Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chuyện Khuya

Review bởi: Tú Quỳnh Nguyễn - fb/hoinhieuchu Giới thiệu: Ta còn nhớ, người đứng bên bờ sông, trùm sa mỏng màu đen chết chóc; người khuấy động bình yên duy nhất của ta, khiến linh hồn ta từ ấy lưu lãng đảo điên. (bị tác giả gạch bỏ) Đây là câu chuyện đêm muộn (khuya tức là đêm đã muộn), thuộc seri chúc các bạn ngủ ngon được viết bởi Thiên thần Twentine, trong một phút lỡ làng đâm đầu vào một cái thể loại mà nàng ấy, sau khi kết thúc truyện đã từng có lời hứa: "sẽ ban thể loại này mãi mãi", nhá hàng câu này là để các độc giả đừng mong chờ về một điều gì đó rất - rất nặng ký, nó chỉ là cái loại truyện "chúc bạn ngủ ngon" thôi nghen. Ngày nảy ngày nay, ở một thành phố nọ, có 4 chủng tộc sinh sống, Vu tộc (phù thuỷ hay pháp sư), Sói tộc, Ma cà rồng tộc và Nhân tộc. Để duy trì cái nền hoà bình và văn minh, các tộc đã có hiệp ước với nhau như vầy: - Sói tộc và Ma cà rồng tộc cam kết không uýnh nhau, không xâm phạm địa bàn của nhau, Sói không lê la đến chỗ Ma cà rồng. - Sói tộc không uýnh nhân tộc. - Vu tộc đứng ở phe trung lập. - Còn nhân tộc (tính ra nên gọi là nhân loại, thôi cứ gọi tộc đi cho đồng bộ) thì vô tư như ruồi, chả biết gì. Ngày tháng cứ êm đềm trôi đi như thế, cho đến một ngày nọ, một nữ pháp sư đã thất học lại không đăng ký hành nghề pháp sư ở Vu tộc quyết định đi cưa cẩm một anh Sói xịp trắng còn chưa học hết lớp 12. Mà Sói xịp trắng, nghe giang hồ đồn là 12 tuổi mới dậy thì, tâm hồn non trẻ da dẻ hổng có nếp nhăn nhưng mặt đanh như cụ già, tôn thờ việc học - học nữa - học mãi - cho đến khi không hiểu nổi thì thôi, đã rụt rè sa vào lưới tình. Thủ đoạn của pháp sư ấy à: - Bám đến tận lớp học, quấy nhiễu tinh thần học tập nghiêm túc của Sói xịp trắng - Lừa phụ huynh đến làm gia sư trong khi bản thân mình là dân - thất - học - Mang đồ ăn đi cua Sịp trắng, vì mấy đĩa thịt bò mà cua đứt càng cua luôn .... Đáng tiếc thay cho một mầm non của Sói tộc, anh đã bị bán rồi còn thay pháp sư đếm tiền, hùng hồn tuyên bố: "Em là người được tôi chọn". Ổng nào biết để cua ổng, em pháp sư đã đầu tư hết mặt nạ đến kem dưỡng da, rồi quần quần áo áo, rồi cả pháp thuật tè le hột me... Than ôi, phí một đời Sói. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu cái thế chân vạc Nguỵ - Thục - Ngô, í lộn, Sói - Ma cà rồng - Vu tộc mãi mãi giữ được thế cân bằng. Tiếc thay, ma cà rồng sắp tuyệt chủng rồi. Sói tộc Vu tộc còn sinh sản tự nhiên, Ma cà rồng thì ngược lại, chỉ có chuyển hoá và chuyển hoá, người ta nói "chết mới siêu sinh", cái mớ Ma cà rồng có chết đâu mà đòi "sinh", thế là phải nghĩ cách rồi. Nghe đồn đâu đó có Vua sói, phải kiếm thôi. Nghe đồn tim của Vua sói lợi hại lắm, phải tìm cách xài thôi Nghe đồn Sói trung thành lắm, phải kiếm cái gì nặng nặng kí làm đối trọng để Sói chạy theo thôi... Thế là cái màn giành giật vua Sói bắt đầu. Đã có giành giật là sẽ có đổ máu, máu ma cà rồng đổ, máu pháp sư đổ, máu Sói (à quên, máu chó) cũng đổ, tuy nhiên, tin vui là dù đổ cả xô máu chó nhưng nhiều người chỉ thấy mỗi Sói xịp trắng quẹt mồm một cái là hết máu nên cứ bình tĩnh đọc đến phút cuối đi ha. *** Đây là đường phân cách phát biểu cảm nghĩ Chuyện khuya là một câu chuyện đọc phì cười từ đầu tới cuối, phì cười cả cái kết của má Twentine. Má ấy cũng hồn nhiên thanh minh, do viết truyện mà không viết dàn ý, nên đi vấp cục đá quên mất tiêu mình định viết cái gì (xạo chơi đừng tin nha ????), nhưng với mình, má ấy viết giải trí vầy được rồi, cẩu huyết quá khuya hết ai dám ngủ luôn a. Điểm cộng rất lớn của Chuyện Khuya là câu thoại nào cũng buồn cười, cute phô mai que hết cỡ, nhân vật thì lạc quan, đối thủ thì thông minh quá đáng cũng có, ngu như heo cũng có nên cảm giác rất đa sắc thái. Ví dụ có cái anh ma cà rồng nọ, trước khi chuyển thế thì cái hồn cũng lang thang chạy đi ngó cái mộ phần của mình, ngó hoài đợi hoài chả có ma nào đến viếng, có mỗi 2 kẻ thù đến đốt giấy đưa ma. Đến khi anh ta sống lại, việc đầu tiên là đến quậy 2 kẻ thù của ảnh, quậy chơi cho vui vậy đó, thiệt là rảnh rỗi sinh nông nổi mà. Ủa nhưng cũng không đến nỗi quậy chơi, nhờ có ảnh mà chị pháp sư mới kiên quyết đi cua anh Sói con nít ranh nha. Điểm cộng nữa của Chuyện khuya là cái lối dịch của Bòn, nó khó tả ghê gớm nhưng mà thiệt tình là rất hợp với câu chuyện. Một khi Bòn không sắm vai thanh niên nghiêm túc nữa, lối dịch của Bòn cũng lầy lội xối xả, đọc lên cứ tưng tửng mắc cười ghê luôn. Điểm trừ ấy à, có điểm trừ không? Có nhưng tui thiên vị Twentine tui nhất quyết không trừ nha nha nha. Ai muốn trừ thì nhảy hố đi rồi trừ. *** Review Bạch Bách Bon:   Dù bộ này Twentine vẫn đang viết, dịch giả vẫn đang dịch, chưa bên nào hoàn cả nhưng mình vẫn muốn viết bài review để quảng bá cho nó. Ai yêu mến Twentine mà không đọc bộ này thì thực sự là một thiếu sót cựcccccccc kỳ lớn. Để nói về bộ truyện này thì… có lẽ khi đọc các bạn sẽ liên tưởng ngay đến series nổi tiếng Twilight của tác giả Stephenie Meyer vì có người sói, có ma cà rồng… nhưng đây hoàn toàn không phải là đạo phẩm (tất nhiên rồi) mà đây đơn thuần chỉ là một bộ truyện lấy cùng đề tài về một thế giới giả tưởng, kỳ bí. Bạn có thể hiểu là Twentine đã học hỏi nền tảng về ma cà rồng, về người sói ở Twilight. Còn nội dung thì đương nhiên là hoàn toàn khác nhau. Nên mình nói trước thế này chỉ để nhấn mạnh với các bạn một điều: Chuyện Khuya là một bộ truyện độc lập, mới mẻ, tuyệt vời và có cái chất riêng… rất Twentine  Vì thế hy vọng các bạn không so sánh Chuyện Khuya với Twilight và nói lời cay đắng với nó. Nếu không hãy đón nhận cơn thịnh nộ của ta đâyyyyyyyy  Nam nữ chính trong bộ truyện này đều là những người đặc biệt. Nữ chính Kiều Dĩ Sa là một phù thuỷ (hay gọi là Vu nữ của Vu tộc). Cô lớn lên bởi tình yêu của bà ngoại, bởi đòn roi của người cậu ruột, và cuối cùng trưởng thành trong thế giới đen tối tạp nham nhưng đầy tình nghĩa của Liễu Hà. 3 con người này đã góp phần tạo nên một Sa Sa rất đời, cô không phải là một cô gái hiền lành tốt bụng, nhưng cô đầy nghĩa khí, tình cảm. Nói chung là tính cách của nhân vật chính trong truyện của Twentine luôn như vậy, khiến cho người ta không sao ghét được. Nam chính bộ này thì… ờ chính là sói mặc quần lót trên ảnh bìa truyện đó. Dịch giả có tâm ghê gớm khi des cái bìa đúng dáng mặc quần lót của ẻm  À bộ này là tình chị em nha. Mình hóng hớt thấy dịch giả nói xấu Twentine như này: Ý bảo là khi con người ta càng nhiều tuổi thì sẽ càng thích zai trẻ, muốn biến ước mơ của mình thành sự thật ở trong truyện, nên mới viết ra tình chị em. Đây không phải là lời của mình, là lời của dịch giả, là mình chỉ nghe được vậy thôi nha. Muốn uýnh vì tội nói xấu Twentine thì hãy uýnh dịch giả. Tiếp tục nói về nam chính A Sâm của chúng ta nhé, mọi người biết ấn tượng đầu tiên của mình sau khi nghe cái tên Sâm là gì không? Mình thấy như tên của ông già ý, nghe thôi đã thấy già cỗi, kiểu như nhân sâm nghìn năm. Mà sự thật là dù mới có 18 tuổi nhưng tính tình ẻm khô khan tẻ nhạt như ông già, y như cái tên của ẻm. Ẻm là sói. Nên ẻm giống như bao chú “cẩu” khác đó là thích ăn thịt, thích ăn đến nỗi lần đầu tiên gặp nhau, Sa Sa chỉ cần dùng 4 đĩa thịt bò và 1 ly đá bào là đã dụ được ẻm đi theo mình . Tính tình ẻm đơn thuần, vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ (thực ra là mặt đơ mới đúng), đầu óc thì hơi “kém thông minh” (không phải thiểu năng đâu nha ) chỉ là ẻm có chí cầu tiến, chăm chỉ học hành nhưng học mãi không vô thôi. Túm lại ẻm là một cậu thanh niên không có gì ngoài cái mặt đẹp, và sức khoẻ, điển hình của cái câu “đầu óc ng. u si tứ chi phát triển”. Còn một điểm nổi bật nữa của ẻm, vì ẻm là “cẩu”, mà đặc tính của “cẩu” chính là trung thành. Hức, cưng một cách dễ sợ. Một chú sói con trưởng thành trong thế giới loài người, tuy rất giống người, nhưng vẫn có bản năng hoang dã và sự chung thuỷ ở tận sâu trong tiềm thức. Cái cảnh ẻm tỏ tình với Sa Sa. Không dùng lời hoa mỹ, không cầu kỳ cao sang. Những lời chân thật giản đơn của ẻm đã đủ để khiến trái tim mình rung rinh (dù những lời đó hổng dành cho mình, a cay ghê ) [Cậu nói: “Tôi không biết người khác như thế nào.” Cậu ngửa đầu nhìn cô. “Tôi chỉ biết tôi chính là tôi. Nếu tôi đã chọn em, thì tôi sẽ bảo vệ em.” Tầm mắt cậu không dịch chuyển, nói tiếp: “Nếu em cũng chọn tôi, vậy cả đời này chúng ta sẽ ở bên nhau.” …. “Được anh lựa chọn, đó là vinh hạnh của em.”] Sa Sa và A Sâm gặp nhau chưa lâu, thời gian quen nhau chưa đủ dài. Nhưng đó không phải là điều quan trọng. Miễn sao họ hiểu nhau, trân trọng nhau là đủ rồi. Họ đến với nhau đơn giản chỉ vì họ là một nửa của nhau, như là điều vốn dĩ nó phải thế. Mặc kệ thân phận, mặc kệ tuổi tác, họ yêu nhau bằng tình cảm đơn thuần nhất, yêu là bảo vệ, là che chở cho người kia. Cũng có lẽ họ có sự đồng cảm với nhau, bởi cả hai người đều là người cô độc, sống tách biệt với đồng loại của mình. Họ chọn cách sống tự do, không gò bó, cách sống khiến họ cảm thấy hạnh phúc.!~ Tình yêu giữa người với người đã là một điều thiêng liêng. Vậy tình yêu giữa phù thuỷ và một chú sói thuần hoá sẽ như thế nào? Mình thích cái cách A Sâm cọ cọ rúc rúc đầu mình vào người Sa Sa. Thích cái cách Sa Sa lén bứt trộm lông sói của A Sâm cất trong người. Thích cái cách mà A Sâm tin tưởng vô điều kiện vào Sa Sa, Sa Sa chế ra thuốc gì cũng uống, đắng đến mấy cũng chịu. Nói chung là, trong tình yêu, có điều gì đáng quý hơn lòng tin tưởng tuyệt đối dành cho nhau? Dàn nhân vật phụ của truyện cũng mang một cá tính rất riêng và nổi bật. Một Liễu Hà – Hà đại ca đáng thương, hổ báo cáo chồn không thua kém ai, mà bị bọn đàn em không đứa nào nó cho vào mắt. Một Sài Long hiếu thuận đến ngốc nghếch, chỉ vì muốn chữa bệnh cho mẹ mà sẵn sàng hy sinh thân mình. Cả 2 anh này tuy già nhưng đều cute phô mai que vô cùng. Một công chúa Sói tộc Lỗ Lai đầu trọc, lông mày trọc, xăm trổ đeo khuyên khắp người, mình nghĩ, cạo trọc thế đến lúc biến thành sói cùng là sói trọc à  mà Twentine không tả nên cũng không biết được  Còn cả ba Hồng Diêm Đức của Hồng Hựu Sâm, ông mất cả gia đình trong một vụ tai nạn, được chú sói con A Sâm cứu, và ông đã nhận nuôi A Sâm, cho A Sâm một gia đình, còn ông thì có một đứa con trai khác. Ông yêu thương A Sâm, bao nhiêu kỳ vọng đều uỷ thác lên người A Sâm, ông mong A Sâm sẽ được giỏi giang như đứa con đã mất của mình, tiếc là A Sâm lực bất tòng tâm, có lòng nhưng không được thông minh cho lắm nên toàn làm ông thất vọng Nhưng ông vẫn không ngừng nuôi hy vọng, ông muốn A Sâm được hoà nhập vào thế giới con người, vì ông biết A Sâm là người sói, lần đầu tiên A Sâm biến thành sói đã tấn công ông, dù bị thương nhưng ông vẫn tuyệt đối không buông tay, vẫn ôm chặt đứa con trai của mình vào trong lòng. Ông không những không kỳ thị hắt hủi, mà ông càng yêu thương và càng muốn để A Sâm được hoà nhập hơn. Chính vì tình cảm tuyệt vời đó của ông mà A Sâm đã nguyện cố gắng vì ông, dù học hành có khó khăn gian khổ đến đâu, A Sâm vẫn gắng sức để ông được vui lòng. Hồng Diêm Đức là một người cha điển hình, ông có thể khô khan nghiêm khắc, nhưng ông vẫn luôn bảo bọc yêu thương con trai mình.  Bộ truyện mới đi được non nửa quãng đường thôi, vẫn còn rất nhiều điều bí ẩn nữa chưa được hé mở, đó là về ba mẹ đẻ của A Sâm, về thân thế đặc biệt của ẻm. Về âm mưu đen tối mà ma cà rồng đang nung nấu, ma cà rồng chính là kẻ thù không đội trời chung mà người sói gọi một cách khinh ghét là Muỗi. Cho đến hiện tại, tất cả mọi chuyện đều mới chỉ là mở đầu, chắc chắn đằng sau sẽ còn nhiều tình tiết gay cấn và hấp dẫn hơn nhiều. Chỉ mong là Twentine cho đôi chính HE, thì cũng sẽ cho một HE trọn vẹn cho tất cả dàn nhân vật phụ tuyệt vời của truyện. Các bạn hãy nhảy hố đi nào, ủng hộ cho Twentine và ủng hộ cho cả dịch giả của chúng ta nữa, để dịch giả của chúng ta có thể dịch nhanh nhanh chút.. Mình tin là các bạn cũng sẽ yêu thích bộ truyện này như mình thôi.  Mời các bạn đón đọc Chuyện Khuya của tác giả Twentine.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thánh Gióng
Một pj series cá nhân của mình,bối cảnh truyện vào thời Hùng Vương thứ VI,lấy cảm hứng từ truyền thuyết Thánh Gióng và một số nhân vật thần thoại khác của Việt Nam *Truyện hoàn toàn là hư cấu theo trí tưởng tượng của tác giả,chỉ lấy chất liệu từ các thần thoại,không hề có giá trị nghiên cứu *Truyện hoàn toàn k đề cập cụ thể cá nhân hay tổ chức nào,nếu có chỉ là sự trùng hợp Lưu ý:Hán tự ở bìa là chữ Nôm,k phải chữ Tàu. Truyện được lấy cảm hứng từ các truyền thuyết, huyền thoại, truyền miệng dân gian của Việt Nam, kết hợp cùng một số khác từ các quốc gia lân cận. Truyện hoàn toàn hư cấu theo trí tưởng tượng của tác giả, không có giá trị tham khảo. Truyện có yếu tố không phù hợp với người dưới 18 tuổi, hãy có trách nhiệm khi đọc. Để cho ra đời những chương truyện đầu tiên này Phong đã trải qua rất nhiều khó khăn trong quá trình sáng tác. Theo đuổi sản phẩm chất lượng chưa bao giờ là dễ dàng, nhất lại là những tác phẩm có yếu tố lịch sử. Hy vọng "Thánh Gióng" sẽ tiếp thêm động lực và nguồn cảm hứng cho các bạn trẻ dám dấn thân và đi đến cuối con đường mình lựa chọn. Mời các bạn đón đọc Thánh Gióng của tác giả Thuy Phong.
Tướng Dạ
Tác giả Miêu Nị chính là một thương hiệu, tác phẩm của Miêu Nị chắc chắn là không cần phải giới thiệu nhiều. Điều đó đã được khẳng định qua các truyện Khánh Dư Niên, Gian Khách, ai chưa đọc nên tìm đọc, bỏ qua đáng tiếc a! Từ lâu, lâu lắm rồi, khi còn rất nhiều vùng đất mà chưa ai biết đến… tại một trong những vùng đất mà chưa ai biết đến đó, có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ… *** Truyện của Miêu Nị có chất thơ riêng rất khó tả, mộng mị như sương như gió, nhẹ nhành nhưng gây lay động đến mọi tầng lớp cảm xúc của người đọc. Từ các tác phẩm như Gian Khách, Tượng Dạ và sau đó là Trạch Thiên Ký đều gây được tiếng vang lớn, trở thành những siêu phẩm, được chuyển thể thành phim cũng rất ăn khách. Đọc Tướng Dạ phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Thế gian tương truyền: “Vĩnh dạ lai lâm, nhân gian hạo kiếp” (Vĩnh dạ ập tới, nhân gian đại nạn). Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải án oan cho gia đình, đem tiểu thị nữ Tang Tang đến Đô Thành. Trải qua nỗ lực không ngừng, Ninh Khuyết thi vào học phủ cao nhất thư viện, trở thành đệ tử thân truyền của phu tử, gánh vác trên vai nhiệm vụ phò tá quốc gia, bảo hộ bách tính, cũng sửa lại án xử sai cho thân nhân của mình. Ninh Khuyết thân mang bệnh lạ, cùng Tang Tang đi tìm thầy trị bệnh, lại phát hiện Tang Tang chính là vật dẫn của Vĩnh Dạ, trở thành mục tiêu đuổi giết của người trong thiên hạ. Vì bảo hộ Tang Tang, hai người lưu lạc thiên nhai, phát hiện ra kẻ đứng sau vận mệnh tàn khốc của Tang Tang đúng là Hạo Thiên. Tang Tang bị Hạo Thiên khống chế, phát động Vĩnh Dạ hạo kiếp. Hạo Thiên được người người sùng bái, hóa ra lại là kẻ đứng sau màn hạ độc thủ Vĩnh Dạ. Hạo Thiên gây ra đại chiến thiên hạ, Ninh Khuyết cùng mọi người anh dũng chiến đấu. Tác phẩm có nội dung sáng tạo và cả những thông điệp được tác giả gửi gắm, không chỉ là một câu chuyện tình yêu thuần khuyết mà cả nhân sinh quan về cái thiện và cái ác. Một bài viết khó nói lên hết cả, các bạn đọc xem thêm: tư tưởng chủ đạo trong Tướng Dạ Trải dài suốt hơn một nghìn chương truyện, tác giả vô cùng khéo léo phô bày một bức tranh văn hóa Hoa Hạ hoành tráng mà tinh tế. Việc vận dụng sáng tạo những điển tích quen thuộc tạo chiều sâu cho câu chuyện, không hẳn là trích dẫn, tác giả biến tấu vừa đủ để người đọc nhận ra mà vẫn cảm thấy thú vị khi thấy sự khác biệt. Ví như khi Đại sư huynh và Nhị sư huynh dùng lời Khổng Tử để phá Phật hiệu của đệ tử Phật Tông, ví như câu chuyện của vị thái thú mê rượu đời Đường… Nhân vật trong truyện: Ninh Khuyết. Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải oan cho người thân mà đi đến đô thành, tiến vào thư viên, cuối cùng gánh vác trọng trách cứu vớt thế gian. Quá trình trưởng thành trải qua hiểm nguy cũng có nhiệt huyết hào hùng. Tính cách: Ninh Khuyết làm người tiêu sái, trọng tình trọng nghĩa, ân tất khắc ghi, thù tất báo, trưởng thành trong chiến hỏa, còn có tinh thần phản kháng mãnh liệt. Nhưng đôi lúc vấn có nét lém lỉnh, tinh ranh. Hăn giết người rất nhiều, nhưng vẫn rất khó để đánh giá  là máu lạnh, tàn nhẫn.đây có lẽ là. Ninh Khuyết dù tàn nhẫn vì chính sinh tồn của bản thân mình, không liên quan địa vị hay tín ngưỡng, mà giống như thứ tính cách bẩm sinh. Hắn cũng không quan tâm ý kiến số đông, hắn tự có đạo lý của mình, dù thế nhân căn cứ theo lập luận, góc nhìn thế nào đi nữa, hẵn vẫn là hắn. Nữ chính: Tang Tang. Là con gái Minh vương, kẻ đem lại tận thế và đuổi giết. Mặc kệ thế gian định tội. Ninh Khuyết cho rằng 20 năm sống trên đời nàng chẳng phạm lỗi gì, nàng là vợ hắn cho nên hắn vung đạo giết người không ngần ngại, đối đầu cả thế giới để bảo vệ nàng. “Cho dù nàng ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn cứ yêu nàng như thuở ban sơ”. Tuyến nhân vật phụ trong Tướng Dạ cũng rất có hồn, được tác giả chăm chút kĩ lượng về nội dung, tính cách, phải nói là vô cùng đặc sắc. Từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Nếu truyện của Nhĩ Căn thiên về tu luyện, ngộ đạo, thì truyện của Miêu Nị thiên về nhân tính, từ đầu đến cuối, chả ai đúng, cũng chả ai sai, chỉ đơn giản là chí hướng của mỗi con người là khác nhau, nên làm những việc khác nhau.  Xem thêm: Tác giả Nhĩ Căn Truyện của Nhĩ Căn thì phải đọc đi đọc lại một đoạn nhiều lần thì mới hiểu, cũng có thể không hiểu gì cả. Còn của Miêu Nị thì dù đọc đi đọc lại một đoạn nói chuyện thì vẫn rất khó hiểu, phải đọc tiếp, đọc hết, thì mới hiểu được trước đó những nhân vật ấy bàn luận về cái gì. Miêu Nị có khả năng miêu tả tâm lý nhân vật rất đặc sắc, ấn tượng như Tang Tang. Tâm lý của cô thiếu nữ được nhào nặn cực kỳ tinh tế. Khi nàng vui, khi nàng buồn, khi nàng biết yêu, khi nàng giận dỗi, khi nàng ốm, khi nàng cận kề cái chết, khi nàng sánh vai cùng người yêu, khi nàng thân cận với kẻ khác, … mỗi một trạng thái đều được tác giả dụng tâm thể hiện, khiến nàng rất gần gũi, rất dễ khiến người đọc đồng cảm. Điểm trừ là có nhiều khi tác giả lan man quá sức, gây sự khó chịu cho những bạn đọc không kiên nhẫn. Nhiều đạo hữu có thói quen đọc lướt, nên càng về sau càng không hiểu gì cả. Nhất là miêu Nị lại có thói quen là nói chuyện câu nào chữ nào, cũng như mang một ý nghĩa, hàm ý gì đấy, thật sự thì mới đọc sẽ thấy hay nhưng nếu quá nhiều sẽ gây loãng, choáng váng đầu óc. Và cuối cùng là việc mượn hình ảnh tôn giáo, dù là giả tưởng biến tấu, đôi khi tạo cảm giác cực đoan cho tác phẩm. Biết là ý đồ của tác giả để ẩn dụ tạo nên bức tranh đối lập nhằm phục vụ tư tưởng chủ đạo của truyện, nhưng cảm giác đôi khi anh có cái nhìn hơi khắt khe, tiêu cực thái quá với tôn giáo, ai mà không thông cảm được có lẽ sẽ thấy phản cảm. Phong Vân! *** [Review] Tương Dạ – Miêu Nị (phần đầu): Gần đây mình có đọc một truyện, tên là Tương Dạ (có nơi ghi là Tướng Dạ), của Miêu Nị. Thể hoại tiên hiệp, kiếm hiệp xen lẫn xíu xíu tình cảm. Nói đến cơ duyên đọc truyện thực ra cũng chả có chi. Hôm nọ coi FMV trên Youtube, tình cờ thấy cái ảnh trailer đẹp đẹp nên coi. Thế là mấy ngày liền coi miết không chán. Trailer chẳng có câu thoại nào cả, từ đầu chí cuối chỉ có âm nhạc và nhân vật. Đơn giản, gọn nhưng hấp dẫn. Tò mò search, lòi ra truyện, thế là đọc, cũng bấm follow fanpage fb, vậy là chính thức nhảy hố. Hiện tại truyện chưa ra hết, tui cũng chưa đọc xong quyển 1, nhưng thích quá nên viết bừa vài dòng. Truyện này ăn điểm đầu tiên với tui ở cách tác giả xây dựng hình tượng nhân vật. Nam chính ngông, không thuộc thể loại anh hùng hào hiệp trượng nghĩa, kiểu như anh hùng xạ điêu hay thần điêu đại hiệp. Đồng chí này có thù tất báo, có ơn tất trả, cố sống cố chết bước vào con đường tu hành chỉ để trả thù nhà, vì kẻ thù quá mạnh, võ thường đánh không lại nên phải đi theo nghiệp tu hành. Ngoan cường, tàn độc, thông minh, giảo hoạt, không quan tâm đến đạo lý của thế gian, chỉ quan tâm đến đạo lý của hắn, làm theo những việc mình cho là đúng. Còn nhỏ tuổi mà đã quen tay giết người, chặt không biết bao nhiêu cái đầu của Mã tặc và người Man. Nghe tên đốn củi bên núi Mân Sơn là các đồng chí thường dân đều sợ chết khiếp. Có vẻ bá đạo, nhưng không phải thuộc thành phần không biết điều, làm việc gì cũng tính toán đâu vào đấy. Thanh niên này thậm chí lên 1 cái list những kẻ cần phải giết để báo thù, tính toán cách thức, thời gian địa điểm để thực hiện. Việc tu hành ban đầu tưởng không thể với tới, nhưng vì quá lì, quá liều nên cuối cùng ăn may đả thông được 10/17 lỗ tuyết sơn khí hải, chính thức bước vào con đường tu luyện. Được cái đối tốt với nữ chính, rất rất tốt. Nữ chính sai, lại càng sai, quá sai so với mặt bằng truyện cổ đại. Vừa gầy, vừa đen, vừa nhỏ con, nói chung không đẹp, nói trắng ra là xấu. Đôi mắt sáng, nhanh nhẹn tháo vát, quan trọng là không bánh bèo, không bánh bèo, không bánh bèo (điều quan trọng phải nói 3 lần). Là thị nữ nhỏ của nam chính, thuộc thể loại nội trợ, chăm lo nhà cửa, lười suy nghĩ, lười nói, nhưng một khi nói là khiến nam chính á khẩu. Càng đọc càng thấy dễ thương, coi trailer thích bạn đóng vai này dễ sợ. Nghe đồn vai vế nữ chính rất lớn, về sau có biến, sẽ được lột xác ngầu hơn, đẹp hơn, ngược nam chính tơi bời, có điều tui chưa đọc tới. Truyện này tới 1000 chương, tui mới đọc tới chương 125. Điểm thứ hai tui thích ở truyện là mối nhân duyên của nam nữ chính. Dùng từ thanh mai trúc mã để miêu tả là không đúng, bởi tuổi thơ của cả hai quá cơ cực, phải nói là nương tựa vào nhau mà sống. Nữ chính thuở sơ sinh được nam chính 4 tuổi nhặt ra từ đống xác chết. Nam chính 8 tuổi cõng nữ chính lên 4 trốn khỏi lão thợ săn độc ác. Nam chính lên 10 dắt nữ chính 6 tuổi nấp trong hang tránh thú dữ. Đến khi nam chính sung quân năm 12 tuổi, nữ chính chính thức trở thành cô hầu nhỏ. Từ lúc sơ sinh đến năm 6 tuổi, nam chính săn sóc, bảo vệ với nữ chính không khác gì cha mẹ ruột thịt, rất rất tốt. Vì cơ thể nữ chính âm hàn, không toát mồ hôi, khí độc không ra ngoài được nên bình thường để cô nàng làm việc nặng cho người nóng lên, chống chọi bệnh tât. Tối đến sẽ ủ ấm lòng bàn chân trắng nhỏ lạnh như băng kia để cô bé ấm giấc. Nam chính khi vui chỉ hận không thể đem chuyện kể với cô hầu nhỏ ngay tức khắc, khi buồn bực mỏi mệt cũng chỉ khi ở bên cô thì mới thả lỏng, chẳng giấu diếm gì. Tình cảm ấy rất mực dung dị, giống như từng giọt nước, nhỏ giọt nhỏ giọt chầm chậm ngày qua ngày, ấm áp như một gia đình nhỏ vậy. Nam chính đi đâu, giết ai, cũng luôn có nơi để trở về, biết có tô mì trứng của cô hầu nhỏ còn đang chờ. Cho nên dù tác giả chả tô vẽ màu mè cho mối tình này, người đọc vẫn cảm thấy nhẹ nhàng, ấm lòng. Tất nhiên là nếu cứ tàng tàng vậy thì cô hầu nhỏ chỉ mãi là cô hầu nhỏ thoai, nên sau này nhất định phải có biến, để đẩy nữ chính vừa xấu vừa không có chi thú vị trở thành đặc biệt đáng nhớ chớ! Còn một điểm nữa mà tui thích ở truyện này là chất liệu dân gian, vẻ đẹp mộc mạc của cảnh sinh hoạt, dưới ngòi bút của tác giả trở nên cực chân thực sống động. Không phải kiểu cố gắng vẽ hoa vẽ lá, cường điệu hóa cho nó thành hình như các truyện tiên hiệp, cổ đại khác tui từng đọc (Tru tiên, Hoa thiên cốt, Tam sinh, Trọng tử, v.v…) mà đơn giản nhân vật vốn dĩ là vậy. Ví dụ như ngày hè nóng bức thì cửa sổ mở, người người nằm phè ra nhâm nhi hoa qua ướp lạnh, cảnh vợ chồng hàng xóm cãi nhau như cơm bữa, tô mỳ trứng, canh gà của nữ chính hằng ngày đợi nam chính về ăn, hay cách mà tác giả dùng những điển cố điển tích, dùng những mẫu chuyển nhỏ xen kẽ để ngẫm nghĩ về chuyện thế gian… Khi đọc truyện này, tui thấy vừa kịch tính khi theo dõi theo bước đường trưởng thành của 2 nhân vật chính, vừa khoan thai thoải mái khi đọc những đoạn tàng tàng miêu tả cảnh sinh hoạt. Tất nhiên truyện này cũng có điểm trừ. Tác giả tả phong cảnh rất hữu tình, thuật lại cảnh tượng chém giết cũng rất sinh động, có điều vài đoạn dài dòng quá mức cần thiết. Ví dụ như đoạn cảnh nam chính với Triều Tiểu Thụ đánh nhau với bọn đối đầu Ngư Long bang, thế quái nào chém chém giết giết kéo dài tới hơn 5 chương, tui đọc mà đến oải. Chung quy là vậy. Vì chưa đọc hết nên tui chưa thể có cái nhìn tổng quan tất thảy, chỉ là nhân tiện chém gió chút thôi. Hihi. Tui hiện tại đang rầu lòng vì sau khi đọc gần 1/10 mới phát hiện truyện phần sau dịch chưa xong, mà đọc convert thì chết mất. Mặt khác, tui cũng hóng phim, thấy tạo hình nhân vật đẹp, giống như từ truyện bước ra, ngoại cảnh đẹp bá cháy, phục trang ổn (P.s: thấy tạo hình nam chính hơi giông giống Lý Tiêu Dao của Tiên 1 là tui thích rồi). Hi vọng phim phát sóng đừng khiến tui thất vọng, vì thực tế tui đã cày nát cái trailer trong lúc đọc truyện roài. Mời các bạn đón đọc Tướng Dạ của tác giả Miêu Nị.
Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ
Tên eBook: Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ (full prc, pdf, epub) Tác Giả : Kevin Rz Thể loại : Sách Teen, Tiểu thuyết, Huyền ảo, Văn học Việt nam Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Vy Băng - Chuyển vào trường danh dá nhưng luôn bị coi thường và đánh đập nhưng cô nào nể. Rồi bất ngờ người cha đã xa cách năm cô 3 tuổi quay lại và cho cô biết...cô chính là con của ông.. Ông lại là trùm của bang xã hội đen có tăm tiếng... Một cô nàng ương bướng có chút tự cao nhưng vì quá khứ và tình yêu của quá khứ. Nỗi thù hận mất mát do một người tạo ra đã khiến cô trở nên dữ tính lạnh lùng và...lại là sát thủ trong bóng đêm. Thiên Phong - cậu sinh ra được ông trời ban cho một vẻ đẹp hoàn mĩ đến từng chi tiết. Khuôn mặt ấy khiến cô gái nào cũng phải say mê vẻ đẹp ấy. Cậu lạnh lùng và sống buông thả. Cậu tàn ác và sống với trái tim của một con quỷ. Cậu là trùm của tổ chức xã hội đen lớn mang tên Devil bloodthirsty. Cậu có quá khứ đau đớn với mối tình đầu tiên. Băng và Phong đều đau khổ với mối tình đầu. Hai người gặp nhau chỉ biết đá đểu và sừng cổ chêu ghẹo nhau. !! Những ngày tháng bên nhau trải qua nhiều gian nan và một màu đen tối của kẻ thù luôn kè sát họ. Liệu họ có quên được quá khứ, chiến thắng kẻ thù..cùng nhau sánh bước trên con đường mang tên hạnh phúc vĩnh cửu.? Câu chuyện với những tình huống hài hước. Những khoảnh khắc lãng mạn giữa tình yêu tuổi học trò và khoảnh khắc nguy hiểm giữa giang hồ. Nó giúp ta am hiểu được nhiều thứ ý nghĩ trong tình yêu và tình bạn. Muốn giữ chặt hạnh phúc thì phải biết rộng lượng thứ tha và không quá ép buộc. Cũng giống như bàn tay ta nắm một đống cát. Càng siết chặt tay cát càng rơi ra bên ngoài nhưng ta biết lơi lỏng nhẹ nhàng. Cát sẽ vẫn ở trong bàn tay ta... Mời các bạn đón đọc Bí Mật Mảnh Ghép Quỷ của tác giả Kevin Rz.
Dị Giới Thú Y - Du Tạc Bao Tử
Sách Nói Dị Giới Thú Y   Long? Tính cái gì! Bỉ Mông cự thú? Nằm úp sấp một bên đi! tất cả ma thú đều phải thành thật với ta !! chọc giận lão tử thì các ngươi tìm khổ rồi ! Quốc vương? chưa từng nghe qua! đế quốc cự phú? Tài bảo đệ nhất! đại lục đệ nhất cao thủ? rác rưởi! không có kim tệ mỹ nữ, ma sủng của các ngươi cứ chờ bệnh chết đi!...... bất quá...... ngoại trừ mỹ nữ! Ta sao? Ta là bác sỹ thú y ta sợ ai?! Một bác sỹ thú y, ở một nơi lấy ma thú tạo nên vũ lực trên đại lục, sẽ phát sinh sự tình gì? Bộ truyện Dị Giới Thú Y này kể về một một nhân vật chính tên là Sở Thiên là bác sĩ thú y, xuyên việt thời không đến Dị giới, tới 1 thế giới mà nơi đó ma thú ngự trị mọi thứ, là nguồn gốc của sức mạnh. Một bác sỹ thú ý sẽ lăn lộn ở Dị giới như thế nào? Mời các bạn đón xem.