Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thần Tiên, Người Đang Làm Gì - Vi Lộ Thần Hi

Bạch Tử Phi là Giang Nam đệ nhất tài tử mà theo miêu tả thì: "Theo Giang Hồ Tài Tử báo đưa tin, Bạch Tử Phi không chỉ diện mạo anh tuấn, còn đọc rất nhiều sách, từ bách khoa toàn thư cho tới dã sử chốn dân gian hắn đều thông suốt. Nghe nói Bạch phủ có một tàng thư lâu cao mười tầng, chất đầy sách đều là sở hữu của hắn. Cho nên, đối với Bạch Tử Phi thì từ quân sự, y thuật, kinh doanh, quản lý…hắn đều tường tận, tỉ như kĩ thuật nướng khoai lang hay làm bánh tạc sao cho ngon nhất hắn đều có thể làm phi thường xuất sắc thì nói chi là y thuật. Cho nên Giang Nam đệ nhất kỳ tài, ngoài trừ võ công thì cái gì cũng biết, nói trắng ra là hắn chỉ không thể tự mình sinh đứa nhỏ, còn thì cái gì cũng có thể." Bạch Tử Phi vốn là một tiểu tiên nhỏ bé - đính chính là dù nhỏ vẫn có trong biên chế, có nhiệm vụ hộ tống tiên đan, là một tiểu tiên nhỏ bé yếu ớt đến mức lũ yêu ma quỷ quái thấy cũng muốn khi dễ:  "Đây là tiên sao? sao yếu ớt vậy?” “Nhìn không giống lắm, tiên sao lại ngu ngốc vậy?” “Chẳng lẽ chỉ dân công tiên , chuyên làm osin á?” Bạch Tử Phi không có khí chất cao quý hay lạnh lùng của tiên nhân, không phải là một đại tiên mạnh mẽ nhấc tay che trời như nhiều nam chính là tiên khác. Hắn chỉ có chút tiên thuật nho nhỏ, tiên khí thì yếu ớt và là một thư sinh không võ công mà chỉ giỏi võ mồm. Nhưng điểm nhấn của Bạch công tử chính là một tiểu tiên xui xẻo hâm dở hài hước vô tư và đáng yêu vô đối. Vì lỡ làm rơi tiên đan xuống trần gian bị nữ chính Ngôn Sơ Thất 3 tuổi nuốt phải, cách duy nhất lấy lại tiên đơn là hôn hôn hôn nên Bạch Tử Phi bỏ ra hết 15 năm sống dưới trần gian để canh me hôn nhẹ con gái nhà người ta. Và trong 15 năm đó với 127 lần thất bại thì vẫn hoàn thất bại trước sự bảo bọc che chở của Ngôn lão gia và 6 vị ca ca nhà họ Ngôn :v  Nữ chính Ngôn Sơ Thất là giang hồ đệ nhất hiệp nữ, tiếc chữ như vàng và nàng thương Bạch Tử Phi ngay từ đầu, chỉ là ít nói chứ không phải lạnh như băng gì đâu nha. Theo miêu tả thì Ngôn Sơ Thất của Ngôn gia là một giai nhân "tuyệt sắc, tinh thuần thanh tú", "không kiêu không ngạo, không tinh linh cổ quái cũng không huyên náo đáng ghét." Đây là tính cách mình thích nhất ở mọi nữ chính: họ không lắm lời nhí nhảnh nhưng yêu nồng nhiệt và không che giấu. Nói đến nữ chính Ngôn Sơ Thất ít nói không thể bỏ qua nhà họ Ngôn lắm mồm và lầy lội. Cô như lạc loài giữa một đám đàn ông nói nhiều trong nhà, mà lại nói đến lầy lội lắm mồm cũng không thể bỏ qua con hồ ly trắng mà Bạch Tử Phi nuôi - nó chỉ giỏi khi dễ chủ nhân của nó thôi. Dàn nhân vật phụ thì hết mực khôi hài. Nhân vật chính và phụ hài hước là vậy, truyện hài hước là vậy nhưng với cảm nhận của một đứa có tâm hồn "mong manh dễ vỡ" như mình thì truyện này rất rất ngược.  Khoan kể đến chuyện người và tiên yêu nhau có nhiều cách trở, sự xuất hiện của nam phụ hoàn hảo đến từng milimet cũng ngược nam chính đến tàn tạ. Nam phụ Vân Tịnh Thư cao thủ vang danh giang hồ, đẹp trai tiêu sái mạnh mẽ. Nam phụ và nữ chính được tác giả cho hợp nhau đến lạ: giỏi võ vang danh, kim đồng ngọc nữ, hành động hợp ý và ít nói y như nhau.  Ngôn Sơ Thất không có tình cảm mập mờ với Vân Tịnh Thư nhưng cũng không bài xích hắn, cô xem hắn như bằng hữu giang hồ thôi nhưng sự ăn khớp của hai người ngược tâm Bạch Tử Phi đau đớn, Bạch Tử Phi như người ngoài trái ngược với hai người kia - hắn văn nhược và nói nhiều :v  Vân Tịnh Thư thật sự là tình địch đáng gờm vì Vân Tịnh Thư là người, một con người bằng xương bằng thịt xứng đôi với Ngôn Sơ Thất, yêu nàng và đủ khả năng để bảo vệ nàng.  Mình rất thích nam phụ này, Vân Tịnh Thư hi sinh để nữ chính được hạnh phúc "chỉ cần nhìn nàng hạnh phúc thì đó cũng là hạnh phúc", hắn cầm lên được bỏ xuống được dù đã mặc hỉ phục và chút nữa là nên duyên với người hắn thương. Thật sự Vân Tịnh Thư rất đáng thương :'( :'( Lại nói người và tiên yêu nhau luôn có nhiều cách trở cấm cản, dù hai người có nguyện ý bao nhiêu thì vẫn bị các thế lực trên cao kia chia rẽ. Tội danh làm thất lạc tiên đan, đảo lộn luân hồi, yêu người phàm đủ làm cho một tiểu tiên như Bạch Tử Phi chịu phạt rất nặng; người phàm nuốt phải tiên đơn, sau khi tiên đơn bị lấy lại sẽ phải chịu ốm đau bệnh tật đến suốt đời.  Thật ra tội của Bạch Tử Phi hình phạt dẫu nặng nhưng vì để đổi cho Sơ Thất một đời bình an mạnh khỏe, hắn nguyện một mình chịu phạt: hủy đi ba nghìn năm tu vi, rút tiên cốt, đọa vào địa ngục chịu liệt hỏa thiêu đốt nghìn năm. Khi Ngôn Sơ Thất biết Bạch Tử Phi phải chịu hình phạt thống khổ như vậy nàng rụp một cái cắt cổ tự vẫn, hành động của nàng thật sự làm người đọc nghẹn họng trân trối nhưng không chê trách được vì nàng hứa sẽ bảo vệ hắn nên sẽ bảo vệ ở mọi nơi. Hai người lại bị ngược tâm ngược thân một hồi lâu ở địa ngục vì hình phạt, đã cùng bị ném vào lò lửa và mình đã nghĩ kết thúc là SE.  Thật sự khi đang đọc truyện này mình không biết được kết cục là HE hay SE đâu vì mình không được cho biết trước như nhiều truyện khác và mạch truyện lúc thì dẫn hướng HE lúc lại ngược kiểu SE.  Vì vậy, nếu bạn muốn một cái kết là SE thì đừng đọc chương cuối cùng. Tuy mình là team thích HE nhưng cái kết HE ngay phút chót được tác giả tạo ra ở chương cuối cùng lần này mình cảm thấy rất gượng gạo. Dù vậy, mình vẫn đánh giá cao truyện này vì lời văn đọc rất thoải mái, edit mượt mà và tình tiết rất hấp dẫn. Còn chần chờ gì mà không nhảy ngay vào truyện này để biết cảm giác "lên voi xuống chó" vừa hài vừa bi là thế nào nha. Mời các bạn đón đọc Thần Tiên, Người Đang Làm Gì của tác giả Vi Lộ Thần Hi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoa Hồng Ký Ức - Lâm Địch Nhi
Em nhớ anh mỗi khi vui vẻ và hạnh phúc, bởi anh là người em muốn sẻ chia. Em nhớ anh mỗi khi buồn bã và thất vọng, bởi anh là người hiểu thấu lòng em. Em nhớ anh mỗi khi em cười và khóc, bởi em biết chỉ có anh mới có thể nhân lên nụ cười trên môi và lau khô nụ cười trên má em. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất trong những đêm dài em thao thức, nghĩ về tất cả những giây phút tuyệt vời khi chúng ta cùng ở bên nhau. “Hóa ra tình yêu chính là, cho dù anh có thay đổi khuôn mặt, lãng quên ký ức. Đôi mắt em vẫn sẽ vì anh mà ngời sáng. Trái tim em vẫn sẽ vì anh mà loạn nhịp.” *** Thế gian này, mọi thứ sẽ già nua, duy chỉ có tình em là trẻ mãi. Thế gian này, bao điều dối trá, duy chỉ có tình em vẫn mãi sáng trong. “Chỉ có tình yêu, dù bạn đeo mặt nạ đi chăng nữa, người yêu bạn vẫn sẽ đi về phía bạn, dù cô ấy không hề biết người đó là bạn, nhưng trái tim sẽ dẫn đường cho cô ấy…”   Mời các bạn đón đọc Hoa Hồng Ký Ức của tác giả Lâm Địch Nhi.
Đời Này Không Đổi Thay - Huyền Mặc
Sách Nói Đời Này Không Đổi Thay   Anh vốn là kẻ ngông cuồng tự đại, khi còn nhỏ vì bị bức ép mà phải dồn cô bạn thanh mai trúc mã của mình vào biển lửa, từ đó về sau anh hao tâm tổn sức làm biết bao chuyện nhằm bù đắp cho cô, ngày cầu hôn cũng là ngày cô quay lưng phản bội anh. Tình nghĩa nhiều năm hóa ra cũng chỉ là lời nói dối. Còn cô cả đời kiên cường, nhẫn nhịn, nhưng vì âm kém dương sai mà tận mắt chứng kiến cái chết của người mình yêu, từ đó cô đóng cửa trái tim mình nhất quyết gìn giữ lời thề ước cùng người đã khuất. Khi cây tường vi đã đi qua bốn mùa, tóc đã dài lại lần nữa cắt đi, không biết đã gặp gỡ bao lần, nhưng tất cả chỉ là trong giấc mộng. Ba năm sau, cơ duyên xảo hợp, cố nhân tương phùng, từng bước xích lại gần nhau, chẳng thể chia xa. Bên cạnh cô giờ đây có một người mới theo đuổi, một vị giảng viên đại học tưởng như nho nhã dịu dàng nhưng thân phận chứa đựng một bí mật không ngờ. Lan Phường lần nữa dậy sóng, hồi ức của mười năm sinh tử dần rơi vào tĩnh lặng, chỉ có tình yêu là tồn tại mãi mãi.   Mời các bạn đón đọc Đời Này Không Đổi Thay của tác giả Huyền Mặc.
Nữ Tặc Giang Bắc - Tiên Chanh
Tạ Thần Niên vốn xuất thân từ dòng dõi trâm anh đầy quyền lực, nhưng đã theo nghĩa phụ, một tay bất mãn với đời nên bỏ vào núi làm thổ phỉ, từ khi còn quấn tã. Năm mười sáu tuổi, cô sơn tặc ngổ ngáo của Thanh Phong trại đã tình cờ gặp gỡ chàng thế tử Vân Tây vương. Để rồi từ đó, một chiếc lưới long trời lở đất được giăng ra, kéo theo đó là hàng loạt những việc ngoài ý muốn: nghĩa phụ đột ngột biến mất, nguy cơ chiến tranh bùng nổ, một thiếu niên thần bí có võ công cao cường, tai hoạ trút xuống Thanh Phong trại... Trải qua trăm đắng nghìn cay, cuối cùng rồi cô sơn tặc ấy cũng tái khởi nơi tro tàn, uy danh vang thiên hạ. Thế nhưng, nàng có thể cố gắng giữ chữ "nghĩa" ấy đến cùng không. Và rằng, chàng có thật lòng thật dạ không? Yêu và hận sẽ đi đâu về đâu? "Chàng sẽ nắm chặt tay ta, mãi chẳng rời xa, cùng đi tới nơi cùng trời cuối đất chứ?"   Mời các bạn đón đọc Nữ Tặc Giang Bắc của tác giả Tiên Chanh.
Từng Niên Thiếu - Cửu Dạ Hồi
Trong cuộc đời mỗi con người, gặp gỡ rồi ly biệt là điều không thể tránh khỏi. Có một số người gặp gỡ và ly biệt chỉ trong khoảnh khắc, nhưng có một số người khoảnh khắc tưởng như ngắn ngủi kia lại là một đời một kiếp. Tạ Kiều và Tần Xuyên dường như đã gặp nhau quá sớm, ký ức của hai người là những mảng màu đan xen khó mà phân biệt rõ ràng. Năm đó, khi họ chơi trò nối chữ ba từ, trong lúc hoảng loạn, cô cố ý hét lên ba từ “Em yêu anh”. Năm đó, dưới gốc cây hòe già gió thổi xào xạc, cô chăm chú nhìn anh, anh dừng lại vài giây, chầm chậm cất lời: “Là người bạn quan trọng nhất.” Năm đó, bên cạnh cô có một người con trai khác, bên cạnh anh cũng đang tồn tại một cô gái khác, hai người họ rõ ràng sống trong cùng một thế giới nhưng lại chỉ như hai đường thẳng song song. Năm đó, anh nói: “Nếu năm ba mươi tuổi chưa có ai lấy cậu, tôi sẽ lấy cậu”. Hai người họ cứ bình lặng đi bên nhau, chờ đợi đối phương, không dám tiến lại quá gần cũng chẳng nỡ rời xa, chỉ sợ vì một chút sơ sẩy nào đó sẽ vô tình lạc mất nhau. Họ gọi những mảnh ghép của thủa thiếu thời bên nhau ấy là tình hữu nghị trong biển cát thời gian. Dường như, thứ tình cảm ấy chỉ cần không nói ra sẽ vĩnh viễn không tồn tại. Nhưng thời gian sẽ dần dần để lại vết tích của nó trong cuộc đời mỗi con người, và tình yêu cũng sẽ tự nó ngân lên giai điệu thuộc về riêng mình. Mời các bạn đón đọc Từng Niên Thiếu của tác giả Cửu Dạ Hồi