Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Loạn Thế Anh Hùng - Tập 3 (Tiểu Đoạn)

Giữa những thay đổi mang đặc điểm của thời đại, dòng văn học kiếm hiệp của Trung Quốc phải rất vất vả để tìm lại được đinh cao trước kia của mình. Điều đó trông chờ vào rất nhiều các tác giả trẻ vẫn còn giữ được cái tâm đối với nền văn học truyền thống này. Một trong những cây bút nổi bật trong công cuộc phục hưng này chính là Tiểu Đoạn với tác phẩm nổi tiếng của mình "Loạn thế anh hùng".

Có thể nói, chính tác phẩm đầu tay này của Tiểu Đoạn đã mang lại tiếng tăm cho anh, không chỉ chính thức đưa anh trở thành một cái tên đáng chú ý trong giới tác giả tiểu thuyết võ hiệp mới. Không chỉ vậy, tác phẩm còn định hình và giới thiệu phong cách viết của anh tới với công chúng.

Câu chuyện bắt đầu với một bối cảnh "thái bình giả tạo" vào đời Tống. Khi mà tất cả chỉ như một khoảng lặng trước khi bão về. Triều đình thi nhau tô vẽ một nền quốc thái dân an trong khi thực chất là thù trong giặc ngoài, quân Kim nhăm nhe bờ cõi, quan lại thối nát, nhũng nhiêu gây tai ương khiến dân đen khốn khổ. Nhưng như một quy luật thần kì của tạo hóa, loạn lạc sẽ sinh ra những anh hùng cái thế đứng ra giúp dân lành. Đó là Thẩm Phóng nghĩa khí, là Tam Nương Tử dù là phận nữ nhi cũng hiểu lễ nghĩa, thông tường đạo lý với tài trí hơn người. Họ đã cùng nhau kháng Kim cứu nước, mới đích thực là những anh hùng xả thân vì nước vì dân.

Tiểu Đoạn đã xây dựng nên các hình tượng nhân vật với những cá tính rõ rệt, được khắc họa qua các trường đoạn kịch tính hồi hộp và sâu sắc qua từng trang sách. Với bút pháp thuần thục và lôi cuốn người đọc bằng việc mang lại một không gian Trung Hoa cổ vừa tráng lệ vừa hào hùng, Tiểu Đoạn đã viết nên một bản anh hùng ca đáng nhớ trong tác phẩm này. Cuốn sách xứng đáng với bất cứ lời khen tặng nào và chắc chắn sẽ là một tác phẩm mà những bạn trẻ yêu thích văn học võ hiệp không nên bỏ qua.

*** Tìm mua: Loạn Thế Anh Hùng - Tập 3 TiKi Lazada Shopee

Tiểu Đoạn, hay còn gọi là Đoạn tử, tên thật là Đoạn Ngân. Tiểu Đoạn là người đắm chìm trong cô độc, tự cho thế là làm hổ thẹn bố mẹ, nên lấy cái bút danh như trên. Tiểu Đoạn sinh năm 1973, sinh ở Tề Tề Cáp Nhĩ - Hắc Long Giang, quê ở Tùy Châu Hồ Bắc, thỉnh thoảng tạm cư ở Thẩm Quyến, hay đi chu du tứ phương.

Văn phong của Tiểu Đoạn được mệnh danh là từ thơ hóa thành văn, biểu hiện sự vật ở mức độ nhân tính hóa cao độ. Cách hành văn của Tiểu Đoạn mang phong cách của bậc đại gia, mạch lạc rõ ràng, câu chữ lưu loát trôi chảy, múa bút là như vẽ ra từng đóa hoa, chịu ảnh hưởng thâm sâu của cách hành văn cổ xưa.

Quan niệm sáng tác của Tiểu Đoạn rất cao xa bay bổng, thể hiện ẩn bên trong Tác Phẩm Tập Từ của anh.

Tác phẩm đại biểu của Tiểu Đoạn có Bôi Tuyết (còn gọi là Loạn Thế Anh Hùng truyện), Lạc Dương nữ nhân hành, Trường an cổ ý, Ma đồng, Thạch Lưu ký, Cung Tiêu duyên, Long thành, Khích Trung câu, Tá hồn đăng…***

Triệu Húc cảm thấy chỉ qua một đêm đại thúc gia dường như đã già đi rất nhiều. Mái tóc bạc của Triệu Vô Lượng lưa thưa trong gió, trong lòng có nỗi đau thật không thể kể ra. Trên sông, lửa thuyền chài lác đác, lão cùng Triệu Húc đang ngồi trên thuyền, ánh đèn chiếu nước, ánh sáng không sao nắm bắt. Muôn thứ ảo tưởng trong đời người có phải giống như ánh đèn này, ta chỉ có thể nhìn, nếu muốn đưa tay xuống nước tóm lấy liền tan đi? Nước nhà là mộng, mộng của lão tan rồi.

Lão ngưỡng mộ Viên lão đại cùng Lạc Hàn, những người vẫn còn sức lực để giấc mộng của mình không bị tan vỡ. Lão bỗng nhúng cái đầu tóc bạc của mình vào trong dòng nước, bởi vì lão rơi lệ rồi. Lệ hòa vào nước thì không thấy được nữa, lão không muốn người bên cạnh trông thấy lão khóc, sự kiêu ngạo còn sót lại cũng chỉ có thể bảo hộ chút tôn nghiêm cuối cùng này. Nước sông rất lạnh, lão ở đầu thuyền gập lưng, vùi đầu xuống nước. Triệu Húc sợ ngây ra, nỗi đau thương không lời này làm lay động cõi lòng một gã thiếu niên hơn là đau đớn khóc than. Hắn không dám cử động, thậm chí không dám đưa tay vỗ lưng đại thúc gia. Có thể hận một ai đó thật ra còn đỡ, giống hồi đầu Triệu Vô Lượng hận bọn hôn quân gian thần nọ, cảm thấy bọn chúng là đầu sỏ tội lỗi, hại nước nhà, hại nhân gian, nhưng bây giờ, lão hận cũng không biết hận vào đâu, cái lão một mực lưu luyến chẳng qua là một cái nước nhà đã mất, như lời Hoa Trụ, chẳng qua chỉ là hoa trong gương, bọt trong nước thôi. Một lão già tuổi tác đã lớn, giấc mộng cả đời bị phá, còn cái gì có thể an ủi trái tim tan nát đó?

Triệu Vô Lượng kêu gào trong dòng nước, chỉ thấy sóng nước bập bềnh, tiếng gào không có tiếng - Thiên thu giấc mộng quốc gia, cuối cùng còn nước ngập đầu mà thôi. Triệu Vô Lượng ca dài thành khóc, khóc không ai nghe. Tuế nguyệt vô tình, núi sông tịch mịch, tòa Kiến Khang cổ thành này từng chứa bao nhiêu mộng vỡ mộng thành của con người ta đây?

Nước mất núi sông còn, mộng tan thân này lắm.

Triệu Vô Lượng đêm nay mộng nát.

Trên thuyền, Triệu Húc gọi khẽ: “Đại thúc gia, đại thúc gia.”

Triệu Vô Lượng ở trong nước lại càng nghẹn ngào, mọi thứ lão kỳ vọng đều đã tan tành, tan rồi, xa rồi. Cái lão làm được, đại khái chỉ còn một việc tự mình lẻn vào thành Ngũ Quốc, trộm về hài cốt của chú, của anh thôi. Việc này lão cũng sẽ không cho ai đi cùng, cho dù là người thân như Triệu Húc hay Triệu Vô Cực, bọn họ nên có được phần đời còn lại tự hưởng thú vui chài lưới.

Người sống ích gì, sao sống quá cực?

Tịch mịch sao đặng, tịch mịch cùng cực?

“Tông thất song kỳ”, danh hủy một đêm.

Ở Giang Bắc, mùa đông đã đậm lắm, tuyết rơi hạt lớn, tầm tã không ngừng.

Trong tuyết có một thiếu niên và một thiếu nữ mười lăm, mười sáu tuổi đang đi trong cảnh đông khiến khuôn mặt đỏ hồng, đó chính là Triệu Húc và Tiểu Anh Tử. Triệu Húc cuối cùng cũng đợi được tới lúc Lạc Hàn đích thân nói chuyện với mình, mà Lạc Hàn vừa mở miệng đã muốn nhờ hắn một chuyện - nhờ hắn đưa Tiểu Anh Tử và lão mù tới Giang Bắc.

Triệu Húc gần như đồng ý ngay tức khắc - mấy ngày nay, đại thúc gia bảo có việc cần làm liền đi lên phương Bắc rồi; nhị thúc gia cũng tan hết hứng thú, một mình quay lại Đại Thạch Pha - Cái để lão có hứng gửi gắm phần đời còn lại chỉ còn trận đại thạch trên Đại Thạch Pha nọ. Lúc đi họ đều xoa đầu Triệu Húc, dường như đang nói: Húc Nhi lớn rồi, đã tới lúc nó một mình bay cao.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tiểu Đoạn":Loạn Thế Anh Hùng - Tập 1Loạn Thế Anh Hùng - Tập 2Loạn Thế Anh Hùng - Tập 3Trường An Cổ Ý Tập 1Tuyển Vĩnh Đao

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Loạn Thế Anh Hùng - Tập 3 PDF của tác giả Tiểu Đoạn nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Đêm Đen Buông Xuống (Dean R Koontz)
Dean Koontz, sinh ngày 9 tháng 7 năm 1954 tại Everett, Pennsylvania, Hoa Kỳ. Ông tốt nghiệp Đại học Shippensburg Pennsylvania vào năm 1967, sau đó ông là giáo viên dạy tiếng Anh tại trường trung học Mechanicsburg ở Mechanicsburg, Pennsylvania. Là nhà văn chuyên viết về thể loại li kì, khoa học viễn tưởng. Ông viết viết tiểu thuyết để người đọc quên mình và rơi vào thế giới đầy mạo hiểm và kinh dị, giao dịch với thế giới khoa học viễn tưởng, du lịch vượt thời gian, đồng hành cùng kẻ giết người... Một số tiểu thuyết của Dean Koontz được New York Times đánh giá là một trong những sách bán chạy nhất (Lightning, Midnight, Cold Fire, Hideaway, Dragon Tears, Intensity và Sole Survivor)... Sớm nổi tiếng trong sự nghiệp của mình, Dean Koontz đã viết dưới nhiều bút danh, bao gồm: Deanna Dwyer, K. R. Dwyer, Aaron Wolfe, David Axton, Brian Coffey, John Hill, Leigh Nichols, Owen West, Richard Paige, Leonard Everett. Có thể cái tên Dean Koontz không đủ để gợi nhắc cho người đọc biết ông là ai, nhưng những cuốn sách của ông lại vô cùng quen thuộc với độc giả. Dean Koontz có một sự nghiệp văn học đồ sộ với hàng chục tiểu thuyết và truyện ngắn, bao gồm cả tiểu thuyết viễn tưởng. Những tác phẩm của ông đã bán được hơn 450 triệu bản trên toàn thế giới kể từ lần xuất bản đầu tiên năm 1968. Những tác phẩm đã xuất bản tại Việt Nam:Frankenstein,Giao Lộ Sinh Tử (Odd Thomas #1), Tìm mua: Đêm Đen Buông Xuống TiKi Lazada Shopee Bóng Ma Trong Gương (The Face),Đêm Đen Buông Xuống (Dark Fall)Thập Đại Tùng Thư - 10 Đại Hoàng Đế Thế Giới***1 giờ 12’ sáng thứ tư ngày 8 tháng 12. Penny Dawson thức giấc và nghe trong đêm có một tiếng động vụng trộm lén lút. Bé tưởng mình vẫn đang mơ. Lúc nãy, trong giấc ngủ bé đã mơ thấy các chú ngựa và đó là giấc mơ tuyệt vời nhất trong suốt quãng đời ngắn ngủi mười một năm của bé. Bé cố ngủ lại để trở về với giấc mơ dịu dàng đó, nhưng tiếng động lạ thường làm bé khiếp sợ. bé thầm nghĩ: Hẳn đó chỉ là tiếng động gây ra bởi con ngựa trong giấc mơ của bé hoặc tiếng rơm rạ trong chuồng ngựa và chẳng có gì để phải hốt hoảng. Tuy vậy, ý nghĩ đó không làm bé an tâm; bé không thể tin cái tiếng động lạ lùng đó xuất phát từ giấc mơ và vì thế bé sực tỉnh hẳn. Tiếng động đó xuất phát từ giường Davey ở cuối căn phòng! Nhưng đó chẳng phải là tiếng khò khè của đứa bé trai đang ngủ sau bữa ăn tối no nê. Đó là thứ tiếng xuẫn động, vờ vĩnh. Rõ ràng là thế. Penny thầm nghĩ: Không biết thằng bé đang giở trò gì đây? Cô bé ngồi dậy và nhướng mắt nhìn vào bóng đêm dày đặc nhưng không thể trông thấy gì. Bé ngẩng đầu, lắng tai nghe ngóng. Sự tĩnh mịch của đêm bị phá vỡ bởi tiếng rì rào, một tiếng thở dài. Rồi im bặt. Penny nín thở, cố lắng tai nghe cho rõ. Một tiếng rít. Rồi một thứ tiếng giống như tiếng cào hoặc tiếng cọ xát. Tối đen như mực, nhưng cửa phòng vẫn để hé mở. Hai đứa bé luôn để cửa mở khi ngủ để cha chúng có thể nghe thấy tiếng, trong trường hợp chúng thức giấc và gọi bố. Tuy nhiên, mọi ngọn đèn trong căn hộ đều tắt cả. Penny gọi nhỏ: — Davey? Không có tiếng trả lời. — Davey, em đó hả? Hou-Hou. Hou-Hou... — Thôi đi Davey! Vẫn không có tiếng trả lời. Penny thầm nghĩ: Bọn nhóc bảy tuổi quá tinh nghịch đến mức không thể chịu nổi. cô bé nói: — Nếu em còn tiếp tục chơi cái trò ngu xuẩn đó thì em sẽ biết tay chị! Một tiếng động khô khốc, tựa như chiếc lá vàng bị bàn chân ai giẫm và thứ tiếng động đó đang tiến gần lại. — Này Davey, chớ có làm trò quỷ quái! Và tiếng động lại càng gần hơn! Một cái gì đó đang đi ngang qua căn phòng, hướng về cái giường. Penny biết đó không phải Davey bởi thằng bé còn quá nhỏ để có thể đùa dai ở mức độ tài tình như vậy. Tim Penny đập nhanh trong lồng ngực khi cô bé cho rằng đây có thể là mơ, tựa như giấc mơ về ngựa ban nãy, nhưng lần này thì không êm ái chút nào. Nhưng đồng thời Penny biết rõ mình đang tỉnh. Cô bé chảy nước mắt khi nhìn chăm chăm vào bóng tối. Bé đưa tay bật cây đèn ngủ ở đầu giường nhưng trong một lúc lâu, bé không tìm được công tắc. Bé vô vọng sờ soạng trong bóng tối. Giờ đây, có thứ âm thanh êm nhẹ đang phát ra cạnh giường bé. Cái vật đó đang ở rất gần! Cuối cùng, bàn tay bé đã chạm được công tắc đèn. Ánh sáng tỏa xuống giường và sàn nhà. Chẳng thấy một sinh vật đáng sợ nào trong vùng sáng cả. Tuy sánh sáng không đủ mạnh để đẩy lùi toàn bộ bóng tối nhưng cũng đủ để Penny hiểu rằng chẳng có gì nguy hiểm và đáng sợ. Ở giường bên kia, Davey đang ngủ ngon lành. Penny không còn nghe thấy tiếng động lạ nữa. Nhưng bé đã biết đây không phải mình tưởng tượng và bé cũng không phải loại người chỉ biết tắt đèn rồi trùm kín chăn để quên đi mọi chuyện. Bố thường bảo bé là người tò mò nhất trên đời mà! Và thế là bé tung chăn, ra khỏi giường và đứng lặng im để nghe ngóng. Không một tiếng động. Penny bước về phía giường Davey để nhìn kỹ thằng bé hơn. Ở đây tuy không sáng lắm, nhưng đủ để bé thấy Davey đang ngủ say. Penny cúi người để xem đôi mi của Davey có xao động không và cô bé biết thằng bé không hề giả vờ ngủ. Tiếng động lại phát ra từ phía sau Penny. Cô bé quay phắt lại. Lúc này, tiếng động phát ra từ dưới giường. Đó là thứ tiếng nghe như tiếng rít, tiếng cào cào hoặc như tiếng cái lúc lắc ngân lên nhè nhẹ, không ồn lắm những cũng chẳng êm tai. Cái vật dưới giường hình như hiểu rõ Penny đang nghĩ gì và nó cố ý gây ra tiếng động để trêu chọc, dọa dẫm bé! Penny nghĩ thầm: Hẳn vật đó không phải ông Ba Bị đi. Chuyện ông ba bị chỉ mỗi Davey mới tin...chứ Penny này thì lớn rồi mà. Chắc là con chuột. Đúng vậy! Penny cảm thấy đôi chút nhẹ nhõm. Bé không thích chuột, nhất là khi chúng chui xuống giường để phá phách. Nhưng một chú chuột nhắt thì không việc gì phải sợ chứ! Penny đứng như thế một lúc, tự hỏi bây giờ mình nên làm gì. Cuối cùng bé nghĩ đến bố. Penny không muốn đánh thức bố dậy khi mà bé chưa biết chắc đó có phải chuột hay không. Nếu bố sang mà không nhìn thấy con chuột nào chẳng phải mất mặt lắm sao? Trong hai tháng nữa, bé sẽ được mười hai tuổi và điều mà bé ghét nhất là bị xem như con nít. Bé biết mình không thể nhìn xuống dưới giường bởi dưới đó quá tối, đã vậy còn bị chăn mền che khuất. Vật dưới giường (hay con chuột) rít lên rồi phát ra tiếng ùng ục như tiếng người, thứ tiếng khàn đục, lạnh lùng, hung dữ, như muốn nói với Penny bằng một thứ ngôn ngữ mà cô bé không thể hiểu. Penny thắc mắc, không biết con chuột có thể gây ra tiếng động như vậy chăng? Rồi bé nhìn sang Davey. Thằng nhóc đang ngủ, nơi góc tường cạnh giường nó là cây gậy bóng chày bằng nhựa. Penny cầm lấy. Dưới giường, cái tiếng động lạ lùng khó chịu đó - thứ tiếng rít - cào - cọ xát - vẫn liên tục vang lên. Penny đi về phía giường và quỳ xuống. Bé cầm gậy bóng chày trong tay, hất mớ chăn mền lên. Không thể nhìn thấy gì: dưới giường tối thui như hang động. Tiếng động ngưng hẳn. Penny cảm thấy khiếp đảm. Bé tưởng chừng như có cái gì đó núp trong bóng tối rình rập bé... một cái gì đó không phải chuột... Một cái gì đó biết rằng bé chỉ là đứa bé gái nhỏ... Một cái gì đó quỷ quái, xảo trá, có thể vồ lấy bé mà nuốt chửng! Rồi bé thầm nghĩ: Đó chỉ là ý tưởng của một đứa con nít! Bé cắn môi, dứt khoát không thể cam chịu như vậy. Rồi bé dùng gậy bóng chày quơ lung tung dưới giường nhằm để con chuột kêu lên hoặc buộc nó phải chạy ra. Khổ nỗi, có cái gì đó đã bấu vào đầu cây gậy! Penny cố đẩy nó ra nhưng không thể được. Bé cố lắc mạnh cây gậy, vặn vẹo đủ kiểu nhưng không bứt ra được. Thế rồi bỗng nhiên, cây gậy vuột khỏi tầm tay bé và biến mất dưới giường trong một tiếng động khô đục. Penny ngã bật ra sau, chạm vào giường Davey, vậy mà bé tưởng mình bất động. chỉ mới vài giây trước, bé đã quỳ bên giường Davey nhìn thằng nhóc ngủ. Vậy mà bây giờ, đầu bé đập xuống trên tấm nệm của giường nó. Trong giấc ngủ, Davey ú ớ vài tiếng, thở dài rồi lại tiếp tục say ngủ. Dưới giường Penny, chẳng còn một tiếng động nào nữa. Giờ đây, Penny đang nghĩ đến chuyện kêu cứu bố. Cô bé gào lên nhưng tiếng kêu chỉ vang vang trong tâm trí. ‘Ba, ba, ba ơi!’, không một thanh âm nào thoát ra. Trong phút chốc bé hoàn toàn chết lặng. Ánh đèn bỗng dưng nhấp nháy. Sợi dây đèn được cắm vào một ổ điện phía sau giường và cái vật đó đang tìm cách rút sợi dây. “Ba!” Penny rốt cuộc thốt lên nhưng chỉ là tiếng thì thào bị bóp nghẹn. Cây đèn nhấp nháy một lúc rồi tắt ngấm. Một lần nữa, căn phòng lại chìm vào bóng tối. Penny nghe có sự chuyển động. Cái vật đó đã ra khỏi gầm giường và chạy trên sàn. “Ba ơi!”, Penny lại gào lên. Nhưng vẫn chỉ là tiếng thều thào. Cổ họng cô bé khô khốc. Bé cố nuốt nước bọt để cổ họng thông thoáng. Có tiếng ken két. Nhìn chăm chăm vào bóng đèn bằng đôi mắt sợ hãi, Penny bắt đầu run rẩy và thốt lên những tiếng kêu nho nhỏ. Thế rồi bé hiểu ra rằng tiếng ken két là tiếng cái bản lề cửa bị khô dầu. Bé đoán rằng cái cửa đang chuyển động tuy không nhìn thấy, cánh cửa vốn hé mở và giờ đây, nó được mở toang. Không còn tiếng ken két cũng như cái tiếng rít - cào bí ẩn đó đang xa dần. Dẫu sao, cái vật đó sẽ không tấn công bé. Bây giờ, nó đang ở ngưỡng cửa. Bây giờ, nó đang ở ngoài hành lang. Bây giờ, nó đang cách cánh khoảng ba bốn bước. Và... nó đi rồi! Những giây phút trôi qua chậm như cả thế kỷ. Đó không phải chuột, cũng không phải mơ. Thế thì là cái gì nhỉ? Cuối cùng, Penny nhổm dậy. Đôi chân bé mềm nhũn. Bé bước đi, dò dẫm trong bóng tối để tìm cây đèn ngủ ở đầu giường Davey. Công tắc phát ra tiếng kêu “tách" và ánh sáng tỏa xuống đứa bé trai đang ngủ. Penny vội vàng đưa tay đẩy chụp đèn sang một bên. Rồi bé đi về phía cửa, đứng im mà lắng nghe. Tất cả đều im lặng. Vẫn còn run rẩy, bé đóng cửa lại rồi chùi hai tay ướt đẫm mồ hôi vào áo ngủ. Giờ đây căn phòng đã đủ sáng để bé có thể trở lại giường. Bé khom người nhìn xuống dưới giường một lần nữa. Chẳng còn gì đáng sợ nữa rồi. Bé cầm lấy cây gậy bóng chày: đầu cây gậy đã bị khoét sâu bởi những lỗ nhỏ. Penny thắc mắc không hiểu nó bị đục thủng bởi cái gì? Móng vuốt à? Penny vặn người để cắm lại sợi dây đèn đã bị rời ra khỏi ổ. Rồi bé tắt cây đèn ngủ trên đầu giường Davey. Ngồi ở đầu giường, bé nhìn chăm chăm cái cửa đang đóng kín một lúc. Cuối cùng bé thốt lên: “Chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ?" Càng suy nghĩ bé càng thấy sự việc vừa xảy ra thật không thực tế. Có thể cây gậy bóng chày đã bị vướng trong giắt lò xo giường và bị mớ đinh ốc ở đó đâm thủng chăng? Còn cái cửa có thể bị gió đẩy ra cũng không chừng? Có thể lắm chứ... Cuối cùng, không dằn được sự tò mò, bé đứng dậy, đi ra hành lang, bật đèn sáng rồi cẩn thận đóng cửa lại. Yên lặng... Như thường lệ, cánh cửa phòng bố vẫn mở hé. Bé thò đầu vào nghe ngóng. Có tiếng ngáy đều đều của bố, ngoài ra chẳng còn tiếng động gì khác lạ. Một lần nữa, bé nghĩ liệu mình có nên đánh thức bố dậy không. Bố là sỹ quan cảnh sát: trung úy Jack Dawson. Và bố có súng. Nếu thực sự căn hộ này bị xâm nhập thì bố sẽ bắn kẻ thù ngay. Nhưng nếu bé đánh thức bố rồi sau đó không phát hiện được gì thì bố sẽ xem bé như trẻ con cho xem. Nếu thế thì xấu hổ lắm! Nghĩ đến đó, bé thở dài và trở về phòng. Hồi hộp, bé đi dọc hành lang, đến cửa chính để kiểm tra: cửa đã khóa kỹ. Nơi mắc áo gắn trên tường, gằn cửa, có treo cây dù. Bé cầm lấy nó, chĩa cái mũi nhọn về phía trước, đi vào phòng khách, bật sáng đèn và quan sát mọi nơi. Rồi bé sang phòng ăn và căn bếp nhỏ hình chữ L. Không có gì khác thường cả. Phía trên bồn rửa chén, cửa sổ để mở. Không khí lạnh tháng mười hai len qua khe hở khoảng vài chục phân thổi vào. Penny biết rõ cái cửa sổ này đã được đóng lại và cài chốt lúc chập tối, trước khi cô bé đi ngủ. Bé biết chắc như thế. Nếu sau đó bố có mở ra để hít thở đôi chút khí trời thì hẳn bố đã đóng lại rồi. Kéo chiếc ghế lại gần bồn rửa chén, bé leo lên đẩy cửa để có thể nghiêng người nhìn ra ngoài. Cơn gió lạnh buốt khiến bé nhăn mặt. Mọi vật đều yên tĩnh. Dọc theo tòa nhà, gần cửa sổ phòng ngủ, có một cái thang cấp cứu bằng sắt chạy thẳng xuống con hẻm. Nhưng phía căn bếp thì chẳng có thang cũng chẳng có mép tường. Chẳng một phương tiện khả dĩ để cho kẻ trộm có thể leo lên hoặc bám vào để xâm nhập cả. Bé biết thứ tiếng động phát ra lúc nãy không phải do trộm bởi hắn không thể nào núp dưới giường của bé được. Penny đóng cửa sổ lại, đặt chiếc ghế vào chỗ cũ. Bé miễn cưỡng cất cây dù. Luyến tiếc phải rời bỏ vũ khí, bé tắt đèn và không dám nhìn về khoảng tối đằng sau. Bé về phòng, nằm xuống giường và kéo chăn lên cổ. Davey vẫn ngon giấc. Bên ngoài cửa sổ, gió đêm rít lên từng cơn. Xa xa có tiếng còi hụ thê lương của một xe cấp cứu. Penny ngồi dậy, tựa người vào gối kê, dưới vùng sáng che chở của ngọn đèn ngủ. Bé cảm thấy thiu thiu, muốn ngả lưng xuống nhưng lại sợ phải tắt đèn. Nỗi sợ làm bé khó chịu. Bé thầm nghĩ: Ta đã lớn rồi chứ? Kể từ khi mẹ mất, ta đã là người nội trợ cai quản gia đình mà. Khoảng mười phút sau, tự ái nổi lên, bé tắt đèn và ngã người xuống giường. Tuy vậy, tâm trí bé vẫn còn ray rứt. Bé thầm nghĩ: Đó là cái gì chứ? Bé chờ đợi... Im lặng... Rồi bé chìm vào giấc ngủ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Đen Buông Xuống PDF của tác giả Dean R Koontz nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đêm Đầu Tiên (Marc Levy)
“Truyền thuyết kể rằng đứa trẻ trong bụng mẹ biết toàn bộ bí mật về Sáng thế, về khởi nguồn của thế giới cho đến khi kết thúc. Lúc sinh ra, một vị sứ giả ghé xuống nôi của đứa trẻ và đặt một ngón tay lên môi của nó, để nó không bao giờ tiết lộ điều bí mật đã được phó thác cho nó, bí mật về sự sống. Ngón tay đặt trên môi xóa đi vĩnh viễn ký ức của đứa trẻ để lại một dấu vết. Dấu vết này, tất cả chúng ta đều có ở môi trên, trừ tôi. Ngày tôi sinh ra, vị sứ giả đã quên ghé thăm tôi, và tôi vẫn còn nhớ mọi chuyện...” Từ vùng cao nguyên lồng lộng của Êtiôpia đến thảo nguyên băng giá miền Bắc Uran, Marc Levy, qua cuốn tiểu thuyết mới này, đã kết thúc thiên sử thi giàu trí tưởng tượng khởi nguồn từ Ngày Đầu Tiên.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Marc Levy":Bảy Ngày Cho Mãi MãiChuyện Chàng NàngCô Gái Cuối Cùng Của Dòng Họ StanfieldĐêm Đầu TiênEm Ở ĐâuGặp LạiKiếp SauMạnh Hơn Sợ HãiMọi Điều Ta Chưa NóiMột Ý Niệm Khác Về Hạnh PhúcNếu Em Không Phải Một Giấc MơNếu Như Được Làm LạiNgày Đầu TiênNhững Đứa Con Của Tự DoVà Nếu Như Chuyện Này Là Có ThậtĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Đầu Tiên PDF của tác giả Marc Levy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đêm Đẫm Máu (Trisha Baker)
Được thụ thai trong bóng tối - và mầm mống của ma cà rồng sắp sửa ra đời. Hắn cho tôi sự sống muôn đời - và biến sự tồn tại của tôi thành địa ngục trần gian. Tên tôi là Meghann O’Neill, và tôi đang tháo chạy khỏi cuộc đời mình. Simon Baldevar, người chịu trách nhiệm cho sự bất tử của tôi, gần đây đã tìm ra tôi sau khi tôi đã bỏ mặc hắn chết cách đây 40 năm. Hắn không chỉ cướp đi linh hồn của tôi, mà cả lòng tự trọng của tôi nữa, biến tôi thành một con thú bạo dâm tuân theo mọi ý tưởng thất thường của hắn, chấp nhận đam mê lẫn độc ác hắn ban cho tôi. Tôi đã nghĩ tôi đủ mạnh để chống đối hắn. Đã sống sót và kiên cường mà không bị hắn ảnh hưởng. Tôi tạo dựng tên tuổi cho bản thân với tư cách nhà tâm lý học và có một người yêu là con người. Nhưng khi tôi gặp lại Simon, hắn đoạt lấy tôi như thể tôi không là gì cả ngoại trừ một cái bồn chứa những khao khát của hắn. Tìm mua: Đêm Đẫm Máu TiKi Lazada Shopee Giờ, tôi đang mang trong mình đứa con của hắn. Simon luôn tin rằng con cái của ma cà rồng sẽ sở hữu mọi điểm mạnh và không một điểm yếu nào của cha mẹ chúng - thậm chí có thể bước đi dưới ánh sáng mặt trời. Một khi hắn biết mình đã tạo ra một "đứa con của buổi đêm", hắn sẽ không từ một việc nào để có nó. Nhưng Simon không thể thấu hiểu tình mẫu tử - cũng như những bản năng bảo bọc của ma cà rồng mẹ. Nếu hắn đến gần con tôi, hắn sẽ tận mắt chứng kiến tôi thưởng thức từng giọt máu xảo trá của hắn. “Đến đây ăn đi, cưng.” Simon nói với Meghann. Khi Meghann thấy máu chảy thành dòng nhỏ ra từ cổ Tommy, mọi thứ cô có thể nghĩ là cô muốn nó mãnh liệt đến mức nào. Simon chỉ vào con người đang chảy máu trên sàn, và Meghann cảm thấy răng nanh của cô đang xộc ra khỏi nướu. “Kết liễu hắn đi, bé con.” Meghann không cần được mời mọc thêm. Cô đè lên gã người và cắm răng vào những vết thương Simon đã tạo ra, hút máu và xé thịt nạn nhân như một người đàn bà bị ám. Cô cảm thấy một luồng cực khoái căng tràn qua cơ thể mình khi máu bắt đầu chảy xuống cổ họng. Cô không thấy buồn nôn chút nào trong lúc cô nhấm nháp ông chủ nhà, hối hả rút đi dòng máu bổ dưỡng, nóng hầm hập của anh ta. Cô hầu như đã quên mất cảm giác uống máu từ con người ra sao, cảm giác váng vất của sức sống và sinh khí bồi đắp linh hồn cô trong khi dòng máu truyền cho cô sức mạnh đáng kinh ngạc.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Đẫm Máu PDF của tác giả Trisha Baker nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Dear Doctor - Báo Cáo Bác Sĩ (Thợ Đá Berlin)
Trí nhớ tôi không tốt. Vậy nên thường phải viết nhật ký. Đó là một thói quen nửa tốt nửa xấu. Tốt ở điểm, kể cả những chuyện lông gà vỏ tỏi, chỉ cần có thời gian, sau này lật ra đọc lại, tự đùa tự vui lúc nào cũng được. Xấu ở chỗ, từ một ngày nào đó, nó nghiễm nhiên trở thành cuốn sách gối đầu giường của Bác sĩ… Ps: Vì dựa vào nhật kí mỗi ngày 300 chữ và những gì vắt óc nhớ được nên khó tránh khỏi chuyện không đầu đuôi, không logic thậm chí là không có tình tiết gì, tình yêu của tôi vốn rất bình thường, cách xa con đường “trầm bổng nhấp nhô”, kính xin thứ lỗi.***Ngày 28 thảng 2 năm 2009 Vùi trong một bàn đầy Sách vở tài liệu, tôi đang đau đầu tính toán tỉ lệ tăng lợi nhuận quyền chọn mua cổ phiẽu bông bàn rung bần bật. Phải lục tung đông giãy tờ tôi mới CỨU được chiêc điện thoại nhỏ bé ra ngoài, là mẹ gọi đẽn. "CÓ kết quả kiểm tra của ba mày rồi. Phải cắt hai phần ba dạ dày đấy." Tìm mua: Dear Doctor - Báo Cáo Bác Sĩ TiKi Lazada Shopee Tôi dừng bút: "Giáo Sư dạy luật kẽ toán của bọn Con bị ung thư mà chỉ bỏ một phần hai, thầy Lâm loét dạ dày kiếu gì mà cắt những hai phần ba?" Tuy não tôi đã bị đống số má mài phẳng nhưng vẫn đủ nhạy cảm với những con số mới xuất hiện này. "Thứ hai làm phẫu thuật. Mai mày về nhà trước, cần mang gì tý mẹ nhắn tin cho. Sáng thứ hai cơ quan ba có Xe lên đây thì đi cùng luôn nhé." RỒÍ trong tiếng "Vâng" đầy ngập ngừng của tôi, mẹ cúp máy rãt nhanh. Khi ấy, tôi như bao Sinh viên năm cuối đang làm luận Văn tốt nghiệp, khoác áo lông, mắt căm phẫn, mặt thẫn thờ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dear Doctor - Báo Cáo Bác Sĩ PDF của tác giả Thợ Đá Berlin nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.