Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sủng Lâu Sẽ Thành Hôn

Thể loại: Hiện đại, sủng, thanh mai trúc mã Editor: Khang Vy Nhân vật chính: Ngôn Mộc, Cố Duy Nhất Nhiều năm về sau, khi đã trở thành vợ chồng, Cố Duy Nhất nằm trên lưng Ngôn Mộc, cười đến xán lạn hỏi: "Ngôn tiên sinh yêu mến, có phải anh đã sớm động tâm với em không?" Người đàn ông bên dưới liền khinh thường hừ nhẹ: "Cố Duy Nhất em nhớ kỹ, anh chính là bị em cưỡng gian" Người phụ nữ trên lưng cười khoe khoang, ôm chặt lấy cổ anh nói: "Cho dù là thế thì anh cũng là của em và chỉ có thể là của em" Từ trước đến nay không biết đến tình yêu Từ tình yêu đến hôn nhân Sủng lâu sẽ thành hôn *** "Sủng Lâu Sẽ Thành Hôn" là một câu truyện tình yêu ngọt ngào giữa Cố Duy Nhất và Ngôn Mộc. Mạch truyện rất nhẹ nhàng, không có tiểu tam gây sóng gió, không có gia đình cấm cản, tất cả đều thuận lý thành chương. Cố Duy Nhất người đúng như tên, là bảo bối duy nhất của Cố gia. Từ nhỏ đã được yêu thương mà lớn lên. Dù vậy, Duy Nhất không phải là bông hoa trong nhà kính, cô từ khi còn bé đã tràn đầy sức sống, hoạt bát ai cũng yêu thích. Ngôn Mộc có một gia đình không hạnh phúc, sau khi ly dị anh đi theo mẹ, nhưng do ba kế không thích nên bị bán đi. Không biết sự việc phát triển thế nào nhưng cuối cùng Ngôn Mộc được nuôi dưỡng ở Cố gia. Do ba Cố và ba Ngôn từng là đồng đội chí cốt. Mấy năm nay, ba Ngôn chôn mình trong quân khu rất hiếm khi về nhà. Kể sơ qua có thể tưởng tượng được nam chính rất đáng thương, nhưng may mắn là khi đó anh còn rất bé, không tạo ra đau thương gì quá lớn, chỉ là một vết sẹo mà thôi, rồi sẽ mờ dần. Trong từng giai đoạn trưởng thành của Cố Duy Nhất đều có mặt của Ngôn Mộc. Tên Duy Nhất của cô cũng là do anh đặt, ai nào biết được, sau này cô cũng trở thành "Duy Nhất" của anh. Ngôn Mộc bảo vệ cô từ bé đến lớn, là người anh mà cô rất tự hào. Từ tình cảm anh em đơn thuần, theo thời gian dần phát triển thành tình yêu nam nữ, dần muốn giấu đối phương đi trước sự chú ý của người khác. Một lần giải cứu tên bạn thân Thai Tử Vũ mà Cố Duy Nhất đắc tội với con ông cháu cha trong công ty cô thực tập. Kết quả mục tiêu trở thành biên tập chính thức bị phá sản. Cuối cùng phải đảm nhiệm chức vụ quản lý gà mờ cho bạn thân Doãn Huyên Huyên. Lần va chạm với giới giải trí này mang tới cho cô nhiều chuyện rắc rối không đáng có, nhưng mà nam chính phía sau dàn xếp hết thảy cho Duy Nhất, nên mọi chuyện đều êm xuôi. Ngược lại, mình thấy chuyện tình của nhân vật phụ Thai Tử Vũ - Doãn Huyên Huyên - An Khả Thiến có nhiều gia vị hơn một tí. Thai Tử Vũ theo đuổi Doãn Huyên Huyên suốt những năm tháng thanh xuân tươi đẹp đơn thuần nhất. Thiếu gia theo đuổi cô gái xinh đẹp gia cảnh khó khăn, nghe là đã thấy sặc mùi ngôn tình rồi. Mối quan hệ của họ cứ mập mờ như vậy cho đến khi Huyên Huyên gia nhập giới giải trí. Cô khao khát thành công một cách nhanh chóng, số phận không cho phép cô chậm rãi, vì thế mà Huyên Huyên quen một đạo diễn có tiếng, có thể nâng đỡ cô trong sự nghiệp. Mãi về sau, cô mới biết Thai Tử Vũ là cậu ấm nhà họ Thai. Lúc đó đã không thể quay đầu rồi, họ chỉ có thể là bạn mà thôi. Qua một đoạn thời gian, Thai Tử Vũ buông bỏ quá khứ, rồi An Khả Thiến bước vào cuộc sống của cậu, sau thời gian theo đuổi lâu dài, lần này rốt cuộc cậu đã được đền đáp. Chuyện tình trường của cậu tuy ban đầu có nhiều tiếc nuối, nhưng kết thúc lại ngọt ngào. Quay trở lại với Ngôn Mộc và Cố Duy Nhất, hai người đã xác định đối phương chỉ có thể là của mình rồi, nhưng vẫn thích từ từ, cứ lâu lâu lại thân mật quá mức cho phép, nhử nhau chơi. Phải đến sự kiện Duy Nhất say rượu "cưỡng gian" Ngôn Mộc thì mới chính thức yêu đương. Mà nói là cưỡng gian vậy thôi, nam chính nhà chúng ta đóng góp công sức không nhỏ đâu. Khi đứng trước những chuyện đau buồn trong quá khứ, Duy Nhất bảo vệ Ngôn Mộc như gà mẹ bảo vệ gà con vậy. Quá trình hẹn hò của hai người không mấy khả quan, nam chính chẳng có nhiều mấy tế bào lãng mạn. Thế là mặc dù cha mẹ ông bà đã đồng ý, định luôn ngày kết hôn thì Cố Duy Nhất cũng ấm ức không theo, vậy thôi chứ chuyện cưới sinh cô không có tiếng nói. Mình thấy quá đúng luôn, hẹn hò không lãng mạn, cầu hôn chả có mà đòi lấy người ta, quá lời rồi. Phải đến khi đăng ký kết hôn, Ngôn Mộc dỗ ngọt, Cố Duy Nhất mới nguôi ngoai á. Kết hôn xong nữ chính còn làm một chuyện dở khóc dở cười nữa cơ. Chồng không muốn sinh con mà mình muốn có con quá thì làm sao? Vâng, nữ chính rất thông minh mà chọc thủng áo mưa, kết quả là đón được hai thiên thần bé bé xinh xinh. Nhưng mà đau đến sợ tới già, hứa không làm loại chuyện này nữa. Cuộc sống gia đình hạnh phúc chầm chậm trôi qua, may mắn được bên nhau kiếp này. Nói chung như đã đề cập, đây là câu truyện nhẹ nhàng, sủng ngọt. Các tình tiết đấu đá ta sống ngươi chết hay cẩu huyết đều không có. *** "Sủng lâu sẽ thành hôn" là một câu chuyện VÔ CÙNG NGƯỢC, ngược tơi tả, ngược quằn quại, ngược lên, ngược xuống, nhưng không phải thể loại nữ ngược nam hay nam ngược nữ thường thấy, mà là tác giả đang ngược các độc giả bằng đống cẩu lương thượng hạng qua từng chương truyện mà thôi !!!! Vậy nên đê nghĩ các bác hãy mang theo một trái tim khỏe, một tâm hồn đẹp để chống chọi, vượt qua đống mật ngọt ch.ế.t ruồi này nhó ~ __________ Tình yêu nảy sinh từ bao giờ, vì điều gì? Chẳng mấy ai có được một đáp án chắc chắn. Có những người, bắt đầu mối quan hệ hôn nhân trên tiền đề sắp đặt, có thể chẳng hề quen biết trước đó, có thể hiểu được chút ít về nhau nhưng cảm tình chỉ dừng lại ở hai chữ “nửa vời”. Ở cạnh nhau thời gian lâu dài, chăm sóc, chiếu cố, bao bọc lẫn nhau, kết hôn lâu sẽ thành yêu. Có những người, sớm đã cùng nhau đi qua một chặng đường dài. Từ thuở đối phương mới lọt lòng mẹ, đến khi trưởng thành thiếu nữ đôi mươi, cưng chiều, che chở, sớm chiều đã nhìn quen hỉ nộ ái ố trên nét mặt người ấy, lặng lẽ khắc ghi vào trong lòng. Sủng ái lâu sẽ thành yêu, từ yêu đến kết hôn... Hai vị phụ huynh đại nhân của Cố Duy Nhất, chính là kiểu đầu tiên. Còn chuyện của Cố Duy Nhất và Ngôn Mộc, chính là kiểu thứ hai. Cố Duy Nhất, người cũng như tên, là thiên kim duy nhất của Cố gia. Cô từ nhỏ đã lém lỉnh, nghịch ngợm, đáng yêu, đầu lúc nào cũng đội theo danh hiệu: “Cái đuôi nhỏ của anh trai Ngôn Mộc”. Lớn thêm một chút thì lười bám anh hơn, bởi vì Cố Duy Nhấtlúc này đã có thêm người bạn mới, là Thai Tử Vũ. Hai người này khi đã quậy thì không ai cản nổi, nhưng lại chỉ ngoan ngoãn nghe lời, cung kính tuân mệnh lão đại mặt than Ngôn Mộc. Khoan đã!!! Gì cơ??? Anh trai??? Hố này được cam đoan bao sủng bao ngọt mà? Có bị lọt nhầm sang ổ máu cún, loạn luân gì không vậy?! Chắc chắn là không! Vì Ngôn Mộc, suy đến cùng chỉ là “anh trai nuôi” không cùng huyết thống với Cố Duy Nhất. Ngôn Mộc xuất thân rất đau lòng. Bố anh là chiến hữu thân thiết của Cố Diệp Thần - bố của Duy Nhất. Trong một lần làm nhiệm vụ, ông đã hi sinh. Mẹ của Ngôn Mộc thì bỏ mặc anh chạy theo tình mới, thậm chí lương tâm nguội lạnh, đem bán đứa con mà mình đã dứt gan dứt ruột sinh ra là anh. Sau đó, Cố Diệp Thần nhận nuôi Ngôn Mộc, đưa anh trở thành một thành viên nhỏ của Cố gia. Ngôn Mộc hơn Cố Duy Nhất 10 tuổi. Năm ấy, anh được đón vào Cố gia, đúng lúc chứng kiến Cố Phu nhân Kiều Chỉ vất vả sinh ra tiểu thiên kim bé bỏng gian nan, nguy hiểm thế nào. Lần đầu tiên nhìn thấy cô, ánh mắt nhắm nghiền, bàn tay nắm thành nắm nhỏ, im lặng ngủ, anh đã cảm nhận được sinh mệnh này sẽ là một phần quan trọng trong cuộc đời mình. Đúng vậy, là em gái bảo bối. Nhưng đó là lúc ấy, còn sau này, thì là bà xã nhỏ, là tiểu tâm can bảo bối không cách nào tách rời. Trước đây, tôi từng xem một đoạn phim ngắn, kết thúc phim có một câu tiếng Anh, dịch nôm na là: Chỉ cần người ấy là người quan trọng trong sinh mệnh bạn, dù chỉ là bóng lưng, là ánh nhìn lướt qua, là lần đâu tiên chạm mặt, cũng có cảm giác quan trọng không nói thành lời. Cảm giác một lần, cũng là cảm giác một đời. Hóa ra, chính là như Ngôn Mộc lúc ấy. Cố Duy Nhất lớn lên trong sự yêu thương, bao bọc từ đại gia đình họ Cố, đặc biệt là từ Ngôn Mộc. Ngôn Mộc thực sự rất cưng chiều, bảo vệ cô. Cô phá phách, anh dọn dẹp tàn cuộc. Cô ham ăn ham uống, anh liền học nấu ăn thật ngon. Cô gây sự với bạn học, anh lại đứng ra làm bia chắn. Cô náo đến đồn cảnh sát, anh liền vội vã tìm qua. Cô muốn tính kế, chơi xấu người khác, anh bằng lòng ngồi làm quân sư quạt mo bày mưu... Ngôn Mộc tốt như vậy, thế nhưng trong mắt Cố Duy Nhất, khi cô còn nhỏ, Ngôn Mộc chính là anh trai ấm áp, tuy ngoài mặt lạnh nhạt nhưng trong lòng chắc chắn rất thương yêu cô, đừng hòng ai bắt nạt được cô. Còn lớn lên rồi, Ngôn Mộc chính là lão đại mặt than, biểu cảm trên mặt lúc nào cũng là hai chữ “khó ở”, cười một cái chẳng khác nào điềm báo dông tố sắp tới, cô sắp phải ăn đòn rồi... Hình ảnh hai người này trong mắt bàn dân thiên hạ chính là một cặp anh em hoàn hảo, một người dù lạnh lùng, nghiêm khắc nhưng lại dốc lòng chăm nom, chiều chuộng, một người dù nhiều lần bị phạt đứng, nhưng chung quy vẫn là được sủng lên trời. Chẳng ngờ phần tình cảm yêu thương tựa như tình thân này, đã lấn lướt sang thành tình yêu tự bao giờ... Ngôn Mộc lúc phát hiện ra tình cảm của mình thì có cảm giác ÔI THÔI RỒI!!! Môt người đàn ông quanh năm suốt tháng vùi đầu vào số liệu kinh tế, thị trường như anh thì đào đâu ra bí kíp “tán gái đại pháp”, và tất nhiên kinh nghiệm hẹn hò bằng 0, kinh nghiệm giường chiếu lại càng 00000. Cuối cùng, Ngôn Mộc đành phải qua học hỏi trợ lý xem lãng mạn thế nào, hẹn hò ra sao... Anh vốn định dần dần dụ dỗ Cố Duy Nhất lạc vào lưới tình, nhưng không ngờ Cố Duy Nhất lại sớm đã động tâm với anh, hơn nữa còn tìm được từ chỗ nghệ sĩ của mình cuốn 36 kế đốn ngã trái tim nam thần để áp dụng lên người anh. Thật là ông trời không phụ lòng người mà, Cố Duy Nhất cùng Ngôn Mộc rất nhanh đi vào hẹn hò, rồi tiến đến hôn nhân. Đúng vậy, nhanh đến mức không ngờ mà. “Không phải chúng ta mới hẹn hò không được bao lâu sao? Còn chưa tới bước kết hôn phải không?” “Chẳng lẽ em không cảm thấy được, chúng ta hẹn hò vô cùng thất bại sao? Cho nên, anh quyết định bỏ qua quá trình này, trực tiếp đi vào hôn nhân!” Quả nhiên, SỦNG LÂU SẼ THÀNH HÔN mà !!!! Truyện SỦNG LÂU SẼ THÀNH HÔN khép lại, chỉ đơn giản như vậy, nhẹ nhàng như vậy, không máu chó, không tiểu tam, hoàn toàn là một hũ đường từ đầu đến cuối, ngọt đến mức dù sâu răng vẫn kiên trì cày đến hết, sủng đến nỗi dù toàn là cẩu lương táp vào mặt nhưng nhất quyết đọc đến dòng cuối cùng. Túy Hậu Ngư Ca viết truyện, khiến người ta có cảm giác như mọi tế bào trên cơ thể đều kêu gào muốn yêu đương, muốn được sủng, muốn ăn đường, càng đọc càng không cách nào gượng dậy khỏi hố mật ngọt này. Mời các bạn đón đọc Sủng Lâu Sẽ Thành Hôn của tác giả Túy Hậu Ngư Ca.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đế Vương Nghiệp - Mị Ngữ Giả
Thời đại tàn nhẫn làm con người tàn nhẫn… Con người tàn nhẫn buộc tình yêu phải tàn nhẫn theo. Tình yêu của nàng và y bị dòng đời xô đẩy, lại bị chính kiêu hãnh và định kiến của cả hai chi phối, cứ thế hứng chịu đủ mọi thử thách và mâu thuẫn khoét sâu. Đứng bên nhau mà chẳng thấy mặt nhau. Cưới gả xong mà chẳng động phòng hoa chúc. Từ đó nàng ở thành đô làm quận chúa của nàng, y ra biên ải làm tướng quân của y… Nhiều năm qua đi, tình cờ hội ngộ ở lằn ranh sống chết, họ mới nhận ra mình đã lỡ làng nhau nhiều biết bao. Đây là câu chuyện về một cặp đôi tài cao, cứng rắn, đầy tham vọng, đối xử với nhau không được một lúc mềm lòng, nhưng từ tận trái tim, không ai trên đời hiểu và thương họ hơn chính họ nữa cả. Ở những câu chuyện khác, người ta phải giằng xé với tình địch, còn ở Đế vương nghiệp, chính hai người yêu nhau lại là đối thủ lớn nhất của nhau. Giữa họ là một tình yêu đầy những ức chế, đề phòng, và da diết, cùng những thề ước chỉ thực hiện được khi nào đôi ngả âm dương. *** Thượng Dương Quận chúa Vương Huyên (A Vũ), xuất thân vọng tộc, mang huyết mạch hoàng gia xinh đẹp, tôn quý, vốn có người thương là thanh mai trúc mã – người khiến ai ai cũng một lòng ngưỡng mộ, nhưng sống trong loạn thế, không thể tránh số mệnh nàng bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió. Tiêu Kỳ, xuất thân hàn vi, đi lên từ nghiệp binh đao, từng bước từng bước nhờ vào công trận mà đạt được vị trí cao, trở thành Dự Chương Vương quyền khuynh thiên hạ. Lấy Vương Huyên chỉ là một cuộc giao dịch quyền lực. Nhưng không ngờ, một lần gặp gỡ muộn lại thay đổi vận mệnh của hai người. Từ đó có ý chí quyết tâm vượt sóng gió, kiên định sóng vai bên nhau, ước hẹn sinh tử. Sự tranh giành giữa ngoại thích và hoàng tộc gây nên cung biến, hoàng tộc phía nam khởi binh làm phản. Trên đường trở về kinh, Vương Huyên bày mưu đoạt Huy Châu đã bị chiếm thành công, giành thắng lợi ở cuộc đấu chính trị đầu tiên, từ đó sóng vai cùng Tiêu Kỳ trên hành trình dựng nghiệp Đế Vương. Nhưng gia tộc Vương Huyên lại là gia tộc ngoại thích đứng đầu, đối lập một sống một còn với thế lực quân nhân. Phu tộc và gia tộc, tình yêu và thân tình, ngày xưa và ngày nay bức bách Vương Huyên phải chọn những chọn lựa tàn khốc. Xưa kia là nữ nhi hoàng gia, giờ mang thân phận người chinh phục quay trở lại cung đình, chân chính đứng trên đỉnh cao quyền lực, những gì đợi chờ nàng là phồn hoa lạc tẫn, đầy rẫy đau thương; là phong vân quỷ quyệt, nguy cơ tứ phía; hay là con đường lập quốc trải ra ngay dưới chân…   Mời các bạn đón đọc Đế Vương Nghiệp của tác giả Mị Ngữ Giả.
Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí - Diệp Phi Dạ
 "Có phải anh cảm thấy nâng đỡ tôi, đền anh một lần vẫn còn thiệt thòi? Nếu không thì hai lần đi?" Lý Tình Thâm trầm mặc.      Lăng Mạt Mạt dẩu môi, cắn ngón tay: "Mười lần?" Lý Tình Thâm vẫn trầm mặc như trước.      Lăng Mạt Mạt cào tóc, khẽ cắn môi, nhất quyết "Hai mươi lần?" Lý Tình Thâm quay người đi.         Lăng Mạt Mạt thở gấp, giậm chân kêu: "Hai mươi lần vẫn còn chê ít? Cũng không thể một trăm lần chứ?"         Lý Tình Thâm cong môi: "Tốt. . ." *** Lý Tình Thâm: Nếu không phải nhiều năm trước tình cảm của tôi đã sớm bén rễ ăn sâu, thì nhiều năm như vậy, làm sao tôi có thể làm như trong lòng không có việc gì? Lăng Mạt Mạt: Lúc trước kinh ngạc, hoàn toàn chỉ vì tôi thấy rất ít việc đời. Diệp Phi Dạ: Cất dấu ngang ngược sau lưng....Có thể sợ, sợ mất đi, cho nên cự tuyệt. Sắp tới khi đến mùa đông lạnh lẽo, mỗi ngày pha một cốc trà sữa, ôm trong lòng bàn tay, nhìn tôi kể về một câu chuyện tình cảm ấm áp. ... Mời các bạn đón đọc Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí của tác giả Diệp Phi Dạ.
Bộ Bộ Kinh Tâm - Đồng Hoa
Bộ Bộ Kinh Tâm là tác phẩm đầu tay và cũng là tác phẩm tạo nên tên tuổi Thiên Hậu Ngôn tình của tác giả Đồng Hoa. Trương Hiểu là một nữ nhân viên văn phòng hết sức bình thường, ngoại trừ một gương mặt xinh xắn đáng yêu, cô và những con người đang bận rộn với cuộc sống thành thị ở xung quanh mình hoàn toàn không có gì khác biệt. Cuộc sống của cô cũng đầy những lo toan bình thường: nhà cửa, tình yêu, tiền bạc… Cuộc sống ấy sẽ cứ thế trôi đi, nếu như không có tai nạn định mệnh đó. Trương Hiểu hoàn toàn chìm vào hôn mê chỉ trong khoảnh khắc, và khi tỉnh lại, cô thấy mình trở thành Mã Nhĩ Thái – Nhược Hi, em vợ của Bát a ca Dận Tự, con trai vua Khang Hy.   Thời điểm ấy, là vào năm Khang Hy thứ bốn mươi ba, thiên hạ thái bình, song cuộc chiến “Cửu long đoạt ngôi” chấn động lịch sử lại đang ngấm ngầm khởi động. Trên vũ đài lịch sử ấy, ngoài những cuộc chiến và âm mưu tàn khốc, còn có ngọn lửa tình yêu rừng rực cháy: lẽ dĩ nhiên, số phận của Mã Nhĩ Thái Nhược Hi không thể nào không gắn kết chặt chẽ với các vị thân vương hoàng tử đang minh tranh ám đấu ấy.   Thời mới trở về thời cổ, nàng hừng hực nhiệt huyết, hành sự lỗ mãng, nhưng nhờ sự thông minh mẫn tiệp mà mấy lần thoát nạn, đồng thời kết thành tri kỷ của Thập tam a ca, được trên dưới trong Tử Cấm Thành gọi là Nàng Liều. Sau dần, nàng phát hiên ra, cuộc sống ở thời này không như những gì nàng tưởng tượng, mọi thứ đều bị gò ép, số phận của mình và vô vàn người khác đều nằm trong tay của chỉ một người. Nhược Hi / Trương Hiểu dần trở nên cẩn trọng trong hành động và lời nói, mọi sự đều xử lý hết sức chu toàn, bình tĩnh, không gây tội với ai, cũng không bị vẻ bề ngoài của hiện tượng làm cho mờ mắt. Nàng đã dần trưởng thành, trở nên một người đàn bà vừa cảm tính lại vừa lý tính, trọng tình trọng nghĩa, khi bạn bè gặp nạn, sẵn sàng mang cả tính mạng mình ra để bảo vệ. Cũng chính vì sự thay đổi này, mà nàng đã chiếm mất trái tim của Tứ ca ca, Bát a ca và Thập tứ a ca, những vị hoàng tử có triển vọng giành ngôi báu nhất, đồng thời cũng  càng bị cuốn sâu thêm vào vòng xoáy tranh đoạt của các vị hoàng tử… *** Đang dịp giữa hè, cảnh sắc chẳng còn mơn mởn như dạo đầu xuân. Dạo ấy, cây lá biết rằng những ngày đẹp đẽ mới bắt đầu nên cùng khoe sắc tươi rạng rỡ, còn cây lá hiện thời thì cứ âm trầm, hẳn vì biết mình đã tới độ huy hoàng nhất, những ngày tháng sau chỉ có nước lụi tàn dần đi mà thôi. Tâm trạng của Trương Tiểu Văn cũng vậy. Cô đã ở thời xưa đến ngày thứ mười mà vẫn cảm thấy mọi sự như cơn mộng, tưởng đâu hễ tỉnh lại thì mình vẫn là nữ nhân viên văn phòng độc thân hai mươi lăm tuổi với một chồng báo cáo tài chính đang ngóng chờ, chứ không phải cô bé người Mãn chưa đầy mười bốn đang sống ở năm thứ bốn mươi ba Khang Hy. Mười hôm trước, trong lúc thay bóng điện, Tiểu Văn ngã lộn từ trên thang xuống, khi tỉnh lại thì thấy mình đã ở trên chiếc giường của người mà cô đang mang phần xác đây. A hoàn kể, cô ngã thang gác, hôn mê mất một ngày đêm. Còn tại sao khi tỉnh dậy cô lại quên tiệt mọi sự, thì đại phu phán là do kinh hãi quá mức, từ từ tĩnh dưỡng sẽ dần dần bình phục. - Nhị tiểu thư, chúng ta về thôi. Tuy đã qua chính ngọ nhưng khí đất dạo này độc hại, mà cô vẫn chưa khỏe hẳn – A hoàn Xảo Tuệ đứng bên nhắc. Tiểu Văn quay lại đáp: - Ừ! Chắc chị tôi cũng đọc kinh xong rồi. Tên của Tiểu Văn bây giờ là Mã Nhi Thái Nhược Hi, còn cô chị trên trời rơi xuống nọ là Mã Nhi Thái Nhược Lan, trắc phúc tấn của Liêm thân vương Bát a ca Doãn Tự. Liêm thân vương là một người tương đối có tiếng tăm trong lịch sử nhà Thanh, nhưng vào thời điểm này thì chưa được phong vương, mới chỉ là một Đa la Bối lặc, và còn mang tên Dận Tự chứ chưa phải đổi để khỏi phạm húy Ung Chính đế. Nói một cách dễ nghe thì Nhược Lan là người dịu dàng hiền thục, mà nói một cách khó nghe thì là người nhu nhược nhút nhát, hằng ngày nàng dành quá nửa thời gian vào việc tụng kinh. Nhược Hi đoán rằng Nhược Lan không được sủng ái, bởi mười ngày cô ở chỗ nàng, Bát a ca chưa một lần ghé đến. Mười ngày đó cũng cho thấy Nhược Lan đối với em gái rất ân cần, từ cơm nước đến quần áo, việc không cứ lớn nhỏ đều lo chu toàn để Nhược Hi thoải mái. Nhược Hi thầm thở dài, nếu không thể trở về thời đại mình, cứ phải ở nơi này thì cô cũng chỉ biết trông cậy vào người phụ nữ này thôi. Song nghĩ tới kết cục mai sau của Bát a ca, cô lại cảm thấy chỗ dựa Nhược Lan không vững vàng chút nào. Dẫu sao đấy cũng là chuyện nhiều năm nữa, trước mắt không lo vội. Nhược Hi về đến nhà, Nhược Lan đã đợi sẵn. Đang ngồi nhấm nháp bánh trái bên bàn, thấy Nhược Hi bước vào, nàng liền lên tiếng, giọng quở trách: - Cũng không sợ say nắng nữa à! Nhược Hi tiến đến ngồi cạnh, cười đáp: - Làm gì đến nỗi bà chúa phải gai thế! Hơn nữa ra ngoài đi lòng vòng, em cảm thấy người nhẹ nhõm hơn mấy hôm vừa qua. Nhược Lan quan sát sắc mặt Nhược Hi, đoạn bảo: - Trông khí sắc khá hơn nhiều, nhưng dạo này thời tiết xấu, đừng nên ra ngoài. .. Mời các bạn đón đọc Bộ Bộ Kinh Tâm của tác giả Đồng Hoa. 
Tổng Tài Ngang Hơn Cua - Bạch Giới
Cô cô cô…… Đúng là xui xẻo! Rõ ràng muốn nghỉ ngơi dài hạn để thư giãn đầu óc lẫn cơ thể. Thế mà lại sống không yên vì người đàn ông tính tình rất rất kiêu ngạo này. Có lầm không thế? Nhưng mà cộ không thể không đi làm thuê  cho anh ta── nói ra rất là dài dòng, cô chính là thiếu nợ một món ân tình. Mà cái người này trời sinh đã “ ngang hơn cua ”, ác mồm ác miệng, thậm chí còn xem thường cô nữa chứ ! Cô tuyệt đối sẽ không “ nhịn ” đâu, nhất định phải cho anh ta biết tay ! Quả nhiên, mới vừa làm thuê cho anh ta bữa đầu tiên, anh ta liền “ tặng ” cho cô đòn phủ đầu ra oai – thẳng chân đá cô ra khỏi cửa. Hừ~~~ cô dễ bắt nạt vậy sao ? Cô tuyệt đối sẽ không để anh ta lên mặt như vậy ! “Võ công” của cô thuộc hàng lão làng đấy, anh ta dám lấy “công phu mèo cào” mà đấu với cô ư? Hứ, tầm phào ! Không ngoài dự đoán, anh ta nhiều lần tức nghẹn họng, đều bị cô giải quyết một cách dễ dàng. Chẳng lẽ anh phải nhận mệnh làm bại tướng trong tay cô sao ? Nhưng mà anh dường như lại thích cảm giác bị cô khi dễ này….   *** Trời mùa đông rét thấu xương, một chiếc xe taxi từ từ chạy đến dừng trước cổng khu chung cư cao cấp. Không lâu sau một cô gái mặc áo che kín mít kéo hành lý bước xuống xe, sau đó xoay người cảm ơn tài xế, lúc chiếc xe đi khỏi rồi, cô mới bước vào khung chung cư cao cấp nhưng chưa vào đến cổng thì hai bảo vệ mặt mày nghiêm nghị tiến đến, dù hành động rất lễ phép nhưng vẻ mặt lại đầy nghi ngờ. “Xin lỗi, cô muốn tìm ai?” Bảo vệ trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi. Cô kéo khăn quàng cổ đang che mũi xuống, mỉm cười trả lời, “Xin chào, tôi họ Hà, Hà Thu Nhiên, tôi có hẹn với dì Trần Hảo sống ở lầu tám, phiền anh thông báo cho dì ấy dùm !” “Trần Hảo ?” Bảo vệ nhăn mày suy nghĩ xem trong khu chung cư này có ai tên Trần Hảo không, rốt cuộc ai là Trần Hảo ? “À, tôi nhớ rồi, là thím Trần !” Một bảo vệ khác nhìn như có thâm niên lâu hơn bỗng dưng la lên, “Hôm qua thím Trần có nói với tôi là hôm nay có cô Hà sẽ đến đây, kêu chúng ta để ý một chút.” Hừ ! Ở đây toàn người có danh tiếng sống, không giàu có thì cũng quyền quý, nhà nào nhà nấy đều có quản gia cả, mà dì Trần ở lầu tám kia chính là quản gia của Bàng Sĩ Bân – tổng giám đốc tập đoàn Bàng thị hiện nay, do ngày thường cứ gọi là “thím Trần, thím Trần” nên bọn họ cũng quên cả tên thật của bà. “Thì ra là thím Trần !” Bảo vệ trẻ tuổi tỉnh ngộ, vốn lúc nãy còn nghiêm nghị nhưng lúc này lại thân thiện hơn. Phải biết rằng, mấy gia đình sống ở đây không phải là người nổi tiếng thì cũng là người giàu có, toàn bộ đều là người trong giới thượng lưu. Mà những người này đều có gia tài đồ sộ, người có giáo dưỡng thì ăn nói khiêm tốn và so với người bình thường càng lễ phép hơn, nhưng tuyệt đại đa số mấy gia đình sống ở đây đều tỏ ra vênh váo, sai sử mấy bảo vệ cỏn con như họ đủ thứ chuyện. Ngay cả mấy quản gia nhà họ cũng y như chủ của họ, cáo mượn oai hùm, ngồi chém gió tự kỷ, bảo vệ nhỏ nhoi như hai người bọn họ thì chỉ biết nhẫn nhịn trong lòng để giữ chén cơm của mình. Dì Trần thì hoàn toàn khác ! Dì luôn tươi cười vui vẻ, tính tình dễ gần, ra vào gặp ai cũng chào hỏi cả, ngày thường có món gì ngon là chia cho bọn họ ăn, y như là người một nhà vậy, chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là – ông chủ thối tha của bà. Biết rõ Hà Thu Nhiên là khách của dì Trần, hai bảo vệ lập tức dẫn cô vào bên trong phòng bảo vệ, sau đó nói dăm ba câu qua điện thoại với dì Trần, bảo vệ lớn tuổi hơn quay đầu cười với cô, “Cô Hà, tôi đã nói với dì Trần rồi, cô cứ đi thẳng vào đi.” “Cảm ơn !” Hà Thu Nhiên gật đầu, vẫy tay chào bọn họ xong liền đi về phía thang máy. Hà Thu Nhiên kéo hành lý đi theo, mới vừa bước vào bên trong chung cư, chưa kịp chiêm ngưỡng kiến trúc hoa lệ ở đại sảnh thì liền nghe thang máy kêu “Đing” một tiếng, một người phụ nữa hơn 50 tuổi bước ra, ăn mặc đơn giản chất phác, cười rạng rỡ, “Thu Nhiên, con tới rồi sao !” ... Mời các bạn đón đọc Tổng Tài Ngang Hơn Cua của tác giả Bạch Giới.