng trường, cô gái trẻ kia, người có đôi mắt xanh và khoác chiếc áo măng tô màu tro, đang vùng vẫy trong đám đông. Lúc Vango bỏ chạy, cô phát hiện gã đàn ông có khuôn mặt sáp ong đang rút súng ra khỏi áo choàng. Cô lao đến nhưng đám đông nhộn nhạo không cho cô tiến bước. Khi cô sang đến phía bên kia, hắn không còn ở đó nữa. Cô không còn chút gì của hình ảnh mèo con sướt mướt mà người ta thấy trước đó. Cô đã biến thành con sư tử xổng chuồng, hất tung mọi thứ trên lối đi. Sau đó, cô nghe thấy phát súng đầu tiên. Lạ thay, cô hiểu ngay là nó nhằm vào Vango. Phát súng thứ hai, mắt cô hướng về phía bệnh viện Hôtel-Dieu, bao lấy mạn Bắc quảng trường. Rồi cô nhìn thấy gã đàn ông. Hắn chót ở tầng hai. Khẩu súng ngắn vươn ra từ sau một tấm kính vỡ và trong bóng tối, phản chiếu khuôn mặt lạnh lùng của kẻ sát nhân. Chính hắn. Cô phóng ánh mắt lên cao. Vango đang giữ thăng bằng. Ông trời vừa kéo cậu ra khỏi định mệnh vào phút cuối. Đối với cô, ngược lại, một lần nữa, tất cả đều trở nên có thể. Với điều kiện cậu ấy còn sống. Cô gái mắt xanh lao về phía bệnh viện. Đột nhiên, trên bầu trời nhà thờ Đức Bà, xuất hiện một con quái vật khổng lồ. Nó gần như làm cho đám đông quên đi những gì đang xảy ra trên mặt đất. Dài và uy nghi như nhà thờ, láng bóng nước mưa, một quả khí cầu xuất hiện. Nó choán cả bầu trời. Ở mặt trước cabin chắn kính, Hugo Eckener, viên chỉ huy lớn tuổi của Khí cầu Graf, đang dõi mắt tìm kiếm bóng dáng bạn ông trên sân trước nhà thờ. Từ Braxin trở về, trên đường tới hồ Constance, ông đã chuyển hướng quỹ đạo bay của khí cầu qua Paris, để cái bóng của khí cầu vuốt ve thời khắc trọng đại ấy của cuộc đời Vango. Đến phát súng thứ ba, ông hiểu rằng có điều gì đó chẳng lành. - Phải đi thôi, thưa chỉ huy, đội trưởng Lehmann nói. Một viên đạn lạc suýt nữa làm thủng quả bóng mà trong cái vỏ rực rỡ của nó chứa đến sáu mươi hành khách và phi hành đoàn. Tiếng nổ sau cùng vang lên dưới mặt đất. - Nhanh lên, chỉ huy… Eckener hạ kính xuống buồn bã nói: - Ừ thôi, chúng ta đi vậy. Phía dưới, một con chim nhạn chết rơi xuống chân Boulard. Và chuông nhà thờ Đức Bà bắt đầu điểm. Mời các bạn đón đọc Vango - Giữa Trời Và Đất của tác giả Timothée de Fombelle & Hà Thảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mariana - Susanna Kearsley
Tên eBook: Mariana (full prc, pdf, epub) Tác giả: Susanna Kearsley Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Huyền ảo, Văn học phương Tây Dịch giả: Chi Tử  Số trang: 528  Ngày xuất bản: 08-07-2013  Công ty phát hành: Bách Việt  Nhà xuất bản: NXB Lao Động  Chụp pic: Dung Nguyen  Type Thien Huong Do & Huong Lien Nguyen & Ngan Dinh & Emily Stones & Mi Hà & Cao Thu Trang & Thanh Nguyen  Beta: CoCo & Hạ My  Tạo prc: CoCo Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free GIỚI THIỆU …Anh sẽ không ép buộc em lên giường với anh. Anh không muốn một người phụ nữ hoảng sợ, hay một cô nàng e thẹn, ngoại trừ cô ấy sẵn lòng trao cho anh tình yêu. Anh không hứa hẹn, bởi thế giới này là một nơi luôn biến đổi và lời nói hầu như không còn nhiều ý nghĩa. Nhưng nếu em nghi ngờ lòng chân thành từ tình yêu của anh, thì em đến đây. Hãy để anh nhắc lại lời hứa của mình… *** Bao nhiêu mùa đã trôi qua, bao nhiêu đợt tuyết đã đến và đi, hoa nở rộ rồi khô héo dưới ánh mặt trời chói chang của mùa hè, trong khi Mariana và Richard của cô ấy đã chờ đợi, bất lực khi bị niêm phong giữa giao lộ thời gian… chờ đợi khoảnh khắc tâm hồn họ lại được giao hòa, ngất ngây trong men tình ái của nhân gian. Phải, ba trăm năm trước đây vào thế kỷ XVII Mariana và Richard đã có một tình yêu khắc cốt ghi tâm, một tình yêu không trọn vẹn giữa cô thiếu nữ nghèo và chàng quý tộc hào hoa. Tình yêu đó để lại nhiều day dứt và đau thương đến mức linh hồn hai người cứ lưu luyến chưa chịu rời bỏ nhân gian. Cho đến ba trăm năm sau, với sự xuất hiện của Julia tại ngôi làng Exbury cổ kính. Julia Beckett là người tin vào số phận. Khi cô chuyển vào Đàn Cừu Xám - một ngôi nhà xinh đẹp được xây từ thế kỷ XVI ở vùng quê Exbury, cô ngờ rằng không phải chỉ vì những trùng hợp ngẫu nhiên đã mang cô đến đây. Người dân địa phương rất nhiệt tình và hiếu khách, nhất là người chủ của Lâu đài Crofton, thế nhưng bên dưới sự bình thường ấy, cô vẫn cảm nhận được nỗi buồn khôn nguôi ám ảnh ngôi nhà mới của cô. Rồi cô phát hiện ra Mariana, một người con gái xinh đẹp đã từng sống ở đây ba trăm năm trước. Cũng chính là hồn ma Thiếu phụ Xanh luôn xuất hiện trong khu vườn của Đàn Cừu Xám, nhưng cách đây ba mươi năm, vào cái năm Julia ra đời, người ta không còn nhìn thấy hồn ma ấy nữa. Dường như vùng đất tưởng chừng quá đỗi bình yên này đang ẩn chứa biết bao buồn thương và đau đớn. Julia không chỉ đóng vai trò là người khám phá, mà còn là nút thắt trong toàn bộ câu chuyện này. Dường như lịch sử đã ở đây và chờ sẵn Julia từ rất lâu rồi… *** TÁC GIẢ   Susanna Kearsley là một tiểu thuyết gia người Canada, ngoài thể loại lãng mạn, cô còn viết truyện trinh thám dưới bút danh Emma Cole. Trước khi dấn sâu vào nghiệp cầm bút và trở thành một nhà văn chuyên nghiệp, Susanna Kearsley từng làm quản lý bảo tàng, nên cô đã mang niềm say mê nghiên cứu và du lịch vào những cuốn sách của mình. Mariana đã mang về cho cô giải Văn học Catherine Cookson uy tín và cuốn tiểu thuyết Bí Mật của Shophia (còn có tên là Biển mùa đông) cũng đưa cái tên Susanna Kearsley vào vòng chung khảo giải Tiểu thuyết Lãng mạn của năm. Mời các bạn đón đọc .  
Mình thử yêu nhé, Cleo? - Jill Mansell
Tên eBook: Mình thử yêu nhé, Cleo? (full prc, pdf, epub) Tác giả: Jill Mansell  Thể loại: Lãng mạn, Hài hước, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây Dịch giả: Phạm Lê Diệu Linh  Số trang: 396  Ngày xuất bản: 15-07-2013  Công ty phát hành: Nhã Nam Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ  Chụp pic: Dung Nguyen  Type Kiều Anh & Lee Ock Hijk & Mi Hà &  Mai Thanh & Marry Lennox & Ta Hong Son & Minh Tam  Beta: Hoai Luong  Tạo prc: CoCo Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free GIỚI THIỆU Giải Tiểu thuyết Lãng mạn Hài hay nhất 20 của RNA Có điểm gì chung giữa Will đẹp trai hoàn hảo, Ash hài hước siêu sao radio và Johnny nghệ sĩ điêu khắc, hot boy trường học một thời? Chính là Cleo, chính thế đấy, một cô nàng làm nghề tài xế xe limousine. Nàng là đương kim người yêu của Will, bạn RẤT thân của Ash và, ừm, đã từng hôn Johnny từ thời đi học - một nụ-hôn-bị-lừa! Và tất cả họ đụng độ tại một tang lễ người quen, mở ra một câu chuyện thú vị đến hầu như khó tin, làm lộn nhào các mối quan hệ hiện tại. Sau rất nhiều tiếng cười, nước mắt, tình huống lãng mạn và cả tréo ngoe, tất cả có thể lại sẽ bắt đầu, theo một trật tự mới. ... bởi vì đôi khi người ta cần một cơ hội nữa, để đưa trái tim về đúng chỗ, vì biết đâu dưới lớp vỏ rất-ổn-thỏa, nó đã đi lạc bấy lâu nay... ... bởi vì đôi khi người ta cần rất nhiều can đảm, rất nhiều thời gian, trước khi dám THỬ dấn thân vào tình yêu đích thực... *** NHẬN ĐỊNH "Hãy thử đọc đi rồi bạn sẽ không phải hối tiếc." - Best Romance Stories "Nhân vật lạ, cốt truyện hấp dẫn, cùng vô số tình huống tréo ngoeo khiến người đọc khó buông sách nổi." - Booklist "Một cuốn sách cực kỳ dí dỏhững nhân vật mang tì vết rất thực nhưng vô cùng đáng yêu." - The Royal Reviews "Ngập tràn những điều bất ngờ, tình yêu đôi lứa và tình cảm gia đình. Jill Mansell đã rất thành công khi đan cài chuyện riêng của các nhân vật, và mô tả với giọng văn chân thực đến nỗi có cảm giác như ta đang ở đó vậy." - Fresh Fiction "Văn phong của Jill Mansell quả là độc nhất vô nhị với nét hài hước duyên dáng và cốt truyện đầy bất ngờ." - Between the Pages Mời các bạn đón đọc .
Nụ Hôn Đầu Cho Em - Suzanne Brockmann
Tên eBook: Nụ Hôn Đầu Cho Em (full prc, pdf, epub)    Tác giả: Suzanne Brockmann    Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây Dịch giả: Nguyễn Trung  Nhà xuất bản: NXB Lao Động - Thái Uyên  Số trang: 262  Hình thức: Bìa mềm  Ngày xuất bản: 20 - 9 – 2012  Quản lý dự án: Devil  Chụp Pic: Con Đần  Type: Mimi Ngoc, Cao Thu Trang, Tuyết Minh, Yến Ngọc  Beta & Tạo prc: TT Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free  Giới thiệu tác phẩm Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ yêu một anh chàng vốn là bạn thân của mình trong suốt hai mươi năm, một người từng chia sẻ với bạn mọi buồn vui, mơ ước, thành công, thất bại…, chỉ trừ một quan điểm yêu đương nghiêm túc và đích thực? Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ yêu anh chàng ấy, khi trong con mắt bạn, anh ta là gã phóng đãng nhất ở nơi bạn sống, là một Don Juan thật sự vì anh ta ngủ với mọi phụ nữ rồi sau đó bỏ rơi họ, chưa bao giờ muốn thốt ra một lời nguyện ước chung thủy, chân thành? Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ phải lòng anh chàng ấy, trong những tình huống hết sức trớ trêu, rồi nhận ra mình không thể rời xa anh ta dù chỉ trong ý nghĩ, và rốt cuộc anh ta cũng để mắt tới bạn, khao khát bạn từ rất lâu, rất lâu rồi…. Hãy cùng đến với hòn đảo Sunrise Key xinh đẹp trong cuốn tiểu thuyết "Nụ Hôn Đầu Cho Em” để trải nghiệm câu chuyện tình yêu thú vị tuyệt vời ấy. Mời các bạn đón đọc Nụ Hôn Đầu Cho Em của tác giả Suzanne Brockmann. 
Tuần Lễ Thời Trang - Lisi Harrison
Tên eBook: Tuần Lễ Thời Trang (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Lisi Harrison Thể loại: Tiểu thuyết, Sách teen, Best seller, Hài hước, Hiện đại, Văn học phương Tây Bộ sách: Hội Sành Điệu (tập 2)   Dịch Giả: Thiên Nga   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa Sài Gòn   Số trang: 278   Kích thước: 13x20.5cm   Giá bìa: 45.000đ   Ngày xuất bản: 3/2009   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Nguồn sách: Boom Boom Boom   Beta: Ngan Dinh   Đội type: Thien Huong Do - Lam Vy Deep Blue See - Oni Gato - Hằng Nguyễn   Tạo prc: Trần Ngọc Tuyền   Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Vài nét về tác giả: Lisi Harrison sinh năm 1975 ở Toronto, Canada, là nhà văn viết truyện chủ yếu dành cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Cô bắt đầu sự nghiệp của mình với công việc tại MTV New York. Trong thời gian làm cho MTV, Lisi bắt tay viết cuốn tiểu thuyết đầu tay Dự án son bóng, và tiếp sau đó là Tuần lễ thời trang, hai cuốn đầu của series Hội sành điệu sau này. *** Hội sành điệu Điều duy nhất khó khăn hơn việc nhập nhóm là ở trong nhóm. Bạn có muốn biết chuyện gẫu mới nhất của The Clique không? Để làm câu đố, cuộc thi và nhiều thứ khác nữa, hãy tham gia THE CLIQUE tại: www.jointheclique.com Sự mến mộ của công chúng ở ngay sau BẠN BÈ! Hãy đọc hết các truyện trong bộ sách ăn khách số một trên New York Times. *** Vài nét về tác phẩm: Hội sành điệu đã trở lại… Massie Block - vẫn xinh đẹp. Vẫn dẫn đầu xu hướng. Vẫn là thủ lĩnh nhóm huyền thoại ở trường... Để giữ vững vị trí của mình, cô quyết định tổ chức một bữa tiệc Halloween đầu tiên có mời cả các anh chàng bên trường Briarwood. Nhưng bố mẹ không cho phép Massie bỏ qua bất kỳ Kẻ-Thua-Cuộc-Hết-Thuốc-Chữa nào và phải mở tiệc chung với Claire. Thực lòng cô không chắc điều gì còn đáng sợ hơn nữa... Dylan Marvil – Đã giảm được cân. Vẫn giữ điệu bộ ấy. Đã lên kế hoạch thu hút một anh chàng thật cute với vẻ ngoài mới mẻ của mình. Kriten Gregory - Quần áo có thể dùng chung. Các anh chàng thì không. Thích cùng những chàng mà Dylan sẽ thích. Sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có được anh ta. Alicia Rivera – Tách khỏi Hội Sành điệu còn nhanh hơn cả vứt bỏ cái áo len Burberry mùa trước. Có lẽ đã đến hồi Alicia chiếm ngôi thủ lĩnh? Claire Lyons - Vẫn bị cho ra rìa. Muốn được nhập nhóm lắm. Thực sự muốn tống mấy đôi giày Keds đi cho xong... Hội Sành Điệu… điều duy nhất khó hơn nhập hội là ở trong hội! Một bữa tiệc Halloween khẳng định vị trí thủ lĩnh của Massie. Một cô gái mới đến chen ngang vào nhóm. Một thành viên trong bộ tứ bắt đầu thay lòng đổi dạ. Cuộc chiến đấu giành nhau một anh chàng bên trường Briarwood… Nhưng tất cả những điều đó chưa là gì trước làn sóng phản đối Massie, kẻ tội đồ trong vụ cá không-mặc-lại-quần-áo-trong-một-tháng, đẩy cả nhóm vào Cuộc Cải Tổ Thời Trang Nghiệt Ngã: ĐỒNG PHỤC. Và, vẫn lại là Massie, nhanh tay xin được nhà trường tổ chức cuộc thi Tuần Lễ thời trang. Thiết kế nào sẽ được trao giải và chính thức trở thành đồng phục của trường đây? Đồng phục các Ngày trong Tuần: thứ Hai, váy đỏ; thứ Ba, váy xanh…? Hay Đen trên Đen với một ánh Đen, một màu không lộ bẩn nên ít cần giặt giũ? Hay giản dị là xanh đen dây kết quả bị đánh tráo… và HỘI SÀNH ĐIỆU sẽ làm gì để đòi lại công bằng. Bất ngờ và dí dỏm với nhiều diễn biến và tính tiết mới, Tuần lễ thời trang tiếp nối thành công mỹ mãn của Dự án son bóng và, chỉ sau bốn tuần hiện đã nhanh chóng lọt vào danh sách bestseller của The New York Times đầu tháng hai, 2005, và danh sách bestseller của Publisher Weekly vào cuối tháng ba, 2005. Mời các bạn đón đọc Tuần Lễ Thời Trang của tác giả Lisi Harrison.