Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quận Chúa Nương Tử Mãnh Như Hổ

Văn án:   "Triệu Tòng Nguyện chết ở trên tay trượng phu trong tân hôn, sau khi tỉnh lại phát hiện chính mình trở lại trong đoàn xe đi hòa thân.   Triệu Tòng Nguyện muốn khóc, hòa thân nhất định là trò gian trá, này đã là luật bất thành văn. Đời trước nóng vội mưu cầu, cuối cùng cũng không chết tử tế được. Cho nên đời này Triệu Tòng Nguyện chỉ muốn sống bừa bãi phóng túng.   Vậy thì giờ bắt đầu từ đâu đây? Đầu tiên là đào hôn đi, rời xa tra nam, rời xa rượu độc! Nhưng không ngờ, hai đời làm quận chúa, nàng chỉ không cẩn thận một lần liền trở thành sơn đại vương, còn thành tiểu phú bà nổi tiếng làng trên xóm dưới.   *** Chỉ là, cái ngọn núi chim không thèm ỉa này sao lại có một tiểu tử trắng nõn lạc vào đây? Hai mắt Triệu Tòng Nguyện tỏa sáng, chợt cảm thấy đời người có rất nhiều lạc thú, trực tiếp mang người về nhà." (*)   Kiếp trước, nàng là nữ nhi của công thần, phụ mẫu chết trong chiến trận, đáng lẽ nàng phải được nâng niu, đối xử tôn trọng. Nhưng hôn quân của Đại Lương nổi lên tâm tư xấu, giam giữ nàng trong cung cấm. Ngoài mặt hắn phong cho nàng làm quận chúa, nhưng thật sự nàng chẳng khác nào con cờ trong ván bài chính trị, là công cụ để hoàng đế lấy lòng quân chủ nước khác.   Triệu Tòng Nguyện thân cô thế cô, không thể tránh khỏi số phận trở thành quận chúa hòa thân với Đại Cẩm quốc. Hoàng đế Đại Cẩm tính tình đa nghi, chẳng những không hề động đến quận chúa Đại Lương, lại còn tìm cớ đẩy nàng vào lãnh cung, sống cuộc sống chim lồng cá chậu, cuối cùng ban cho nàng một ly rượu độc lạnh lẽo.   Triệu Tòng Nguyện oan ức chết đi, nhưng cuối cùng thì trời cao vẫn còn có mắt, cho nàng trùng sinh trở lại. Kiếp trước sống quá thất bại, Triệu Tòng Nguyện không muốn lại trở thành một con cờ mặc người bố trí như vậy nữa. Nàng quyết định phải đào hôn, bỏ trốn trước khi vào hoàng cung Đại Cẩm, cũng không trở về Đại Lương mà bắt đầu cuộc đời mới trong giang hồ, đi khám phá nhân gian.   Mang theo trí nhớ kiếp trước, Triệu Tòng Nguyện dắt theo nha hoàn duy nhất, đang đêm lén lút trộm vàng giấu đi, lại liên hệ với vị quan đi sứ vốn có cảm tình với mình, chuẩn bị cho kế hoạch đào hôn.   Nàng lợi dụng một trận hỏa hoạn, làm giả quận chúa chết cháy, thành công trốn thoát khỏi đoàn đưa dâu. Triệu Tòng Nguyện mang theo nha hoàn trung thành, từ đó, thẳng bước trên con đường ngao du làm giàu của mình. Nàng những tưởng tương lai tươi sáng đang chờ mình phía trước nhưng nàng không chọc phiền phức, chưa chắc phiền phức đã tha cho nàng. Mà đây lại còn là một cái phiền siêu khó gỡ.   Hắn là Thôi Hiển An, Thôi thừa tướng dưới một người trên vạn người của Đại Cẩm, là trọng thần bên cạnh hoàng đế. Hắn có quyền cao chức trọng như vậy, nhưng hắn rốt cuộc vẫn là con người, không tránh thoát tình ái, cũng có lúc phải bất lực nhìn người mình yêu nhất rời đi mãi mãi.   Kiếp trước, hắn cả đời đứng sau lưng hoàng đế, nhìn ngài từng bước dồn ép quận chúa đến cái chết đau đớn. Thậm chí, hắn chính là người đưa cho nàng ly rượu độc, sớm kết thúc cuộc sống khổ sở của nàng. Nhìn nàng yên lặng ra đi, nhưng trong lòng hắn lại không thể bình tĩnh được.   Hắn vốn là một kẻ máu lạnh, chẳng biết từ lúc nào đã thầm yêu nàng, nhưng lại không có đủ can đảm buông bỏ trách nhiệm trong tay, giải thoát nàng khỏi lồng son.   Kiếp này, hắn trùng sinh trở lại trước khi sai lầm bắt đầu. Quyền lực, chức tước giờ cũng chẳng còn ý nghĩa gì với hắn nữa, một đời kia đã là quá đủ rồi. Đời này, hắn chỉ muốn cùng nàng đi khắp nhân gian, sớm tối bên nhau, hạnh phúc không chia lìa.   Nhưng để làm được điều đó, thì phải tìm cách cho quận chúa "bất hạnh bỏ mình", xóa bỏ mối hôn ước này trước. Ấy mà chưa kịp chờ hắn ra tay, quận chúa đã bị hỏa hoạn thiêu chết trên đường đến kinh đô Đại Cẩm. Thôi Hiển An như bị sét đánh ngang tai, không màng gì cả, chạy đến tận đoàn đưa dâu tìm kiếm nàng.   Và tại đây, hắn đã phát hiện ra một bí mật quan trọng. Hóa ra quận chúa của hắn giả chết đào hôn... Nàng thông minh như vậy, làm hắn bớt được bao nhiêu việc. Đã vậy, hắn sẽ bồi nàng chơi trò này đến cùng.   Thôi Hiển An tức tốc quay về, giao hết trọng trách trong tay lại cho đệ đệ Hoài An, từ chức thừa tướng, chỉ mang theo mấy ám vệ vội vã rời đi tìm người. Và cũng từ đây, kế hoạch truy thê của Thôi Hiển An bắt đầu được thi hành triệt để.   Hắn mua tòa nhà cách vách nhà Triệu Tòng Nguyện, lén lén lút lút ngắm nàng hàng ngày, còn thừa dịp nàng say rượu trộm hôn nàng. Nàng nổi hứng mở kỹ viện, hắn mang bọc quần áo đến làm khách hàng khai trương, bao một gian phòng cả nửa năm, cốt là để ở gần bên nàng.   Vì che giấu nàng mà hắn bị người Đại Lương biết được thân phận, bị truy sát đến mức trọng thương, ngất trong núi sâu. Tình cờ chính nàng lại bắt gặp hắn trong tình cảnh thê thảm như vậy. Nàng đưa hắn về nhà mình, hảo tâm chữa trị cho hắn, lại giúp hắn ở lại nơi đây.   Triệu Tòng Nguyện ngốc nghếch không hẹn mà đã hoàn thành tâm nguyện hai kiếp của Thôi Hiển An. Hắn thì thuận nước đẩy thuyền, trực tiếp bày tỏ lòng mến mộ với người trong lòng. Hai người chung sống cạnh nhau lâu ngày, tình cảm ngày một sâu đậm.   Nhưng thân phận hai người, một là quận chúa đào hôn, một là thừa tướng quyền cao chức trọng, mang đến biết bao thế lực hắc ám muốn hãm hại. Sau khi xác định rõ cảm xúc dành cho nhau, hai người vẫn còn phải đối mặt với nhiều khó khăn hơn nữa. Nhưng các bạn cứ yên tâm bởi vì tất cả những rắc rối này sẽ được tác giả giải quyết, để cuối truyện nam nữ chính của chúng ta nắm tay nhau vui vẻ sống đến già.   Đây là một câu chuyện trùng sinh ngọt ngào thú vị, tập trung chủ yếu vào quá trình quận chúa Triệu Tòng Nguyện sau khi đào hôn, bắt đầu cuộc sống mới vui vẻ của mình. Và quan trọng nhất là công cuộc tán tỉnh người đẹp của thừa tướng lạnh lùng Thôi Hiển An.   Vị thừa tướng này là người rất hàm súc, thích là nhích luôn, còn có phần hơi nóng vội. Chắc có lẽ bởi kiếp trước cả hai người đã kìm nén quá lâu nên kiếp này mặc sức phóng túng, thích liền nói thích, muốn đi liền đi thẳng.   Truyện vui vẻ, hài hài mà còn ngọt ngào, thích hợp cho các bạn đọc thư giãn không cần suy nghĩ quá nhiều. Bản cv cũng rất dễ hiểu nên bạn đừng ngại đọc nhé, mạnh dạn tiến tới luôn ạ, giống như thừa tướng Thôi Hiển An ấy. :v ______   Văn án được edit bởi rv-er.   Review by #Huyên Tần -fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Quận Chúa Nương Tử Mãnh Như Hổ của tác giả Lục Cựu Sam.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Làm Sủng Phi Như Thế Nào? - Nhu Mễ Hôi Hôi
Sủng phi có bộ dáng như thế nào? Xinh đẹp động lòng người lại ngang ngược.    Bề ngoài là nữ nhân hoàng thượng sủng ái nhất, nhưng thực tế lại chỉ là tấm gỗ cho chân ái mà thôi.    No no no, hãy để cho Ôn thị A Uyển ta tiến công trên con đường của sủng phi đến nói cho ngươi biết thế nào gọi là sủng phi.    Cấp bậc hậu cung: Hoàng hậu Quý phi Chính nhất phẩm: Thục phi, Hiền phi, Lương phi, Đức phi Tòng nhất phẩm: Phi Chính nhị phẩm: Chiêu nghi, chiêu viện, chiêu dung Tòng nhị phẩm: Thục nghi, thục viện, thục dung Chính tam phẩm: Quý tần Tòng tam phẩm: Tiệp dư Chính tứ phẩm: Vinh hoa, dung hoa Tòng tứ phẩm: Phương nghi, phân nghi, thuận nghi Chính ngũ phẩm: Tần Tòng ngũ phẩm: Tiểu nghi, tiểu viện Chính lục phẩm: Quý nhân Tòng lục phẩm: Mỹ nhân Chính thất phẩm: Thường tại Tòng thất phẩm: Tuyển thị Chính bát phẩm: Thải nữ Tòng bát phẩm: Canh y     Lời editor: Truyện này nam không sạch. Truyện sủng, ngọt ngào, không ngược. *** Đại Tề xây dựng được sáu mùa xuân. Là một thảo trường oanh phi, bách hoa tranh nhau khoe sắc ngày xuân, lúc này là buổi trưa, bên trong Ngự Hoa viên trăm hoa đua nở, oanh phi điệp vũ, cảnh xuân hòa thuận vui vẻ. Chỉ thấy bên trong lương đình, có một nữ tử áo hồng ngồi trong chòi nghỉ mát, ghế đá bên cạnh còn có một tiểu cô nương mặc quần áo hồng nhạt, trên đầu có hai búi tóc nhỏ, thắt nơ hồng nhạt rũ xuống ngực, theo cử động khi tiểu cô nương này nói chuyện cùng nữ nhân kia, hai dãy ti đái lấp lánh, càng làm cho cô bé khả ái hơn. Không bao lâu sau có một thân ảnh màu vàng bước vào trong đình, phía sau còn có một tiểu nam hài thập phần giống với tiểu cô nương kia, chỉ là đứa bé này luôn tỏ ra lão thành, rõ ràng là còn non nớt, người khác vừa nhìn thấy vẻ mặt này, thật sự là thú vị. Nữ tử trong đình nhịn không được bật cười, tiểu nam hài vội nói, “Mẫu phi cười ta!” Đây rõ ràng không phải là lần đầu tiên nghe lời này, mà thân ảnh màu vàng kia sau khi ngồi xuống ghế đá, đã bế tiểu cô nương ôm vào lòng, mới nói chuyện với bé trai, “Tiên sinh dạy ngươi như thế nào? Thấy mẫu phi cũng không biết hành lễ?” ... Mời các bạn đón đọc Làm Sủng Phi Như Thế Nào? của tác giả Nhu Mễ Hôi Hôi.
Lạc Vương Phi - Mạn Diệu Du Li
Lạc Mộng Khê: Trưởng nữ của tướng phủ, nhưng là do tiểu thiếp sinh ra.       Nhát gan nhu nhược, diện mạo xấu như quỷ, không tài không đức.       Tin đồn nàng có tướng sát, khắc tử khắc phu.       Muốn bay lên cành cao làm Vương phi, dẫn đến bị người trong thiên hạ chế giễu!       Trong lòng phiền muộn té xuống sông không may bị mất mạng. ♦ ♦ ♦       Lạc Mộng Khê: Đặc công ở hiện đại, thân thủ siêu phàm, phúc hắc lạnh lùng.       Trong lúc chấp hành nhiệm vụ cuối cùng bị bạn trai phản bội, xuyên qua dị thế. ***       Mở mắt, hàn quang thoáng hiện, đặc công hiện đạikinh diễm sống lại. Khóe miệng vẽ ra ý cười nghiền ngẫm. Đáy mắt lóng lánh không hề nhu nhược và sợ hãi, mà là nồng đậm khinh thường và trào phúng.       Đối mặt với âm mưu quỷ kế liên tiếp kéo đến, hục hặc với nhau, vu oan hãm hại, nàng thong dong ứng đối. Trong nháy mắt tìm ra sơ hở, dấy lên từng đợt sóng to gió lớn.       Bày mưu tính kế, mưu kế ký lạ vô cùng khiến cho đối thủ không kịp ứng phó mà chật vật chạy trốn.       Toàn thân phát ra hào quang chói mắt, giống như thoát thai hoán cốt, mê hoặc ánh mắt mọi người…… *** “Người nào lớn mật như vậy, dám xông vào Phủ Thừa tướng!” Cùng với tiếng gầm lên giận dữ, Lạc Hoài Văn mang theo Lôi Đình, Lôi Minh đi nhanh đến, sắc mặt âm trầm đáng sợ. “Lạc Thừa tướng!” Nhạc Địch hơi hơi cui người. “Nguyên lai là Nhạc quản gia cùng Tứ Hoàng tử, không biết hôm nay hai vị đến Tướng phủ là có chuyện gì?” Còn mang theo nhiều thị vệ như vậy, làm Tướng phủ nháo đến gà bay chó sủa, đến tột cùng là muốn thế nào. “Là như vầy, Vương phi bị người thiết kế hãm hại, rơi xuống vách núi đên, khi Vương gia cùng đám người ty chức tìm được Vương phi, Vương phi đã là một xác hai mạng, thân thể bị sơi hoang cắn nát, hoàn toàn biến dạng.” Nhạc Địch cầm vật trong tay đưa đến trước mặt Lạc Hoài Văn: “Đây là khuyên tai phát hiện trong tay Vương phi, là của Lạc thải Vân tiểu thư, vì vậy, Vương gia lệnh ty chức đến chứng thực.” “Mộng Khê đã chết, một xác hai mạng?” Mặt Lạc Hoài Văn đầy khiếp sợ. Ta không có nghe lầm chứ? “Đúng vậy, Lạc Thừa tướng, Vương gia đang rất thương tâm, đang trông chừng thi thể của Vương phi cho nên không thể đến phủ Thừa tướng tra hỏi Tứ tiểu thư.” Nhạc Địch vừa dứt lời, cảm thấy trước mặt có một trận cuồng phong nổi lên, Lạc Hoài Văn đã đến trước mặt Lạc thải Vân, đem Lạc thải Vân bên dưới bàn kéo ra: “Thải Vân, Mộng Khê có phải ngươi hại chết hay không?” “không phải, không phải...... Chuyện không liên quan đến ta...” Lạc thải Vân vội vàng phủ nhận, đáy mắt đầy hoảng sợ. “Ngươi biết là ai giết Mộng Khê hay không?” Lạc Hoài Văn bắt được sơ hở trong lời nói của Lạc thải Vân. “không biết, không biết.... ta không nhìn thấy Đại tỷ bị đem đi cho sói ăn...... cái gì ta cũng chưa nhìn thây, thật sự cái gì cũng chưa nhìn thấy.... Đại nương không cần a, không cần.....” Đại nương? Chẳng phải chính là Đại phu nhân Vân Bích Lạc sao? Bà ta còn trốn ở Kinh thành, là bà ta hại chết Lạc Mộng Khê, “Mộng Khê bị đem đi cho sói ăn?” “Đúng vậy, Lạc Thừa tướng, khi Vương gia cùng ty chức tìm được Vương phi ở dưới vách núi đen, thân thể của người đã bị sói ăn nhiều lắm......” “Cho dù nàng ta không giết Mộng Khê tỷ tỷ thì nàng ta cũng là kẻ đồng lõa, Mộng Khê tỷ tỷ chết, đều có liên quan đến nàng ta, nếu không làm sao trong tay Mộng Khê tỷ tỷ lại có khuyên tai của nàng ta!” Thanh Nguyệt không chịu buông tha, “Mau khai thật ra, bằng không ta giết ngươi!” ... Mời các bạn đón đọc Lạc Vương Phi của tác giả Mạn Diệu Du Li.
Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi - Mê Loạn Giang Sơn
Không phải nàng tán gẫu quá cao hứng một chút sao? Vậy mà trừ tiền thưởng một tháng của nàng rồi hả? Không phải nàng giả vờ đáng yêu một chút sao? Lại thiếu chút nữa bị biến thành Tiểu Tam? Không phải nàng mắng ông trời quá hăng một chút sao? Tự nhiên bắt nàng xuyên không! Xuyên không cũng không có gì đặc biệt, nhưng mà vì sao nàng xuyên qua liền xuất giá? Lại gả cho Vương gia trong truyền thuyết hận nàng đến nghiến răng nghiến lợi, giết người không chớp mắt? Trong Vương phủ, Vương gia hận nàng thấu xương; trắc phi hãm hại nàng không ngừng; tiểu thiếp bịt mũi diễu cợt nàng; đặc biệt ngay cả hạ nhân cũng dám khi dễ nàng! "Chết tiệt, lão tử không dễ chịu, các ngươi ai cũng đừng nghĩ sẽ được dễ chịu! *** "Nhanh lên một chút. . . . . . nhanh lên một chút. . . . . . Nước nóng, ai da, nhanh lên một chút. . . . . ." Giọng nói bà mụ truyền ra từ bên trong nhà. "A. . . . . . a. . . . . . Đau quá, a. . . . . ." Vũ Văn Tiểu Tam thét chói tai một tiếng lại một tiếng. "Tiểu thư, người kiên nhẫn một chút, kiên nhẫn một chút, lập tức xong ngay mà!" Tiểu Nguyệt chảy nước mắt ở một bên khuyên giải, cũng gấp đến độ không biết làm gì cho phải. Nàng còn nhớ rõ lần trước lúc tiểu thư sinh tiểu thế tử và tiểu công tử, có vương gia ở bên cạnh. Nhưng lần này tiểu thư sắp sinh, vương gia lại sắp kết hôn với người khác, đây thật là. . . . . . aizz! Hai đứa bé Hiên Viên Lạc Thần và Hiên Viên Sở Cuồng nghe tiếng kêu thảm thiết của mẫu thân, ở ngoài lều gấp đến độ suýt nữa khóc lên, Gia Luật Trục Nguyên ở cửa nhìn bọn chúng, sợ bọn chúng đi vào gây phiền phức Lúc này lại muốn sanh con, nên hôn lễ bị chê cười này tự nhiên cũng bị hủy bỏ. Sau khi những đại thần kia biết hôn lễ bị hủy bỏ, suýt nữa vui mừng đến điên rồi! "Không ổn! Đây sợ rằng, sợ rằng. . . . . ." Bà mụ rất lo lắng mở miệng, đây là khó sanh rồi! Không cẩn thận một chút chính là một xác hai mạng! Vũ Văn Tiểu Tam nhìn gương mặt bà mụ lộ vẻ khó khăn, sắc mặt tái nhợt mở miệng: "Nếu chỉ có thể cứu một, phải bảo vệ đứa bé!" Cũng không phải nàng rất vĩ đại, nguyện ý hy sinh tánh mạng của mình để bảo vệ đứa bé chưa ra đời đó. Mà là người kia đã cưới người khác, thay vì sống khổ sở, không bằng nàng chết dứt khoát. "Tiểu thư, người nói bậy bạ gì đó!" Tiểu Nguyệt gào thét về phía nàng, "Nếu không có người, người kêu tiểu thế tử và tiểu công tử phải sống thế nào? Người kêu Tiểu Nguyệt phải làm thế nào?" "Ngươi. . . . . . Ngươi đưa bọn chúng về phủ nhiếp chính vương, chúng cũng là con trai của hắn, có lẽ hắn sẽ không bạc đãi chúng đâu." Đôi môi tái nhợt không có một tia huyết sắc, cắn răng cố nén đau đớn. "Tiểu thư, chẳng lẽ người muốn tiểu thế tử và tiểu công tử không có mẫu thân sao?" Giọng nói Tiểu Nguyệt đã mang theo tức giận nồng đậm. Tại sao tiểu thư có thể nói những lời không có trách nhiệm như thế! ... Mời các bạn đón đọc Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi của tác giả Mê Loạn Giang Sơn.
Độc Y Vương Phi - Ngô Tiếu Tiếu
Phượng Lan Dạ. Mười hai tuổi là Tiểu công chúa mất nước , bởi vì không đựng được nổi nhục đâm đầu vào cột trụ hôn mê, một lần nữa mở mắt, ngông nghênh lạnh lùng, lấp lánh tao nhã bức người. Trên tứ hôn yến Một khúc 《 giang sơn như họa  》, tài năng kinh động bốn phương, trở thành nhân vật chính được nhiều người tranh đoạt nhất tại hôn yến ngày đó, các vị Vương gia hoàng tử rối rít yêu cầu ban hôn, Hạo Vân đế ban thưởng cho thất hoàng tử Tề vương làm phi. Thất hoàng tử Tề vương, rất được thánh thượng yêu thương, là người nghiêng nước nghiêng thành , tính tình lạnh lùng, số mạng cứng rắn, khắc mẫu khắc thê, liên tiếp cưới hai người vợ, đều bị mất mạng trong đêm động phòng, kinh đô người người nghe tiếng đều biến sắc. Ngày đại hôn, không có tân lang, lại cùng con gà trống bái đường, tân vương phi giận dữ độc bất tỉnh tất cả khách mời ở sảnh đường, từ đó được gọi là “độc phi”. Tân hôn ngày đầu tiên: Tề vương phủ chính sảnh, nha đầu hoàng thượng ban thưởng, thái độ ngạo mạn nói chuyện cay nghiệt, tân vương phi thưởng cho nàng một viên thuốc, từ đó về sau miệng không thể nói, còn bị bán đến kỹ viện. Tân hôn ngày thứ hai: Quản gia đem gà trống nhốt vào lồng gà, lập tức bị phạt hai mươi đại bản, tân vương phi trước mặt của tất cả hạ nhân trong phủ lời nói nghiêm túc rõ ràng: “Từ nay sau Gia (ý là Tề vương) chính là gà,  gà chính là Gia.” Từ đó, Tề vương phủ rối loạn, Vương Phủ gia quy điều thứ nhất, ở nơi này, lời của Vương Phi chính là thánh chỉ, Vương gia ở phía sau. . . . . . Đoạn ngắn một: Tấn vương phủ đại sảnh, có mấy mỹ nữ quỳ bên dưới, một người nam nhân đang ngồi ở trên cao, cuồng phóng tà mị cười: “Phượng Lan Dạ, Tề vương là người khắc thê, chỉ cần ngươi nguyện ý, Bổn vương sẽ cho ngươi một vị trí trắc phi.” Mấy kẻ mỹ nhân đang quỳ, ghen ghét cùng tức giận liếc nhìn, bóng dáng ngạo nghễ  đứng thẳng như tùng, cao quý như Lan lạnh lùng như Mai, đôi mắt tà lãnh âm trầm  nhìn thẳng vào nam tử trước mặt. “Bản thân ta muốn thử xem hắn có thể khắc đến Bổn công chúa hay không” một lời rơi ra, thanh âm như hút không khí cả điện, còn có nam tử ngồi phía trên nhiều lần bị tức giận điên cuồng. Đoạn ngắn hai: Một ngày, tân khách tề tụ ở chính sãnh Tề vương phủ, tiếng nói châm biếm như nhau, ngữ điệu trào phúng thỉnh thoảng vang lên. “Trên đời không có chuyện kỳ lạ gì mà không xảy ra, lại có người cùng gà trống bái đường, ” tiếng nói vừa rơi xuống cả sảnh đường rộ lên cười. Bỗng nhiên từ trong sảnh đường đi ra một nam tử tuấn mỹ tựa yêu nghiệt, lạnh như hàn băng, âm ngao thấu xương  ra lệnh: “Ai dám khi dễ nàng, nàng chỉ có Bổn vương mới có thể khi dể, tất cả đều bị đánh rồi ném ra ngoài.” Đáng tiếc những người châm biếm lúc trước giờ phút này toàn bộ đều bị trúng độc rồi, sắc mặt xanh lét đen thui không nhúc nhích, mặc cho gia nô Vương Phủ đánh xoa, sưng mặt sưng mũi như một cái mềm rách ném ở trước đại môn Vương Phủ. Tề vương Nam Cung Diệp: “Giang sơn đối với ta chỉ như tờ giấy, trước kia không cần, hiện tại chỉ có Phượng Lan Dạ, nếu có người nào dám can đảm đả thương nàng dù chỉ một chút, cho dù hủy thiên diệt địa ta cũng sẽ không bỏ qua.” Tấn vương Nam Cung Trác: “Nữ nhân này ban đầu là ta không cần , Tề vương bất quá chỉ nhặt thứ ta không muốn , huống chi nàng so với giang sơn, căn bản là không đáng kể.” Sở Vương Nam Cung Liệt: “Ta cho rằng nàng chỉ là một con cờ, tuy nhiên ở trong lúc lơ đảng lại rơi vào địa ngục vạn kiếp bất phục, nếu như có thể, ta tuyệt đối sẽ không đem ngươi làm quân cờ.” Tướng quân Tây Môn Vân: “Ngươi là con cờ của bọn hắn, ta dẫn ngươi đi, , , từ đây lưu lạc thiên nhai.” Thần y Bách Lí Hốc: “Ta nguyện vĩnh viễn  chờ đợi ở bên cạnh ngươi, bất ly bất khí, cuộc đời này đã thấy đầy đủ.” Vị hôn phu Nạp Lan Cửu: “Tiểu Dạ, chúng ta từ nhỏ chỉ phúc vi hôn, ta sinh là của ngươi người, chết là quỷ của ngươi.” Lâm Phong quốc thái tử: “. . . . . .” Mất nước hoàng tử: “. . . . . . . .” *** Phượng Lan Dạ nghiêm túc suy nghĩ một chút, rồi không nói gì, bọn họ thả ra lời đồn giả chính là vì mê hoặc kẻ ở sau lưng kia, nếu Quân Thải Điệp biết chuyện, ngày hôm nay lại nghe Phượng Lan Dạ nói vậy, nhất định sẽ đi gặp hắn, bất quá vì sao lâu như vậy cũng không có tin tức. Phượng Lan Dạ vừa nghĩ tới đây, liền nghe được Nguyệt Cẩn đi tới bẩm báo: "Gia, Ngọc Lưu Thần trở lại." "Ừ, " Nam Cung Diệp gật đầu một cái trông qua. Ngọc Lưu Thần đi tới thi lễ, nhìn Nam Cung Diệp cùng Phượng Lan Dạ, chậm rãi bẩm báo: "Vương gia, Vương Phi, Quân Chiêu Nghi không có bất cứ động tĩnh gì, vẫn ở trong Điệp cung không đi ra ngoài." Lời này vừa dứt, Phượng Lan Dạ liền cảm thấy lạ lùng, chuyện này làm sao có thể? Quân Thải Điệp rõ ràng chính là loại người không trải sự đời, làm sao có thể bình tĩnh bất động như vậy? Chẳng lẽ không ai sai sử nàng, mà chính nàng làm ra chuyện? Vậy cũng không đúng, độc Mỵ Tơ Ngọc là do Nam Sơn Tử chế. Bọn họ nhớ được, ngày đó, thời điểm Thụy Vương cưới Chu Phong, Thu Đồng đã đưa cho Chu Phong một ít mỵ độc, muốn nàng ấy ăn vào để khống chế Thụy Vương. Nếu lúc đấy Chu Phong thật sự làm vậy, hiện tại Thụy Vương chỉ nghe một mình nàng ấy, làm gì còn chỗ cho Quân Thải Điệp. Cho nên mới nói Chu Phong đáng để cho người ta tôn kính. Mặc dù biết rõ chân tướng những chuyện đấy, nhưng không hiểu vì sao Hoàng Thượng lại không thuận mắt. Phượng Lan Dạ nghĩ tới đây, bỗng nhiên trong đầu tia sáng chợt lóe, liền có chủ ý kết hợp Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu lại, bất quá, trước mắt vì sao Quân Thải Điệp không có động tĩnh đây? "Liệu có phải người kia đã ở trong cung, cho nên nữ nhân này căn bản không cần ra ngoài truyền tin hay không?" "Nam Sơn Tử? Sao hắn có thể ở trong cung." Sắc mặt của Nam Cung Diệp lập tức khó coi, nếu kẻ này ở trong cung, muốn hại người nào thì rất khó phòng bị. Phượng Lan Dạ lắc đầu: "Có lẽ còn những người khác." Nàng luôn luôn có cảm giác Nam Sơn Tử không chỉ có một mình. Hắn làm những chuyện như vậy tựa hồ đang giúp người khác, mà người kia là ai đây? Từng nghe Bách Lí Hạo nói Nam Sơn Tử có một muội muội thất lạc sau này mới tìm được, nói không chừng, vị muội muội này còn chưa chết, như vậy sẽ là người phương nào đây? Nếu là nữ nhân thì ẩn nấp trong cung sẽ dễ dàng hơn nhiều, nghĩ tới đây, nàng lập tức nhìn Ngọc Lưu Thần: "Ngươi chú ý Quân Thải Điệp cùng tỳ nữ của nàng ta, có động tác gì nhất định phải để ý, sau đó trở lại bẩm báo chúng ta." "Dạ." Ngọc Lưu Thần đang muốn lui ra ngoài, thì Phượng Lan Dạ gọi hắn lại: "Lặng lẽ đi tìm Bách Lí Hạo, bảo hắn ngày mai tới tìm ta, ta có việc muốn nói với hắn." Ngọc Lưu Thần nghe Tiểu Vương Phi nói vậy, liền cẩn thận ngẩng đầu lên nhìn chủ tử, phát hiện sắc mặt Thiếu chủ quả nhiên khó chịu, vội vàng lĩnh mệnh lui ra ngoài. Nguyệt Cẩn cũng sợ chọc tới chủ tử, cũng vội vàng cáo lui. Trong lúc nhất thời bốn phía không một bóng người. Nam Cung Diệp dùng sức ôm Phượng Lan Dạ, bất mãn mở miệng. "Lan Nhi, nàng vì sao phải gặp Bách Lí Hạo? Tên kia cần ăn đòn a, nếu không phải hắn kiên trì muốn dẫn Nam Sơn Tử trở về, như thế nào lại sinh ra nhiều chuyện như vậy, hơn nữa hắn còn có ý với nàng a." ... Mời các bạn đón đọc Độc Y Vương Phi của tác giả Ngô Tiếu Tiếu.