Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bình Minh Ngủ Say

Ba năm trước, một tin dữ truyền về Đế Đô. Hoàng thái tử Ryan hy sinh anh dũng ở biên cương, ngay cả hài cốt cũng không thể tìm thấy. Đế quốc mất đi vị thái tử tuấn mỹ chói mắt như thiên thần kia, cũng mất đi một trong những tân tinh nhân loại mạnh nhất thế kỷ này. Người ta nói rằng Thái tử đã để lại một tàn nhân loại đáng thương. ...... Trong tang lễ, vị tàn nhân loại tóc đen da trắng kia, trầm mặc cúi đầu đỡ quan tài, cả người viết đầy cảm giác yếu ớt thuộc về nhân loại tàn tinh. Hoàng thất cùng cao tầng của Đế quốc không khỏi nhíu mày: Khiến điện hạ khi còn sống yêu đến thần hồn điên đảo, lại là người như vậy. Khương Kiến Minh làm cá muối ba năm ở học viện quân đội đế quốc, bình thường vô cùng. Mùa tốt nghiệp, anh bình tĩnh đem gánh nặng gói lại, một cước tiến vào chiến trường xa sao tàn khốc, đi thu thi cho tiểu điện hạ nhà mình. Đều biết thể chất tàn nhân loại nhu nhược, không có nửa điểm sức chiến đấu. Bao nhiêu người hoặc mỉa mai hoặc tiếc nuối, chờ đợi để bọc xác chết cho người thanh niên không tự lượng sức mình. Mãi cho đến sau này, thanh niên tái nhợt đẫm máu đạp khắp đất cháy, khẽ giơ tay lên tiếng súng kinh phá trường đêm. Đáy mắt thanh minh phản chiếu Ngân Hà, đao phong mộc của robot ở trong bóng tối hiện lên vô số tinh quang. Ở phía sau anh, vô số nhân loại mới thiên kiêu tâm phục, đồng thanh kính xưng là "Thống soái". Các sinh vật dị tinh ngửi thấy mùi đáng sợ, run rẩy. Hải tặc vũ trụ hung tàn đối với anh vừa yêu vừa hận... Khương Kiến Minh mỉm cười: "Đừng khoa trương như vậy, tôi chỉ là tàn nhân yếu đuối nhiều bệnh mà thôi. " Cư dân Đế quốc: "? " Mà khi đế vương từ địa ngục trở về nhân gian. Đối mặt với câu chuyện huyền thoại về người yêu của mình đã khuấy động các ngôi sao xa xôi, hoàng đế lạnh lùng: "Vô nghĩa. Thống soái chỉ là tàn nhân yếu ớt nhiều bệnh mà thôi... Cho nên, hôm nay là ai dám để Thống soái lên robot?" Đế chế: "??? " Xin người hãy thắp lên những năm tháng khô héo kia, xuyên qua tàn hỏa của nền văn minh xưa cùng vạn dặm hàn tinh, trước khi bình minh nhân loại giáng xuống, thức tỉnh trong lòng ta. *** Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, anh ngửi thấy mùi gió buổi sáng mùa hè. Cát... Có mùi lá cỏ ẩm ướt trong gió. Khương Kiến Minh ý thức mông lung, anh nghĩ: Mình đang ở đâu. Ánh nắng chói chang quấy nhiễu màu xanh biếc, những hạt ánh sáng từ cành lá bên ngoài chiếu xuống, chim sẻ ở phía xa xa ríu rít khẽ kêu. Học sinh quân đội trẻ tuổi nằm sấp ngủ trên một chiếc bàn đọc sách gần cửa sổ của thư viện quốc gia Á Tư Lan, tay phải đặt lên trang sách mở ra, ánh sáng trắng yên tĩnh vây quanh anh. Một bàn tay thon dài vươn tới, xoa xoa mái tóc đen của anh. Khương Kiến Minh mí mắt sáng giật giật, hồi lâu mới mở mắt ra. Có một thân ảnh thon dài ngược ánh sáng đứng ở trước mặt anh, mái tóc xoăn màu vàng trắng mềm mại như tơ lụa, tràn đầy ánh sáng. Thân ảnh hơi cúi đầu, mái tóc xoăn tán loạn, trong ánh sáng ngược dòng mơ hồ lộ ra một đôi mắt xinh đẹp lại thanh lẫm, giống như hồ băng phỉ thúy trong truyện cổ tích. Ngón tay kia trượt xuống, bốn đầu ngón tay nhẹ nhàng, quyến luyến vuốt ve hai má Khương Kiến Minh. Khương Kiến Minh vẫn nằm trên bàn như cũ, nghiêng đầu nửa mở to mắt, một sợi tóc rủ xuống trước mắt phải, "... Ryan." Người được anh gọi tên, im lặng trong nháy mắt. Ánh mắt di chuyển xuống, anh nhìn thấy sách dưới tay phải của mình. Đó là một tập thơ mới được xuất bản, mở ra một trang rõ ràng viết: [Lưỡi chiến đấu được gối trên lá cờ bị đốt cháy. Gió buồn thổi từ bắc xuống nam.] Hoàng tử tóc vàng mắt xanh cúi người, thay anh gạt tóc ra sau tai. Cánh môi mở ra tựa hồ ôn nhu nói cái gì đó, nhưng không có thanh âm truyền ra. Cái bóng của hoàng tử chiếu xuống theo động tác của hắn mà dời đi, ánh sáng cùng bóng râm đan xen trên tờ giấy trắng như bông tuyết trong tập thơ, phảng phất ngày đêm luân chuyển trên chữ những dòng chữ hắc thể in. [Chuông tang lễ vang lên lúc rạng sáng. Kéo bài hát trong đêm. Vào lúc hoàng hôn, bên cạnh vách đá cao nhất, Héo một bông hồng vàng kiêu ngất.] Rắc rắc, rắc rắc... Trong thư viện quốc gia Á Tư Lan rộng lớn như vậy, tiếng kim giây của đồng hồ treo tường kiểu địa cầu cổ đại phát ra tiếng vang nhẹ. Bốn phía là vô số giá sách gỗ sơn mài cùng với sách giấy cổ xưa trên đó, ngoài ra không còn ai khác. "Ryan." Khương Kiến Minh lại kêu một tiếng, thở dài. Sau đó anh ngẩng đầu, vẻ mặt bình tĩnh nói: "Tiểu điện hạ, tôi đã nói rồi, người chết cũng không nên đến trong mộng của tôi nữa." Lạch cạch! Giấc mộng yên tĩnh trắng sáng đột nhiên từ gián đoạn nứt ra, vết nứt vừa lúc đem hoàng thái tử trẻ tuổi tuấn mỹ chém thành hai nửa. Cách đó không xa, giá sách, cửa sổ thủy tinh gần đó cùng cành cây, bàn đọc sách trước mắt cùng quyển thơ mở ra kia, đều hóa thành mảnh vụn, chết trong mộng cảnh. Chỉ có phông chữ in giống như con bướm đen đuổi theo ánh sáng, lẳng lặng bay ra khỏi giấy trắng, hai hàng cuối cùng của bài thơ chết dần dần biến mất giữa không trung: [Đừng khóc, khi mặt trời vĩnh cửu rơi xuống... Ta thấy anh hồn hóa thành chim trắng tinh, bay tới tổ tinh hải] "Nếu như ngài thật sự muốn báo mộng." Khương Kiến Minh đẩy tập thơ tiêu tán ra, chậm rãi đứng thẳng lên mười ngón tay giao nhau, ánh mắt lại có vẻ rất thành khẩn, "Hẳn là đi Trần Hán Khắc lão nguyên soái trong mộng đi một chút, nhanh chóng nói cho thượng tầng cùng hoàng thất, hài cốt hoàng thái tử điện hạ của bọn họ đến tột cùng lạnh ở nơi nào —— " Ở trước mặt anh, thân ảnh Hoàng thái tử Ryan đang từng chút từng chút vỡ vụn. Khương Kiến Minh lại không buồn không vui nhìn, tự mình nói: "Không cần phải lo lắng." "Nhưng Ryan, thật ra tôi rất hoài nghi ngài thật sự còn có hài cốt sao? Ba năm trôi qua, có cốt của ngài có bị những con kền kền hay chó hôi ăn sạch hay không?" Răng rắc... Giống như không chịu nổi lời nói sắc bén như vậy, bóng người trước mắt hoàn toàn sụp đổ. Khương Kiến Minh nhắm mắt lại. Sau một khắc, dưới chân anh cũng ầm ầm nứt ra, ý thức gào thét rơi xuống. Trong phút chốc, bóng tối không có ánh sáng —— ...... Anh từ từ mở mắt của mình. Đập vào mắt là kiến trúc màu xanh đậm của Học viện quân sự Đệ Nhất Đế Quốc Khải Áo, kính phản chiếu màu sắc đẹp dưới ánh mặt trời. "Tê..." Khương Kiến Minh đau đầu muốn nứt ra, anh giơ tay ấn huyệt thái dương một bên, chậm rãi chống đỡ mình từ trên ghế dài ngồi thẳng lên. Anh ngơ ngác nâng trán lẩm bẩm: "Chiến trường giữa các vì sao xa cũng có kền kền và chó cẩu sao?...... Không, có lẽ là không." Sau khi thoát khỏi giấc mơ, mặt trời buổi chiều đầu thu vẫn còn một chút nóng, nhưng gió thổi rất mát mẻ, cách đó không xa học sinh trẻ ồn ào và tiếng cười, tiếng bước chân nhanh chóng xuyên qua bóng râm bên cạnh truyền đến. Khương Kiến Minh đứng lên, vỗ vỗ thường phục của sĩ quan màu xanh da trời bị đè ra nếp gấp, ánh mắt dừng lại trên bảng điểm trong tay. Khoảng một giờ trước, anh nhận xong bảng điểm trên giấy của khóa học cuối cùng của mình, sau đó tìm một chỗ ngủ bù... Sau đó, xuất hiện một giấc mơ không mấy dễ chịu. Khương Kiến Minh liếc mắt nhìn trang đầu tiên, xé tên mình ra, lại đem bảng điểm chỉnh tề nhào thành một đoàn, tiện tay ném vào thùng rác trắng bên cạnh. ...... Thứ này không có ích gì cho anh. Anh đi ra khỏi bóng râm và chuẩn bị trở lại ký túc xá. Kết quả mới đi được hai bước, đã bị một bóng người bên cạnh xông tới hung hăng đụng một cái. Một cỗ dao động kỳ dị theo đó truyền đến, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều bị khơi dậy một trận đau đớn, Khương Kiến Minh lảo đảo hai bước. "Tàn phế!" Người kia kinh hô một tiếng, "Tàn... Tàn tinh nhân loại!?" Khương Kiến Minh đỡ cây đứng vững, ánh mắt liếc về phía sau. Trước mắt là hai học sinh quân đội, người đụng vào anh là tóc nâu, phía sau là một đồng bạn tóc vàng, hai người trẻ tuổi đều là vẻ mặt gây họa kinh hoảng. Đây là bộ xương tinh thể ngoài cơ thể của tân tinh nhân loại, tục gọi là "tinh cốt". Từ khi bức xạ sóng đen giáng xuống vẽ dấu chấm hết cho kỷ nguyên Lam Tinh cũ, có sinh ra tinh cốt hay không liền trở thành tiêu chuẩn duy nhất phân chia "Tân tinh nhân loại" và "Tàn tinh nhân loại". Tinh cốt nhanh chóng bị thu lại trong cơ thể, hai thanh niên kia ba bước cùng hai bước chạy tới, hoảng hốt đưa tay đỡ cậu: "Bạn học cậu không sao chứ!? Cả hai chúng tôi đều nghĩ rằng không có ai - chúng tôi thực sự không có ý đó!" Khương Kiến Minh không cần những người này đỡ, tự mình đứng thẳng lắc đầu: "Không có việc gì." "Ai, cậu chậm một chút đi." Cậu bé tóc nâu kia lại càng luống cuống, "Cái gì, tôi vừa mới thả ra tinh cốt, bạn học cậu có chỗ nào khó chịu hay không, đầu váng tức ngực gì đó... Nếu không tôi đưa cậu đến phòng khám?" Khương Kiến Minh dừng một chút, nhướng mày quay đầu lại —— Dáng người anh rất gầy gò, làn da đặc biệt trắng bệch, gần giống tái nhợt hơi thiếu huyết sắc. Vì thế lông mi cùng sống mũi ném bóng tối càng thêm thâm thúy, diện mạo này trời sinh làm cho người ta có một loại cảm giác tinh xảo dễ vỡ. Nhưng mà, loại cảm giác này lại chỉ dừng lại ở trước khi anh nâng mắt lên. Có lẽ là bởi vì đôi mắt đen nhánh kia quá mức trầm tĩnh cùng bao dung, mà thần thái của anh lại quá mức tán đạm, khiến cho ngoại hình văn nhược vô hình bị xóa đi, ngược lại ấp ủ ra một loại khí chất khiếp người. Khương Kiến Minh ôn nhu nói: "Đừng sợ, tôi thật sự không có việc gì, trở về uống một ngụm thuốc an thần là được rồi." Hai tiểu tử kia sững sờ ở đó, cho đến khi Khương Kiến Minh đều tự mình xoay người rời đi, hai người mới nhìn bóng lưng đơn bạc kia phục hồi tinh thần lại. Thanh niên tóc nâu kinh phách chưa định, lẩm bẩm: "Mẹ dọa chết lão tử, tàn nhân loại làm sao có thể đến một viện chứ? Học viện của chúng ta ở đâu có thể học được với con người tàn tinh này?" Người bạn đồng hành tóc vàng của hắn khẽ túm tóc: "Nói không chừng là tiểu mỹ nhân lục viện đến tìm đối tượng của cậu ta." Thanh niên tóc nâu thở dài một hơi, vỗ vỗ ngực nói: "Người đẹp tâm thiện, may mà người ta rộng lượng không so đo, bằng không... Mẹ nó, ở trước mặt tàn nhân loại phóng tinh cốt, cái này phải dựa theo pháp luật của đế quốc, hai chúng ta phải bị bắt vào trong lao." Trong miệng cậu vừa nói vừa nhấc chân đi về phía trước, không ngoài dự liệu rất nhanh nhìn thấy ghế dài dưới bóng cây, còn có thùng tái chế màu trắng bên cạnh ghế dài. Trong thùng rất sạch sẽ, trên cùng là một xấp giấy in tinh xảo, lại bị nhào nặn. Thanh niên tóc nâu vui vẻ, nhịn không được đem thành tích kia bóp ra, cười với đồng bạn: "A, thật đúng là có ngày tốt nghiệp liền ném bảng điểm, đây là phải thi thảm thiết đến mức nào chứ." Sự tò mò của con người luôn luôn khó kiềm chế. Hai chàng trai thú vị mở bảng điểm của người bạn học không rõ danh tiếng này ra, mới nhìn trang đầu tiên đã bị một hàng điểm thấp kia chấn đến nhăn mũi: "Chậc chậc... chậc chậc. Đúng là vậy." Thao tác hạt tinh thể 57 điểm, cơ sở diễn tập thực chiến 162 điểm, diễn tập thực chiến tiến giai 50 điểm, robot tinh thể mới 76 điểm, cơ sở bắn súng 79 điểm... Thật là một người thảm không đành lòng nhìn. Thanh niên nấu ăn líu lưỡi, tùy ý lật một trang, khóa học trên bảng điểm rõ ràng nhiều hơn. Đồng bọn tóc vàng bên cạnh lại nhịn không được "cắn" một tiếng, bởi vì thành tích trên trang này tựa hồ xinh đẹp không ít. Binh khí tinh mới 87 điểm, nhân loại tiến hóa 89 điểm, sinh học dị tinh 91 điểm, kỷ nguyên triết học 90 điểm... Hai chàng trai ngạc nhiên nhìn nhau. Thanh niên tóc nâu lại đem ánh mắt quay lại trên tay, lẩm bẩm nói: "Người này tu học thật đúng là tạp, viện nào đây... Mẹ kiếp! Tâm lý học chiến trường 94? Môn học này điểm cao nhất của học viện chúng ta hình như cũng chỉ hơn chín mươi tuổi chứ?" Thanh niên tóc vàng hít sâu một hơi, chỉ vào một cột hét lên: "Ý thức tinh thần chiếu 92 điểm!...... Đây là tiết học chính khó nhất của tam viện, nhưng bên kia không phải nói năm nay ngay cả tám mươi cũng không có mấy người sao?" Thanh niên tóc nâu nuốt nước bọt, đột nhiên cảm thấy bảng điểm nhìn như bình thường này, hình như cũng không quá bình thường. Ngón tay của cậu ta run rẩy mở trang tiếp theo ra, trợn to hai mắt: "Chờ một chút... Mô phỏng chiến thuật đối kháng 97!? Phân tích lịch sử chiến lược của đế quốc 100 — đạt điểm cao nhất luôn sao!? ” ...... Đó đã là trang cuối cùng của bảng điểm, bên cạnh là nhận xét của viện trưởng. Bình luận về điều này, trên thực tế, bất kể khoa nào, thậm chí bất kể trường học nào, cuối cùng đều là một định dạng giống nhau: Cuộc sống như thế nào, tốt hay xấu đều do chúng ta lựa chọn — một lời chúc lịch sự mà không mất cách tiếp cận. Nhưng mà trên bảng điểm này, bình luận lại là đơn giản mà rung động ngắn ngủi hai dòng chữ: "Thiên kiêu kỳ tài, mỹ ngọc sinh tỳ." "Chí Thành đề cử quân đội phá cách nhập vào chức vụ dân sự nòng cốt." Hai thanh niên kia sửng sốt hồi lâu, bỗng nhiên giật mình, nhớ tới đi xem tên bảng điểm này. Nhưng mà lật trở lại trang đầu tiên, lại phát hiện thanh thông tin cơ bản đã bị người xé ra, chỉ có mấy thành tích môn học bình thường không có gì lạ dưới đây, còn yên lặng nằm trên giấy. Mời các bạn mượn đọc sách Bình Minh Ngủ Say của tác giả Nhạc Thiên Nguyệt.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tiệm Hoành Thánh Số 444
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết linh dị Tiệm Hoành Thánh Số 444 của tác giả Cửu Tiêu. Trình Tiểu Hoa nhận lời mời trở thành nhân viên cửa tiệm hoành thánh trong thành phố, lại còn bị app "Địa phủ" trói buộc. Tiệm hoành thánh không lớn lắm nhưng chỗ dựa lại rất vững chắc, là "cửa tiệm thuộc sự quản lý của doanh nghiệp vạn năm danh tiếng": Địa phủ. Nhân viện trong tiệm không nhiều lắm nhưng toàn kẻ dở hơi: Chủ tiệm Diệm Quân ngạo kiều, Thiếu niên Miêu yêu hung hãn, Quỷ sai yêu nước phản Thanh phục Minh. Hằng ngày, Trình Tiểu Hoa vừa bán hoành thánh vừa bị app "Địa phủ" ép buộc "đánh quái thằng cấp" Truyện được đánh giá là huyền huyễn, linh dị, thần quái, ngọt sủng, sạch, HE. Theo một số nguồn, truyện có nội dung hấp dẫn, tình tiết lôi cuốn, nhân vật đa dạng và được xây dựng tốt. Tuy nhiên, một số đánh giá khác cho rằng truyện thiếu logic, tình tiết lặp đi lặp lại, và nhân vật chưa được phát triển đầy đủ. ***   #REVIEW: TIỆM VẰN THẮN SỐ 444 Tác giả: Cửu Tiêu Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, linh dị thần quái, ngọt sủng, sạch, HE. CP: Cửa hàng trưởng kiêu ngạo chiều bạn gái × Nhân viên hậu cần kiêm nhiệm bắt quỷ Tình trạng: Đang edit. Review bởi: LeoSing  Giới thiệu truyện: (By Vũ Nguyên Phương) Trình Tiểu Hoa lên thành phố kiếm việc, còn chưa nhận lời mời làm nhân viên bán hàng của một tiệm vằn thắn, thì ứng dụng “Hệ thống địa phủ” đã trói chặt cô không buông. Tiệm vằn thắn không lớn nhưng hậu đài phía sau khá vững chắc, tiệm chịu sự quản lý trực tiếp từ một tập đoàn nổi tiếng đã vạn năm nay – Địa phủ Nhân viên trong tiệm không nhiều , nhưng người nào người nấy đều là kẻ dở hơi : Chủ tiệm là Diêm Quân kiêu ngạo, một chàng Mèo yêu siêu hung dữ, một tên Quỷ sai yêu nước cuồng chế độ Phản Thanh Phục Minh. Từ đấy, Trình Tiểu Hoa bắt đầu cuộc sống ngày ngày bán vằn thắn, ngày ngày bị hệ thống giao nhiệm vụ bắt quỷ thăng cấp. Một câu truyện huyễn huyễn theo phong cách thoải mái , mong mọi người sẽ thích ~  Review by Leo Sing: Trình Tiểu Hoa vốn sinh ra trong gia đình khó khăn tại nông thôn, cha mẹ cô mất sớm để cô lại bơ vơ với bà nội. Từ bé đến lớn, Trình Tiểu Hoa đã luôn phải đối mặt với đủ sự ác ý từ những người xung quanh gây ra, như chú thím tham tài muốn cướp đoạt tài sản cha mẹ để lại cho cô, ép gả cô cho một ông già dê hơn 40 tuổi, cậu em họ lười biếng chỉ biết trộm tiền hay cô em họ chảnh choẹ, ỷ mình tài giỏi mà hạch sách cô. Đối diện những biến cố xảy ra, Tiểu Hoa vẫn cứng cỏi đấu lại, chạy khỏi quê nhà tìm kiếm công việc nuôi sống bản thân. Và rồi một ngày tình cờ, trong điện thoại của cô xuất hiệp một app kỳ quặc mang tên Hệ thống địa phủ. Dựa vào app này cô bắt đầu tiếp nhận những nhiệm vụ bắt quỷ siêu độ từ dễ đến khó. Đồng thời cô được tuyển nhận trở thành nhân viên hậu cần chuyên phục vụ bán hoành thánh tại tiệm hoành thánh số 444 do Địa phủ ty thiết lập ra, nhằm cung cấp cơm nhân viên cho quỷ sai khi hoạt động trong khu vực. Quy trình sản xuất của hoành thánh địa phủ cũng quy mô ghê gớm, từ công đoạn chăn nuôi thịt heo tươi ngon tại trang trại, vận chuyển thịt xay và nguyên liệu đến Lò Luyện Ngục, các quỷ hồn ở Lò Luyện Ngục chịu trách nhiệm bao nhân xếp thành từng gói hoành thánh, sau đó được nhân viên vận chuyển giao đến cho từng cửa tiệm Hoành Thánh 444 khắp cả nước. Tại tiệm hoành thánh 444 này, Tiểu Hoa gặp anh cửa hàng trưởng Đại Diêm Quân kiêu ngạo - Cảnh Thù. Anh ta vì làm sai một sự việc bị Diêm Vương đá lên trần gian làm nhân viên bán cơm cho quỷ sai. Bởi thế anh ta luôn cảm thấy xấu hổ khi đứng quầy bán hoành thánh cho bọn quỷ sai, lỡ có đứa nào biết anh là ai thì hố cha mất Thế là trong khi Tiểu Hoa thì bận việc loay hoay chuyện buôn bán, anh Cảnh Thù không ôm điện thoại chơi game thì cũng chạy long nhong trốn ra ngoài, tránh gặp mặt quỷ sai nhiều nhất có thể. Nhưng tới khi Cảnh Thù có tình cảm với Tiểu Hoa, anh bắt đầu quay lại làm việc, tìm kiếm cách kiếm tiền làm giàu để nuôi “vợ”, chạy theo giúp đỡ nữ chính làm nhiệm vụ để thăng cấp. Hầu như những nhiệm vụ Tiểu Hoa nhận, đều được Cảnh Thù hỗ trợ xử lý. Mãi đến khi nữ chính mạnh mẽ lên có thể tự lập một số nhiệm vụ cấp thấp thì anh mới ngừng. Dù vậy, anh luôn có mặt ở bên cạnh cô mọi lúc mọi nơi, chỉ cần Tiểu Hoa cần anh giúp, anh đều sẵn sàng hết lòng. Tính cách của anh chàng nam chính này khá thú vị và đáng yêu, kiêu ngạo biệt nữu, hơi cục súc với mọi người nhưng với bạn gái thì anh ngoan như cún ý. Mấy lần muốn đè bạn gái ra “ăn kem trước cổng” nhưng rồi đều phải hậm hực nhịn xuống. Khá là tội cho anh, FA suốt 8000 năm mãi tới ngày kết hôn động phòng mới được ăn thịt. Một số nhân vật phụ khác cũng đáng yêu và đầy màu sắc lắm. Như Nhân viên số một: anh chàng Quỷ sai yêu nước cuồng chế độ Phản Thanh Phục Minh - Tôn Danh Dương. Ông này góp mặt với vai trò cây hài của truyện quá, mỗi lần ổng xuất hiện mình đều cười đau cả ruột. Thanh niên có lòng yêu nước lấy hết tiền lương của mình đầu nhập vào các tổ chức Phản Thanh Phục Minh nhưng không lần nào thành công do tiền của anh ta đưa ra đều là Quỷ Tệ, đi đầu tư công ty thì bị công an bắt vì tội tham gia đường dây buôn bán hàng đa cấp trái phép Cuối cùng anh hết sạch tài sản phải gán “hồn” chuộc nợ làm công kiêm chức tại cửa tiệm hoành thánh 444. Tại đây xem quỷ sai Tôn la liếm nam chính, ôm đùi nữ chính, fan boy cuồng nhiệt các idol và tác giả mạng,... vân vân và mây mây. Mình kể không tài nào hết nỗi mấy trò anh này làm, mọi người vào đọc để biết thêm nhé, đoạn sau nhiều cái thú vị hơn nữa ý. Nhân viên thứ hai là Mèo Rừng yêu tinh, ver Người là một cậu thiếu niên 15 tuổi đáng yêu siêu hung manh. Cậu ta thích cô bé nhà họ Vương mới học tiểu học, tuần nào đều chạy tới nhà cô bé để chơi cùng. Chăm chút “bé vợ” của mình từ bé, tích cóp tài sản chờ vợ lớn lên để cưới về Khổ nỗi bé vợ của cậu hay cứ có duyên với quỷ hồn ý, lần nào cũng bị dính phải quỷ ám mấy lần khiến cậu ta cứ lao đao lo lắng cho bé vợ nhà mình suốt thôi. Cô bạn thân Triệu Mỹ của nữ chính thì nên duyên với anh chàng quỷ sai Thường Thanh. Cặp này lúc đầu thì vui, phần sau có chút ngược nhẹ bởi vì Thường Thanh đã mất tình cảm, cho nên anh ta không thể yêu Triệu Mỹ được. Nhưng cho dù Thường Thanh đã bị lấy mất cảm xúc, trong lòng anh vẫn có bạn gái mình. Hai người sau rồi cũng HE ngọt ngào. Câu chuyện của quỷ sai Thường Tiểu Bạch em gái của Thường Thanh và cuộc tình của hồ ly tinh A Doanh đều khá bi đát. Đọc về cuộc đời hai nhân vật này mà xót xa quá. Mình thích ở truyện này vì chúng lồng ghép những mẩu chuyện nhỏ về cuộc đời hay sự kiện của các vong linh quỷ hồn khác nhau. Có rất nhiều câu chuyện rất đỗi xúc động. Mình sẽ kể dưới đây một ít câu chuyện nhỏ mình thích, sẽ không kể hết được đâu, mọi người muốn biết thêm thì vào đọc thử tác phẩm này hen. Trong một bệnh viện nhi khoa nhỏ, tại một căn nhà kho cũ, bên dưới là một kho tủ đông chứa những xác của các trẻ em chết yểu nhưng không có ai tới xác nhận mang về. Những đứa bé ấy hoặc bị cha mẹ bỏ rơi, hoặc bị Cô nhi viện sơ suất bỏ quên mất. Người ta gọi những đứa trẻ ấy là những linh hồn bị lãng quên. Chúng không được xác nhận tử vong tại nhân giới khiến cho trên sổ sinh tử đều không có tên, quỷ sai không thể nào câu hồn đưa về địa phủ. Vậy là những linh hồn bị lãng quên ấy trôi thả vô định hình tại căn nhà kho cũ. Có một ông điều dưỡng già đứng ra nhận những đứa trẻ này, ông thu gom từng xác bọn nhỏ, đặt chúng vào kho đông lạnh và chờ có một ngày sẽ có người tới nhận xác bọn trẻ về. Có hai người con trai yêu nhau, nhưng anh thụ thì sợ định kiến của xã hội, sợ cha mẹ thất vọng mà không dám “come out” chấp nhận cha mẹ an bài đi gặp mặt cưới vợ. Anh công đau lòng thất thểu chạy ra nước ngoài du học và bị một thằng côn đồ căm hận người đồng tính sát hại dã man. Anh công hiện hồn báo mộng cầu cứu anh thụ tới giúp mình. Nhờ sự giúp đỡ của nữ chính, hai người được gặp lại nhau, họ ôm nhau khóc trong hối hận. Nhưng chuyện đã xảy ra không cách nào quay trở lại, hai người từ đây âm dương cách biệt. Chỉ mong nếu được đầu thai còn duyên kiếp sau để đến được với nhau. Có cậu học sinh nhỏ luôn bị bạn bè bắt nạt trên trường, thầy cô biết chuyện lại chẳng hỏi han, người ngoài nghe được đều luôn mồm chặc lưỡi bảo rằng “chắc thằng này có gì đó nên người ta mới đối xử nó như vậy, bao nhiêu người không bị sao mỗi mình nó bị”. Và rồi ngày qua ngày trong những màn bạo lực học đường, cậu học sinh tự ti tuyệt vọng, tự kết liễu đời mình tại nơi cậu bị bắt nạt. Linh hồn của cậu luôn lảng vảng trong trường, chờ ngày kẻ thù xuất hiện. Đến một ngày, cậu nhìn thấy con trai của kẻ thù xuất hiện tại căn nhà WC này, kết bè kéo phái bắt nạt một cậu học sinh khác. Điều đấy thúc đẩy oán khí tích tự hai mươi mấy năm trong linh hồn cậu, kích thích cậu trở thành một lệ quỷ cường đại, bắt đầu công cuộc trả thù của mình. Nhưng cậu nào hay, sau khi cậu qua đời, kẻ thù thì vẫn sống ung dung sung sướng còn cha mẹ của cậu thì đau khổ, khóc ròng rã muốn mù loà vì mất đứa con duy nhất của họ. Phải sau này khi hai người có đứa con thứ hai thì mơi nguôi ngoai được phần nào và họ đặt tên con mình giống như tên đứa con đã khuất của họ, tựa như con trai chưa bao giờ rời đi. Em trai của cậu học sinh này cũng gặp tình trạng giống như anh trai mình ngày xưa, bị lũ học sinh trong lớp bắt nạt đánh đập đến xuất huyết não phải nằm viện điều trị. Tất cả những bi kịch này là lỗi do ai đây? ... Mỗi nhiệm vụ của nữ chính là một câu chuyện riêng về một cuộc sống khác. Và rồi nhờ nữ chính cùng những người bạn của cô, siêu độ linh hồn, dẫn đường đưa lối cho họ về chốn luân hồi. #HoangVanNguyen   Mời các bạn mượn đọc sách Tiệm Hoành Thánh Số 444 của tác giả Cửu Tiêu.
Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh. Văn Lang là nhà nước đầu tiên của Việt Nam trong lịch sử, được cai trị bởi các vua Hùng. Nước Văn Lang được hình thành vào khoảng năm 2879 TCN và kết thúc vào năm 258 TCN bởi An Dương Vương. Từ đây hình thành quan niệm dân gian coi nước Văn Lang đời Hùng Vương ra đời cách ngày nay khoảng hơn 4000 năm và thường được sách báo nói tới 4000 năm văn hiến. Hương Vị Của Đất hay Văn Lang Dị Sử là 14 truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được thiền sư Thích Nhất Hạnh viết lại, thêm vào những yếu tố mới, đặc sắc và đầy kịch tính. Những câu chuyện được sắp xếp một cách logic theo thời gian, giúp bạn hiểu hơn về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như hiểu hơn về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. BBT xin trích đăng lời nhận xét của đọc giả Nguyễn Đình Tráng về tác phẩm Hương vị của Đất: "Như vậy chỉ trong một thời gian ngắn, tôi đã đọc xong cuốn truyện Hương vị của đất (Văn Lang dị sử) của tác giả Nhất Hạnh. Đây là cuốn truyện tập hợp những truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được tác giả sáng tạo tiếp nối những phần còn thiếu của thần thoại. Thông qua cuộc đối thoại giữa nhân vật Diệu và Ân cuối cuốn sách, tác giả muốn thể hiện quan điểm: “Chúng ta có thể sáng tạo tiếp nối những câu chuyện thần thoại, bởi chúng được truyền lại không phải do một người sáng tạo, trái lại đã được đi qua sự trau chuốt của nhiều thế hệ. Và nếu công việc trau chuốt kia có giá trị, tự khắc hình thái trau chuốt được đại chúng chấp nhận. Còn nếu đó chỉ là những uốn nắn vụng về thì chẳng ai dùng để ca hát và truyền tụng. Đại chúng sẽ tức khắc loại những uốn nắn vụng về kia để tìm lại hình thái mà họ ưa thích.” Thông qua nhân vật Diệu, tác giả cho rằng chúng ta cần thêm các yếu tố mang nguồn gốc Ấn vào trong những thần thoại để lấy lại sự cân bằng, tại vì từ trước đến nay, những câu chuyện thần thoại ấy đều có quá nhiều hình ảnh, từ ngữ mang tính cách Tàu nhiều hơn (như những cái tên Loa Thành, Kim Quy, Linh Quang Thanh Thảo Thần Nỏ, Thanh Giang Sứ Giả,…) trong khi khu vực đất nước chúng ta xưa kia là khu vực giao tiếp giữa hai nguồn văn minh Ấn (Phạn) và Trung. Dựa trên quan điểm ấy, tác giả đã sáng tạo thêm các nhân vật, các danh từ, tên gọi mang tính cách Ấn như Nãgarãja (tên của Lạc Long), công chúa Sita (con của Long Vương, em gái của Sơn Vương và Thủy Vương), hình ảnh bầy tiên nữ, trong đó có tiên nữ Âu Cơ, đến từ cõi trời Phạm Thiên (Brahma), hình ảnh chim thần guada (hình ảnh của cung điện Cổ Loa), thủy quái maraka, … Tuy nhiên, tác giả cũng thông qua 1 nhân vật khác là Ân để thể hiện quan điểm rằng những sự sáng tạo tiếp nối không thể chỉ là những công việc tô điểm về mặt hình thức có tính cách tiểu thuyết hóa, nó phải dựa trên những dữ kiện đưa ra trong thần thoại và trong lịch sử để khám phá những sự thật lịch sử. Ví dụ như chuyện Thánh Gióng, thần thoại này có thể là 1 thần thoại đánh dấu sự bắt đầu sử dụng vũ khí bằng sắt, hay thần thoại về nỏ thần đánh dấu tài quân sự của ta thời đó đã sáng tạo ra vũ khí mới là cây nỏ, thần thoại Loa Thành thể hiện tài năng xây dựng của ta thời đó, đã xây được 1 công trình quân sự lớn trên 1 nền đất yếu như ở Phong Châu, … Đọc những câu chuyện sắp xếp 1 cách có logic theo thời gian, tôi đã hiểu thêm về nguồn gốc hình thành nòi giống Tiên – Rồng của đồng bào ta và các diễn biến lịch sử sau đó. Có những chi tiết, những dữ kiện tôi đọc được trong những mẩu chuyện mới hơn so với câu chuyện ấy nhưng đọc ở 1 cuốn sách khác (có thể là chi tiết hay dữ kiện đó đã có trong thần thoại nhưng bây giờ tôi mới được biết), cũng có chi tiết khác đi 1 chút, và tất nhiên là có cả những chi tiết hoàn toàn mới (có thể do chính tác giả sáng tạo tiếp nối mà ra). Một số chi tiết tôi thấy mới, hay là cũ nhưng bây giờ tôi mới được biết, có thể kể đến như là: + Chi tiết tiên nữ Âu Cơ là người trong bầy tiên nữ xuống trần chơi, nhưng do Âu Cơ nếm phải đất ở trần gian mà vướng tục, không thể quay về trời cùng các tiên nữ khác được. + Chi tiết 2 người anh em giống nhau trong câu chuyện Sự tích trầu cau, người anh tên là Tân, người em là Lang, con trai của 1 vị quan lang họ Cao – 1 người con nuôi của vua Hùng, còn vợ của người anh tên là Thiên Thảo, con của 1 vị giáo sư họ Lưu – 1 người giao thiệp rộng, biết nói và biết viết 4 thứ tiếng, luôn sốt sắng muốn làm sáng tỏ những chủ trương văn hóa của Long Vương (Tức Lạc Long Quân đã lên ngôi dưới thủy cung) và Âu Cơ. + Câu chuyện Sự tích Bánh chưng, Bánh giầy, Lang Liêu nhờ nằm mơ thấy mẹ, mẹ gợi ý làm 1 thứ bánh tượng trưng cho đồng lúa, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời xanh để tiến vua (chứ không phải nằm mơ thấy ông Tiên chỉ bảo cách gói 1 thứ bánh tượng trưng cho mặt đất, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời mà tôi đã được đọc trước đó). + Chử Đồng Tử và Tiên Dung lấy nhau nhưng không lên làm vua như tôi được biết mà sống tại Hà Lõa – một vùng đất xa kinh thành, được Đồng Tử và Tiên Dung phát triển lên thành một thị trấn giàu có chứ không còn là 1 vùng quê nghèo, ít người sinh sống như trước,… + Sơn Vương và Thủy Vương là hai anh em, con trai Long Vương. Sita là con gái Long Vương, luôn muốn hòa giải hận thù của hai anh em nên đã chịu nhiều khổ đau, thiệt thòi,… + …… Có tất cả 15 câu chuyện thần thoại được sắp xếp theo thứ tự thời gian cuốn sách đề cập, trong đó, tôi vẫn luôn ghi nhớ câu chuyện Chìm Châu (tức chuyện Mị Châu – Trọng Thủy) đậm nét. Có lẽ bởi câu chuyện gắn liền với những bài học quá sâu cay của cha ông ta trong việc dựng nước, giữ nước mà con cháu bây giờ không bao giờ được quên lãng: Nàng Mị Châu ngây thơ, trong trắng đã quá tin chồng mà vô tình làm hại đất nước (đến khi nước mất nhà tan, nàng mới nhận ra Trọng Thủy là kẻ phản bội, quân xâm lược kia là quân Triệu, chứ không phải quân Tần như lời lừa dối của chồng). Trọng Thủy là 1 kẻ yêu say đắm, chân thành với Mị Châu nhưng vì tham vọng của cha mà phải làm theo. Và bài học sâu cay nhất là sự chủ quan của An Dương Vương, ỷ vào nỏ thần, vào sự phù trợ của Long Vương, của các thế lực siêu nhiên mà bỏ bê phòng ngự, bỏ bê quân sự, giặc đánh sắp đến nơi rồi vẫn bình thản đánh cờ. Trước đó, An Dương Vương còn gạt đi ý kiến của tướng Cao Lỗ đề xuất không muốn để hai nước Triệu – Âu Lạc kết thông gia vì nghi ngờ 1 âm mưu nào đó đến từ kẻ có tham vọng xâm lược, đã tiến đánh và thất bại 1 lần nay lại tỏ ra thiện ý muốn hòa hiếu, kết thông gia: Tôi kể người nghe chuyện Mị Châu Trái tim lầm chỗ để trên đầu. Nỏ thần vô ý trao tay giặc Nên nỗi cơ đồ đắm bể sâu. (Tố Hữu). Tôi kể người nghe chuyện An Dương Ỷ thế siêu nhiên, chẳng tự cường Chủ quan, không biết giặc nham hiểm Nên nỗi nước nhà bể tang thương. Những sáng tạo tiếp nối, tôi thấy thú vị với danh từ mới mẻ này. Các bạn có đồng ý về quan điểm sáng tạo tiếp nối những câu chuyện thần thoại không??? Hãy bày tỏ ý kiến của mình nhé!!!" *** Tóm tắt Cuốn tiểu thuyết Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh là một tập hợp 14 truyền thuyết, thần thoại trong kho tàng văn học dân gian Việt Nam, được tác giả sáng tạo tiếp nối những phần còn thiếu của thần thoại. Cuốn sách bắt đầu bằng câu chuyện về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, khi Lạc Long Quân kết duyên với Âu Cơ, sinh ra 100 người con. 50 người con theo cha xuống biển, 50 người con theo mẹ lên núi. 50 người con theo cha xuống biển được gọi là Tiên Nữ, 50 người con theo mẹ lên núi được gọi là Lạc Hầu. Tiếp theo là câu chuyện về Thánh Gióng, một cậu bé bình thường bỗng nhiên lớn lên nhanh như thổi để đánh giặc Ân. Sau khi đánh thắng giặc, Thánh Gióng bay về trời. Cuốn sách tiếp tục với các câu chuyện về Nỏ Thần, Trầu Cau, Bánh Chưng, Bánh Giầy, Chử Đồng Tử và Tiên Dung, Mị Châu - Trọng Thủy,... Review Cuốn tiểu thuyết Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của Thích Nhất Hạnh là một tác phẩm văn học có giá trị, mang lại cho người đọc nhiều hiểu biết về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. Tác phẩm được viết với văn phong trong sáng, dễ hiểu, phù hợp với nhiều đối tượng độc giả. Các nhân vật trong truyện được xây dựng sinh động, có cá tính riêng, góp phần làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn. Điểm nổi bật của cuốn sách là sự sáng tạo tiếp nối của tác giả. Thích Nhất Hạnh đã thêm vào các yếu tố mang nguồn gốc Ấn vào trong những thần thoại, giúp cho câu chuyện thêm phong phú và hấp dẫn hơn. Tuy nhiên, các yếu tố sáng tạo này vẫn dựa trên những dữ kiện đưa ra trong thần thoại và trong lịch sử, nhằm khám phá những sự thật lịch sử. Một số chi tiết sáng tạo của tác giả trong cuốn sách có thể kể đến như: Chi tiết tiên nữ Âu Cơ là người trong bầy tiên nữ xuống trần chơi, nhưng do Âu Cơ nếm phải đất ở trần gian mà vướng tục, không thể quay về trời cùng các tiên nữ khác được. Chi tiết 2 người anh em giống nhau trong câu chuyện Sự tích trầu cau, người anh tên là Tân, người em là Lang, con trai của 1 vị quan lang họ Cao – 1 người con nuôi của vua Hùng, còn vợ của người anh tên là Thiên Thảo, con của 1 vị giáo sư họ Lưu – 1 người giao thiệp rộng, biết nói và biết viết 4 thứ tiếng, luôn sốt sắng muốn làm sáng tỏ những chủ trương văn hóa của Long Vương (Tức Lạc Long Quân đã lên ngôi dưới thủy cung) và Âu Cơ. Câu chuyện Sự tích Bánh chưng, Bánh giầy, Lang Liêu nhờ nằm mơ thấy mẹ, mẹ gợi ý làm 1 thứ bánh tượng trưng cho đồng lúa, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời xanh để tiến vua (chứ không phải nằm mơ thấy ông Tiên chỉ bảo cách gói 1 thứ bánh tượng trưng cho mặt đất, 1 thứ tượng trưng cho bầu trời mà tôi đã được đọc trước đó). Chử Đồng Tử và Tiên Dung lấy nhau nhưng không lên làm vua như tôi được biết mà sống tại Hà Lõa – một vùng đất xa kinh thành, được Đồng Tử và Tiên Dung phát triển lên thành một thị trấn giàu có chứ không còn là 1 vùng quê nghèo, ít người sinh sống như trước,… Có thể nói, Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử là một cuốn sách đáng đọc đối với những ai muốn tìm hiểu về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, cũng như về thời kỳ đầu dựng nước và giữ nước của dân tộc. Mời các bạn mượn đọc sách Hương Vị Của Đất - Văn Lang Dị Sử của tác giả Thích Nhất Hạnh.
Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên của tác giả Lão Bà Đại Đại. Tóm tắt Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một tiểu thuyết huyền huyễn, hài hước của tác giả Lão Bà Đại Đại. Câu chuyện kể về hành trình tu hành của nhân vật chính Đậu Trường Sinh. Đậu Trường Sinh là một tiểu bộ khoái bình thường, không có gì nổi bật. Hắn có một người bạn thân tên là Vương Phi Tuyên, cũng là một tiểu bộ khoái. Hai người cùng nhau tham gia Long Môn đại hội, nhưng chỉ có Đậu Trường Sinh là người ứng cử duy nhất. Sau khi tham gia Long Môn đại hội, Đậu Trường Sinh trở thành người bị nghi ngờ là Thiên Sát Cô Tinh. Hắn bị mọi người đồn đại là đã giết chết những người ứng cử khác. Trên thực tế, Đậu Trường Sinh không hề liên quan đến cái chết của những người ứng cử khác. Hắn chỉ là một nạn nhân của số phận. Tuy nhiên, Đậu Trường Sinh lại có một bí mật. Hắn có một hệ thống tên là "Thiên Sát Cô Tinh". Hệ thống này có thể giúp Đậu Trường Sinh tăng tu vi mỗi khi có người chết. Vì vậy, mỗi khi có người chết, tu vi của Đậu Trường Sinh lại tăng lên. Điều này khiến cho mọi người càng nghi ngờ Đậu Trường Sinh là Thiên Sát Cô Tinh. Đậu Trường Sinh quyết tâm tìm ra kẻ giết người thực sự và minh oan cho bản thân. Cùng với Vương Phi Tuyên, Đậu Trường Sinh đã bắt đầu cuộc hành trình của mình. Review Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, hài hước và nhẹ nhàng. Câu chuyện xoay quanh hành trình tu hành của nhân vật chính Đậu Trường Sinh. Đậu Trường Sinh là một nhân vật chính có tính cách đáng yêu, lạc quan và luôn nỗ lực vươn lên. Hắn là một người có chí tiến thủ, không ngại khó khăn, gian khổ. Đậu Trường Sinh cũng là một người có tấm lòng nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác. Nhân vật phụ trong truyện cũng được xây dựng khá tốt, mỗi người đều có cá tính và câu chuyện riêng. Các nhân vật phụ góp phần tạo nên sự hấp dẫn cho câu chuyện. Lối viết của tác giả Lão Bà Đại Đại mượt mà, dễ đọc. Tác giả cũng có sự đầu tư kỹ lưỡng về mặt nội dung, tạo nên một câu chuyện lôi cuốn và hấp dẫn. Đánh giá chung Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một tiểu thuyết huyền huyễn, hài hước đáng đọc. Câu chuyện có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật thú vị và lối viết lôi cuốn. Nếu bạn thích thể loại tiểu thuyết này, thì đây là một tác phẩm mà bạn không nên bỏ qua. Một số điểm cộng của tiểu thuyết: Cốt truyện hấp dẫn, logic Nhân vật chính có tính cách đáng yêu, lạc quan Các nhân vật phụ được xây dựng tốt Lối viết mượt mà, dễ đọc Một số điểm trừ của tiểu thuyết: Một số tình tiết hơi cường điệu Kết thúc hơi vội vàng Dưới đây là một số điểm nổi bật của tiểu thuyết: Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật chính Đậu Trường Sinh có tính cách đáng yêu, lạc quan, luôn nỗ lực vươn lên. Lối viết mượt mà, dễ đọc, có nhiều tình tiết hài hước. Nếu bạn đang tìm kiếm một tiểu thuyết huyền huyễn, hài hước, thì Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên là một lựa chọn không tồi. *** Năm 10 Đại Chu Vĩnh Thái, ngày 23 tháng 5. Thế mà xuyên việt rồi, trở thành tiểu bộ khoái Lục Phiến môn thuộc vương triều thời phong kiến, thân phận hơi thấp, có điều không sao cả, tạo giấy, thổi thủy tinh ta đều hiểu, Đại Chu các ngươi chuẩn bị xong chưa? Thủ phủ của các ngươi tới đây. Ngày 24 tháng 5. Sau ngày đầu tiên đi làm, mới phát hiện thế giới này có Tiên, là thế giới Tiên Hiệp, thủ phủ thì tính là gì? Ta đã sớm quên, ta muốn thành Tiên, khoái lạc vô biên, chỉ là vì sao kim thủ chỉ vẫn chưa tới? Ngày 25 tháng 5. Sau khi hoàn toàn tiếp nhận trí nhớ của dân bản địa, đột nhiên phát hiện một chuyện không tốt, ta do cửu đại thượng tông Âm Cực tông điều động đến Đại Chu nằm vùng, mục đích là phá hủy vương triều Đại Chu, mà điều quan trọng nhất chính là ta bị Minh Ngục Đại Chú khống chế, lại không có kim thủ chỉ. Ngày 26 tháng 5. Sau khi ta cẩn thận nghiên cứu, ta phát hiện một chuyện vui sướng, Minh Ngục Đại Chú là chuyện của dân bản địa, có liên quan gì với người xuyên việt như ta, liên tục vài ngày không phát hiện ra kim thủ chỉ, sau khi thử qua nhiều loại phương pháp, ta từ bỏ. Ngày 27 tháng 5. Sư phụ tiện nghi Âm Cực tông liên lạc với ta, muốn ta nỗ lực thật tốt, tranh thủ lập công, sớm ngày trở thành ngân chương bộ khoái của Lục Phiến môn, đến lúc đó tông môn sẽ không keo kiệt, khen thưởng rất nhiều. Ta chỉ đồng ý qua loa, nếu như vương triều sắp tận thế, ta cũng phải cố gắng một phen, nhưng bây giờ Đại Chu đang ở thời thịnh thế, trong triều có minh quân, trời yên biển lặng, ta nghe bộ đầu từng nói ngay cả Lục Phiến môn ta mà Âm Cực tông cũng đánh không lại. Ngày 28 tháng 5. Ta đã tính xong, chờ cho quen thuộc với thế giới này, sau đó giả chết thoát thân đi về phương Nam, rời xa địa bàn của Âm Cực tông rồi lăn lộn, tin rằng một người xuyên việt cao quý như ta coi như không có kim thủ chỉ, cũng nhất định có thể treo lên đánh dân bản địa của giới này. Ngày 29 tháng 5. Hôm nay ra ngoài bắt trộm, một vị lão huynh bộ khoái bất hạnh gặp nạn, trộm cũng chưa bắt được, hành động cực kỳ thất bại, chỉ là ta phát hiện ra kim thủ chỉ rồi, thì ra hảo hữu tử vong thì có thể gia tăng tu vi. Ngày 7 tháng 6. Nhiều ngày rồi không có viết nhật ký, gần đây vẫn luôn tương đối bận bịu, cộng thêm đều là một số việc lặt vặt, cũng không có ghi chép, hôm nay lại ra ngoài bắt trộm, là kẻ trộm lần trước, lần này chúng ta bắt thành công, nhưng mà lại chết một vị lão huynh bộ khoái, giá trị tu vi +200. Ngày 15 tháng 6. Hôm nay ra ngoài trở về, lại chết một vị lão huynh bộ khoái, sau khi tan làm bị thân nhân người chết chặn lại, tuy nhiên không có bị đánh, nhưng vẫn quá mức tức giận. Là người trong công môn, đây là chức vị rất phong hiểm, bắt trộm hi sinh cũng chẳng phải là chuyện thường xảy ra, cũng bởi vì không đến một tháng ba người cùng ta làm nhiệm vụ bị chết, liền nói là bị ta khắc chết. Còn nói ta là sao chổi? Con người thật quá đáng. Giá trị tu vi +300. Ngày 17 tháng 6. Hôm qua xin nghỉ một ngày, không đi làm, vốn muốn bình tĩnh lại một chút, cũng không nghĩ tới sư phụ tiện nghi tới khiển trách ta một chầu, nói ta ra tay quá hắc, có nỗi khổ trong lòng, áp lực lớn, giết một tên giải sầu là được rồi, vì sao lại giết đến ba người, như vậy sẽ dễ dàng bại lộ. Tâm trạng càng không tốt, ta chỉ là một tiểu bộ khoái nha, cái chết của bọn hắn có quan hệ gì với ta? Thế nhân hiểu lầm ta quá sâu. Trong lòng bảo bảo rất ấm ức Mời các bạn mượn đọc sách Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên của tác giả Lão Bà Đại Đại.
Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Vũ Thánh)
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Vũ Thánh) của tác giả Tái Nhập Giang Hồ. Lam Tinh phát sinh sự kiện quỷ dị, số lượng lớn người Lam Tinh bị một cỗ lực lượng thần bí ảnh hưởng, hồn phách tạm thời xuyên qua đến thế giới khác. Đây là một thế giới bao trùm bóng tối, quỷ dị mọc thành bụi. Không chỉ có giá hàng kỳ cao vô cùng, mà còn có rất nhiều Tà Linh lặng yên ẩn hiện. Đồng thời, từng thế lực khác nhau tranh đấu lẫn nhau, giang hồ báo thù, tầng lớp dưới khổ không thể tả. Dương Phương vốn là bác sĩ chủ trị của bệnh viện tâm thần, cũng tại một lần sự kiện quỷ dị đã xuyên qua đến đây. May mắn thay, hắn phát hiện trên người mình đã thức tỉnh một bảng độ thuần thục. Chỉ cần càng không ngừng nâng cao độ thuần thục, thì có thể tăng lên cảnh giới của bản thân. Hắn âm thầm phát triển, dưới chân thi hài chồng chất, trong vô thức đã bước lên một con đường Cẩu Thánh. *** Võ đạo:  Nhất phẩm -Thập phẩm Siêu phẩm(3 cấp)  Thánh linh(3 cấp) Bất diệt Vương giả Siêu thoát... ______________________________________________ Chú ý 1:Main chỉ có bảng độ thuần thục khác người khác. Còn lại giống nhau hết. Bảng chỉ giúp số liệu hóa chứ không tăng bất kỳ chỉ số gì. Chú ý 2: Tên truyện có chữ "cẩu" nhưng nội dung chả liên quan đến "cẩu đạo" tý gì. *** Tên cũ là: Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh - Tác giả đổi thành tên mới: Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh Một sự kiện kỳ ​​​​lạ đã xảy ra trên Lam tinh, một số lượng lớn người trên Lam tinh đã bị ảnh hưởng bởi một lực lượng thần bí nào đó, hồn phách của họ tam thời xuyên qua đến một thế giới khác. Thế giới này là một thế giới bao trùm trong bóng tối và đầy rẫy những điều kỳ lạ, ngoài ra còn có rất nhiều Tà Linh âm thầm qua lại, đồng thời các thế lực đang tranh đấu gắt gao với nhau, ngoài ra còn có giang hồ báo thù rửa hận, dân chúng tầng lớp dưới thì khổ không thể nào tả nổi. Dương Phóng vốn là một bác sĩ điều trị của bệnh viện tâm thần, bản thân hắn ở sau một lần trải qua một sự cố kỳ lạ mà xuyên qua tới đây, cũng may hắn phát hiện trên người mình đã thức tỉnh một cái bảng thông thạo, chỉ cần hắn không ngừng nâng cao độ thành thạo là hắn có thể nâng cao cảnh giới của bản thân lên. Hắn âm thầm phát triển (trưởng thành), xác chết chất đống dưới chân, trong bất tri bất giác hắn đã dấn thân vào con đường trở thành Cẩu Thánh. Bình luận của độc giả: - Truyện cực cuốn, main sát phạt quyết đoán, thích nhất tính cách giấu nghề của main, hi vọng chuyện này không bị drop giữa chừng. - Truyện hay, main dứt khoát đọc siêu cuốn. - Công nhận tác giả bẻ hay thật, như sáo lộ mấy bộ khác là main không bị phát hiện đâu, đơn giản là dàn nhân vật phụ mất não :)), nhưng trong truyện này chính vì bị phát hiện như này lại hợp lý hóa tuyến tính của truyện. - Truyện rất hay, main thấy thằng nào lèm bèm, tính toán là thịt ngay, bất kể quen hay không, rất thích tính cách main, làm việc theo khả năng chứ không có bị nóng đầu lên làm bừa. - Truyện rất cuốn luôn, mong ko bị gẫy giữa chừng, lâu lắm mới có bộ hay thế này. - Càng về sau càng hay ko vướng bận ai. - Sát phạt quyết đoán, đụng tới là mút liền, không phải suy nghĩ nhiều, rất hợp khẩu vị. *** Phương Thị. Thanh Long sơn bệnh viện tâm thần. Sáng sớm, liền có một xe cảnh sát đứng tại bệnh viện tâm thần trước. "Ta TM không phải bệnh tâm thần, ta là người bình thường, ta nói là thật, ta lập tức liền phải chết, ta không thể vào ngủ, ta một khi chìm vào giấc ngủ liền sẽ xuyên qua, lại xuyên qua quá khứ, ta liền sẽ chết, các ngươi muốn xem lấy ta chết sao, hỏi tới hỏi lui có cái gì tốt hỏi, nhanh cho ta tiêm vào một con thuốc kích thích, đừng để ta đã ngủ!" Một người có mái tóc bệnh rụng tóc, mí mắt biến thành màu đen nam tử trung niên, tại mấy tên thám tử cùng đi, tại một vị người mặc áo khoác trắng, chừng hai mươi thanh niên bác sĩ trước mặt cuồng loạn gào thét, một đôi mắt bên trong tất cả đều là tinh mịn tơ máu, tựa hồ mấy ngày mấy đêm đều không ngủ đồng dạng. "Các ngươi làm sao lại không tin, các ngươi đây là xem mạng người như cỏ rác, ta thật sẽ xuyên qua, thật sẽ chết, nhanh cứu ta, nhanh mở cho ta thuốc kích thích a. . ." Nam tử trung niên tiếp tục gọi nói. Trước mặt Dương Phóng lại một mặt cổ quái, nhìn chăm chú lên trước mắt nam tử trung niên, lại nhìn một chút đưa trung niên nam tử này tới ba vị thám tử. "Bệnh nhân là lúc nào xuất hiện loại bệnh trạng này?" Dương Phóng hỏi. "Đêm qua gia hỏa này đến đây báo cảnh cũng đã là dạng này, đúng, gia hỏa này một đêm không ngủ, cái này không đồng nhất thật sớm chúng ta đem hắn mang tới." Một vị thám tử lộ ra cười khổ. Hắn là Dương Phóng cao trung đồng học. Gọi là Trương Minh Minh. Dương Phóng nhìn về phía trước mắt bệnh nhân, mỉm cười nói, "Đúng, ngươi nói đều đúng, ta hoàn toàn tin tưởng ngươi sẽ xuyên qua sự tình, mời ngươi lãnh tĩnh một chút, ân, ngươi tên là gì? Nhà ở ở nơi nào, ngươi còn có thể nhớ tới sao? Trước đừng có gấp, từ từ suy nghĩ, chậm rãi trả lời." Đối đãi bệnh tâm thần người bệnh, hết thảy đều muốn thuận suy nghĩ của hắn tới. Chậm rãi tiến hành khuyên bảo. "Ta gọi Trịnh Phương Hoa, hôm nay 42 tuổi, liền ở tại Phương Thị, là một thuỷ điện thợ máy, trong nhà không có những người khác, chỉ có một mình ta, ta nói là thật, thật sẽ xuyên qua, đúng, ngươi mau nhìn cánh tay của ta, trên cánh tay có ít chữ, một khi cái số này đi đến cuối cùng, ta liền sẽ lần nữa xuyên qua." Nam tử trung niên bờ môi run rẩy, vội vàng nhanh chóng vén tay áo lên, đem cánh tay phải đưa cho Dương Phóng quan sát. Dương Phóng nhìn thoáng qua. "Đừng xem, chúng ta sớm tại tối hôm qua liền nhìn, không có cái gì." Trương Minh Minh lắc đầu nói. "Xin hỏi một chút cái số này là dạng gì?" Dương Phóng thăm dò tính tiến hành hỏi thăm. "Các ngươi không nhìn thấy? Các ngươi tại sao không thấy được? Ta đã biết, là hệ thống, cái này nhất định là cái kia hệ thống, cứu ta, nhanh nghĩ biện pháp cứu ta. . ." Nam tử trung niên lần nữa trở nên kích động lên. "Ngươi trước đừng kích động, từ từ sẽ đến, có lẽ ta lập tức liền sẽ nhìn thấy, đúng, cái số này ngươi có thể vẽ ra đến để cho ta nhìn một chút sao?" Dương Phóng thử nghiệm trấn an đối phương. Nam tử trung niên vội vàng từ một bên mang tới giấy bút, nhanh chóng viết một chuỗi số lượng. 0 trời 0 lúc 5 phân 28 giây. 27 giây 26 giây . . . "Chính là như vậy, nó đang không ngừng đếm ngược , chờ đến thời gian này đi đến, ta liền sẽ mê man, một khi mê man, thật sẽ xuyên qua, ta trước đó đã xuyên việt rồi, ta không có lừa các ngươi, các ngươi phải tất yếu tin tưởng, nếu ai nói dối, ai liền chết cả nhà. . ." Nam tử trung niên khủng hoảng nói. Mời các bạn mượn đọc sách Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Vũ Thánh) của tác giả Tái Nhập Giang Hồ.