Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Muốn Chết

Tên Hán Việt: Thế gả hậu ngã tiết đắc tưởng tử (替嫁后我笑得想死) - Minh Quế Tái Tửu (明桂载酒) Nhân vật chính: Ninh Tuy. Văn án Hôm ấy, Quý Chi Lâm hẹn tôi đến một quán trữ tình, quán cà phê có bầu không khí nhẹ nhàng, ấm áp, nghệ sĩ đang chơi violin bản Sonata Ánh Trăng, du dương, da diết.Mà biểu cảm khuôn mặt Quý Chi Lâm vô cùng vô cùng ôn nhu. Hệ thống kích động: Ký chủ, yêu nhau ba năm, rốt cuộc hắn cũng cầu hôn cậu rồi sao? Quý Chi Lâm mở miệng, trái lại lời muốn nói lại là: "Tuy Tuy, em có thể thay A Minh xung hỉ cho anh trai anh không." Đại thiếu Quý gia Quý Úc Trình, hành sự tàn độc, một tay che trời, là một nhân vật phong vũ không ai có thể bì nổi, nhưng vì ngoài ý muốn mà trở thành người thực vật. Quý gia chuẩn bị cho hắn một người có ngày tháng sinh phù hợp để xung hỉ là Ninh Viễn Minh. Tuy nhiên, Quý nhị thiếu Quý Chi Lâm đã giữ Ninh Viễn Minh ở đầu quả tim nhiều năm, ngậm trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng thì sợ tan, làm sao có thể bằng lòng đây? Vì vậy muốn tôi gả thay cho một người thực vật. Vị thiếu gia này đã quay về nhiều năm, nhưng vẫn không được cả nhà yêu thích. Em trai của thiếu gia giả Ninh Viễn Minh —— Ninh Tuy. * Toàn bộ người trong thành phố đều đang chờ xem chuyện cười của tôi. Tôi trầm mặc bước vào phòng của Quý Úc Trình, bộ dáng cực kỳ bi thương. Sau khi đóng lại cửa phòng, suýt chút nữa che miệng cười và hát một bản b-box! Ba năm trước tôi bị ràng buộc với một cái hệ thống, nhận được bao nhiêu tiền cho thời gian tiếp túc thân thể với những nhân vật có quyền thế. Luôn khốn khổ với việc không có cách nào tiếp cận Quý Úc Trình, cho nên chỉ có thể đến gần Quý nhị thiếu tiếp cận mục tiêu từng chút một. Nhưng bây giờ, đối diện với khuôn mặt tuấn tú của Quý đại thiếu ở cực ly gần. Tôi vui mừng: A thống chúng ta phát tài rồi!!!! * Bởi vì một tai nạn ngoài ý muốn Quý Úc Trình phải nằm trên giường bệnh hai năm, mặc dù là người thực vật không thể động đậy, nhưng bị ràng buộc bởi một hệ thống, có thể cảm nhận được những chuyện bên ngoài. Có một ngày, hắn đột nhiên có nhiều thêm một người vợ đáng yêu không có đầu óc là sinh viên đại học 20 tuổi. Vợ nhỏ chăm sóc hắn một cách cẩn thận từng li từng tí. Chỉ là có một loại yêu thích khó kiềm nén nổi: Vào ban đêm thích lột quần áo hắn và dán vào hắn ngủ??? * Sau khi Ninh Tuy gả thay, mắt thấy Ninh Tuy không những không thương tâm, còn cực kỳ vui vẻ, trong lòng Quý Chi Lâm càng ngày càng không muốn tiếp nhận. Đợi thời hạn xung hỉ trôi qua rồi, lập tức cướp lại Ninh Tuy. Nhưng ai biết anh cả nằm trên giường hai năm vào một ngày đột nhiên tỉnh lại. Không chỉ tỉnh lại, từ trước đến nay luôn tàn nhẫn vô tình lại vô cùng chiếm hữu Ninh Tuy, ánh mắt tối tăm, không cho phép bất cứ người nào động vào một sợi tóc của Ninh Tuy. ——————— Một lòng kiếm tiền thụ x nằm ườn tùy ý dán vào công. 【 Văn án dùng ngôi thứ nhất, chính văn dùng ngôi thứ ba 】 Tiểu kịch trường: Ninh Tuy vươn tay thăm dò, tám lần đưa tay ra cả tám lần đều thụt tay về. Kinh ngạc. Trên gương mặt người thực vật xuất hiện màu đỏ nhạt rực rỡ. *** Cà phê trên bàn đã nguội lạnh rồi. Quý Chi Lâm bực bội phất tay yêu cầu nghệ nghĩ vĩ cầm ở bên cạnh rời đi. Hắn nhớ lại lúc nãy khi người yêu rời khỏi sau cánh cửa pha lê, chiếc ô bị nước mưa làm cho đung đưa trong gió, hàng lông mi run run, đôi mắt chó con ứa đầy hơi nước, như thể một giây sau sẽ tí tách rơi xuống những hàng nước mắt, nội tâm nhanh chóng đi theo hướng thương xót phức tạp. Ninh Tuy em ấy....!khẳng định rất thương tâm. Vào thời khắc quan trọng thậm chí ngay cả hắn cũng đứng về phía Ninh Viễn Minh. Nhưng hắn cũng không có cách nào khác.... Hắc và Ninh Viễn Minh quen biết nhau từ khi còn nhỏ, sau này cùng nhau ra nước ngoài du học, trải qua một khoảng thời gian đẹp đẽ. Sự tồn tại của Ninh Viễn Minh ở trong lòng hắn chính là Bạch Nguyệt Quang, hắn tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn Ninh Viễn Minh rơi vào hố lửa. Về phần Ninh Tuy, hắn sẽ bồi thường cho cậu. ........ Ninh Tuy quay về ký túc xá, đặt ô xuống một bên, cầm khăn lông chậm rãi lau khô nước mưa trên người. Hai người bạn cùng phòng đang chụm đầu vào nhau xem tin tức. "Ninh gia và Quý gia kết thông gia? Không phải là Quý gia mà tôi đang nghĩ tới đó chứ? "Quý" trong tên của giáo thảo Quý Chi Lâm?" "Quý gia là gia tộc đứng dầu trong danh sách những người giàu có nhất Giang Thành, anh trai của Quý Chi Lâm là Quý Úc Trình cũng là nhân vật làm mưu làm gió không thể trêu chọc, nếu là trước đây, Ninh gia có thể xem như là với cao, nhưng chẳng lẽ không nghe nói hai năm trước Quý Úc Trình bị tai nạn rồi biến thành người thực vật sao?" "Phì, Ninh Viễn Minh quả thật xui xẻo, phải gả cho một người thực vật...." Tào Nặc và Phương Đại Thành có chút cười trên nỗi đau của người khác. Tào Nặc và Phương Đại Thành ở chung một phòng ký túc xá với Ninh Tuy, Ninh Tuy thường xuyên giúp bọn họ điểm danh lên lớp và mang đồ ăn cho nên quan hệ với mọi người đều rất tốt. Ba năm trước vào năm nhất từng hiến máu một lần, người ta phát hiện ra Ninh Tuy và Ninh Viễn Minh bị trái đổi khi vừa mới sinh ra, người bạn cùng phòng đáng thương Ninh Tuy của bọn họ chính là thiếu gia thật của Ninh gia. Bọn họ còn cho rằng có thể ăn thơm uống cay với Ninh Tuy. Ai biết Ninh gia lại không có ý định nhận lại Ninh Tuy.... Thậm chí có rất ít người trong trường biết đến chuyện này, chỉ biết rằng Ninh Viễn Minh vẫn là tiểu thiếu gia Ninh gia chúng tinh củng nguyệt(1) của cậu. (1) Chúng tinh củng nguyệt 眾星拱月: Toàn bộ ngôi sao đều xoay quanh ánh trăng. Về Ninh Tuy, ngoại trừ được Ninh gia trợ cấp học phí, không cần vất vả làm việc kiếm tiền bên ngoài, còn lại quỹ đạo cuộc sống không có bất kỳ thay đổi nào. Mặc dù Ninh Tuy không nói gì nhưng làm bạn cùng phòng, bọn họ không khỏi có chút không cam lòng. Con trai đẻ của nhà mình ở bên ngoài chịu khổ mười tám năm, khó lắm mới tìm về được, còn không muốn nhận? Nghe thấy tiếng mở cửa, nhìn thấy Ninh Tuy đã về, Tào Nặc quay đầu cười: "A Tuy, chuyện của nhà cậu chắc cậu cũng đã sớm biết rồi đi, sao lại còn giấu giếm bọn tôi nữa, cái tên Ninh Viễn MInh này rốt cuộc cũng ngã rồi....." Hắn còn chưa nói xong, đã bị Phương Đại Thành giật giật ống tay áo. "Cậu kéo tay áo tôi làm gì?" Tào Nặc quay đầu sang. Thần sắc Phương Đại Thành có chút kỳ quái. Vì vậy hắn nhìn theo hướng mà Phương Đại Thành đang nhìn, tầm mắt rơi trên màn hình máy tính. Nửa sau của tin tức hắn chưa xem bây giờ toàn bộ thu hết vào trong mắt hắn. ......!Quý Úc Trình tiên sinh sẽ hoàn thành hôn lễ với Ninh Tuy tiên sinh tại khách sạn Lợi Lan vào ngày mùng 1 tháng sau, và buổi họp báo sẽ được tiến hành tổ chức..... Ninh Tuy tiên sinh...... "......" Ký túc xá nam phòng 402 đột nhiên rơi vào một mảnh không một tiếng quạ kêu. Ninh Tuy? Người bị gả đi kết hôn với người thực vật, là Ninh Tuy?! Không khí yên tĩnh, bầu không khí cũng đột nhiên trở nên lúng túng. Chuyện này thật sự không thể tưởng tượng được, Ninh gia có biết Ninh Tuy đã trải qua cuộc sống bao nhiêu khó khăn không?  Bọn họ làm việc khó khăn chăm chỉ để chuyển từ một thị trấn nhỏ lên thành phố, tốt nghiệp cấp ba xong vì để tiết kiệm tiền học phí, một ngày phải làm ba công việc một lúc, từ khi bọn họ quen biết nhau vào năm thứ nhất, trên tay vẫn còn vết thương lạnh chưa lành vào mùa đông năm ngoái....!Tất cả những thứ này đều nhờ vào người mẹ bảo mẫu của Ninh Viễn Minh, bà ta đã ôm nhầm đứa nhỏ, không biết có phải là vô ý hay cố tình hay không. Nhưng Ninh gia một chút cũng không cảm thấy đau lòng.   Mời các bạn mượn đọc sách Sau Khi Gả Thay Tôi Cười Muốn Chết của tác giả Minh Quế Tái Tửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cao Thủ “Đổi Đen Thay Trắng”
Có lẽ nếu ai đã từng đọc tác phẩm "Cung đấu không bằng nuôi cún" thì cái tên Phong Lưu Thư Ngốc sẽ không quá xa lạ đối với các bạn. Phong Lưu Thư Ngốc là một tác giả khá nổi tiếng trong giới ngôn tình và đam mỹ, hầu như các truyện của tác giả này đều là sủng văn, ngược tra, đọc rất sảng khoái và bộ truyện "Cao Thủ Đổi Trắng Thay Đen" này cũng mang phong cách như vậy. Nhân vật chính Chu Doãn Thịnh là một siêu hacker của thế giới công nghệ cao tương lai. Trong một lần giao dịch trên mạng vũ trụ, hắn đã bị "không gian chủ thần" khống chế và buộc phải xuyên qua các thế giới khác nhau hoàn thành nhiệm vụ của nhân vật phản diện. Trải qua ngàn năm, vạn vạn thế giới, chịu đựng bao lần phản bội, nhục nhã, chết không nhắm mắt, Chu Doãn Thịnh cuối cùng cũng thoát khỏi sự khống chế được chủ thần và bắt đầu quá trình trả thù. Chu Doãn Thịnh bề ngoài là một con người ôn hoà nhưng thực chất lại rất xảo trá, giỏi nguỵ trang, thích kiểm soát mọi chuyện trong tay. Sống qua nghìn kiếp luân hồi, Chu Doãn Thịnh đã trở thành một con cáo già âm hiểm, xuyên qua bất kì thế giới nào hắn cũng dễ dàng nắm chắc chiến thắng. Chu Doãn Thịnh đã làm nhân vật phản diện đủ lắm rồi, cho nên từ nay về sau hắn lúc nào cũng đứng trên đỉnh cao nhất của đạo đức, cho tất cả mọi người thấy hắn là cỡ nào lương thiện, cỡ nào tốt đẹp. Chu Doãn Thịnh hắn chính là người tốt. Có một nhân vật chính như vậy đọc truyện rất sảng khoái, cái gì mà ngược thụ, tiện thụ tra công... chỉ là mây bay mà thôi. Còn về nhân vật chính công - Y không có tên gọi rõ ràng, mỗi thế giới là mỗi cái tên khác nhau, nhưng có một điều không bao giờ thay đổi chính là tình yêu của y dành cho Chu Doãn Thịnh. Y có đủ các yếu tố của một người chồng tốt: Thân phận cường đại, yêu thương Chu Doãn Thịnh hết mực, sủng vô đối, cho dù trải qua bao thế giới không có ký ức của kiếp trước vẫn chỉ yêu mỗi Chu Doãn Thịnh. Y chính là mảnh ghép hoàn hảo cho cuộc đời của Chu Doãn Thịnh. Truyện bao gồm 15 thế giới giả thuyết với đủ các loại bối cảnh: cổ đại, hiện đại, mạt thế, tu chân, ABO, tây huyễn…Mỗi thế giới đều được miêu tả và giải quyết một cách vừa phải, không dài dòng hay quá ngắn gọn gây hụt hẫng cho người đọc. Chu Doãn Thịnh xuyên qua nhiều nhân vật, mỗi nhân vật lại mang một hoàn cảnh khác nhau. Có những thế giới nguyên chủ vốn là người vô tội nhưng lại trở thành hòn đá kê chân cho nhân vật chính nên chỉ có thể bị oan uổng, bị hại chết hoặc là cả đời sống trong đau khổ. Nhưng đến khi Chu Doãn Thịnh xuyên qua mọi thứ liền thay đổi. Vận dụng sự xảo trá và tài hacker của bản thân, Chu Doãn Thịnh liền lật ngược thế cờ, bóc trần tất cả sự thật: Uất ức mà nguyên chủ phải chịu, bộ mặt giả dối của các "vận mệnh chi tử”, ví dụ như thế giới hiện đại của Vệ Tây Ngạn, giới giả trí Âu Tử Nam, mạt thế Bạch Mặc Hàn... Tất nhiên không phải thế giới nào cũng được xây dựng một cách hợp lý, có những thế giới tác giả sa đà vào việc nâng cao nhân vật chính, lạm dụng bàn tay vàng tạo hào quang cho Chu Doãn Thịnh. Nhưng đây chỉ là một câu truyện trên sách, không thể quá yêu cầu sự hợp lý như ngoài đời. Vì thế nếu bỏ qua những khuyết điểm nhỏ này thì đây vẫn là một bộ truyện hay và đáng để đọc thử một lần. Đoạn trích: *"Tiếng dương cầm ngưng bặt, Chu Doãn Thịnh (Âu Tử Nam) lấy tay che mặt, không để người khác trông thấy sự chật vật của mình. Cùng lúc đó, trên màn hình cực lớn hiện gương mặt già nua của Âu Nhất Bách. Ông đang cầm máy quay phim, chiếu ống kính vào ngay mặt mình, suy yếu nói – “Con trai nói muốn viết một bài hát dành riêng cho tôi, tôi rất mong đợi.” Màn hình rung động, chiếu vào thanh niên tuấn mỹ ngồi ngay trước dương cầm. Nhìn bài trí xung quanh, đây chắc hẳn là biệt thự nhà họ Âu. Thanh niên rất căng thẳng, cởi hai khuy áo trên cùng áo sơ mi ra, khụ một tiếng, sau đó mới chậm rãi nói – “Bài hát này tên là “Vì người”. Ba, con cho rất nhiều lời từng muốn nói với ba vào bài hát này, ba nhất định phải nghe thật kỹ đấy.” Âu Nhất Bách ừ một tiếng, tuy rằng trong màn hình không xuất hiện gương mặt của ông, nhưng niềm vui và sự an ủi trong giọng nói của ông không thể nào nhận nhầm. Dưới đài, fan của Lâm Tư Khanh nhất tề ngây ngẩn, trong lòng liên tục ùa lên cảm xúc xấu hổ đến tột độ. Tất cả chứng cứ Lâm Tư Khanh đệ trình lên pháp viện đều được chụp ảnh công bố trên weibo. Tất cả bản nháp “Vì người” đều có đánh dấu ngày, thể hiện thời gian bắt đầu sáng tác là sau khi thầy anh ta qua đời. Nhưng lúc này đây, Âu Nhất Bách còn sống, Âu Tử Nam cũng đã viết ra bài hát này, hơn nữa còn hát trước mặt ông. Đến cùng ai đạo ai, không cần nói cũng biết đáp án. Những văn bản mà Lâm Tư Khanh đệ trình kia trở thành bằng chứng không thể biện hộ chứng minh anh ta đang nói dối. Cùng một tiết tấu, cùng một giọng ca, cùng là hát đến một nửa rồi không thể tiếp tục, Âu Tử Nam gục đầu xuống dương cầm, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống phím đàn đen trắng, thể hiện rõ nỗi đau và tuyệt vọng vì không cứu được cha của cậu. Âu Nhất Bách lật chăn ra, tập tễnh đi đến bên cạnh con trai, hạ thấp người xuống, nắm chặt lấy đôi tay cậu, nói – “Tử Nam, bài hát này rất tuyệt, là bài ca tuyệt nhất mà ba từng nghe trong cuộc đời này. Có một câu này ba vẫn quên chưa nói với con.” “Câu gì ạ?” – thanh niên quay mặt nhìn ông, hốc mắt và chóp mũi đỏ rực, trông vô cùng yếu ớt, cũng cực kỳ đáng yêu. Âu Nhất Bách nhẹ nhàng cười rộ lên, năm ngón tay xuyên qua mái tóc con trai, vừa thong thả vừa kiên định nói – “Tử Nam, con chưa bao giờ khiến ba thất vọng. Hoàn toàn ngược lại, con vẫn luôn là niềm kiêu ngạo của ba. Con là niềm kiêu ngạo của ba.” Vì lời khẳng định này, Âu Tử Nam đã chờ đợi mười mấy năm, cậu không dám tin mà trợn to mắt, còn đang ngẩn ngơ thì bị Âu Nhất Bách ôm vào lòng, vỗ về như một đứa trẻ. Dần dần, nhịp vỗ trên lưng trở nên yếu ớt, cho đến khi dừng lại. Âu Tử Nam dè dặt quay đầu lại, nhìn về phía cha mình, lại thấy ông đã nhắm mắt, khoé miệng vẽ lên một nụ cười an bình. Ông vĩnh biệt cõi đời trong niềm thoả mãn tột độ. “Không! Ba, ba đừng bỏ con, con sợ…” Tiếng khóc kêu tan nát cõi lòng của thanh niên vang vọng toàn bộ Tinh Quán. Nỗi đau và tuyệt vọng khi mất đi người thân yêu nhất giống như một con dao sắc bén, chầm chậm đâm vào lồng ngực, cắt trái tim thành từng mảnh. Dưới đài, tất cả người xem đều đang đè nén trái tim đau đớn và thương cảm. Nhưng nơi ánh đèn chiếu đến, hốc mắt người nào cũng đỏ bừng, nước mắt đong đầy trên mặt, thậm chí có người còn bật khóc không thể ngừng lại.” ____________ *Trích dẫn từ trong truyện Review by #Lăng_Tuyết Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Họa Gian Phi *** Mình thường ít viết review, bởi đa phần mình tự nhận thấy mình toàn nói nhảm. ~~ Mà thôi, vào luôn vấn đề chính. Bạn nào thích đọc đam mỹ khoái xuyên chắc chắn đã đọc hay ít nhất cũng nghe giới thiệu về bộ “Cao thủ đổi đen thay trắng” (Khoái xuyên chi đả kiếm cuồng ma) này. Mình là một đứa thích BL, cũng đọc qua khá nhiều bộ đam mỹ Trung rồi và phải nói đây là một trong những tác phẩm mình thích nhất (thật ra mình đọc không nhiều lắm đâu >
ABO - Vợ Chồng Gà - Tinh Phân Dữu Tử Trà
“Gà mái bất ngờ chết sạch, chỉ còn lại gà trống không thể giao phối, nhân loại sắp mất đi loài gà, không có trứng gà ăn. Nhưng rất may, đã có hoóc môn ABO, loài gà lại có thể tiếp tục giao phối sinh sản, đẻ trứng nở gà con. Nó là một con gà omega vừa nhỏ vừa gầy vừa vô dụng, chẳng hề được chào đón, thậm chí khó có thể đẻ trứng. Cho đến một ngày, nó nhặt được một con gà alpha "vừa béo vừa mù". Sau này, hai chúng nó trở thành cặp gà alpha đẹp nhất và gà omega đẻ nhiều nhất.” … Tiểu Kỷ là một con gà trống. Hơn nữa nó còn là một con gà trống rất xấu. Gầy teo như gà bệnh, nếu là người khác phỏng chừng đã sớm mang nó đi làm thịt hoặc bán quách đi cho đỡ chật chuồng.  Nhưng may mắn Tiểu Kỷ sống trên núi với cậu chủ vô cùng từ ái và yêu thương đám gà nhà mình nên thoát được kiếp này. Dịch bệnh kéo đến, gà mái bất ngờ chết sạch. Cậu chủ quyết định tiêm hoóc môn cho đám gà quê của mình với mong muốn có một con gà Alpha hoặc ít nhất cũng có Omega (hai chủng loại này rất được xã hội coi trọng). Tiểu Kỷ được sao sáng chiếu mệnh, oanh oanh liệt liệt từ gà bệnh xấu xí trở thành con gà Omega duy nhất trên núi, mặc dù nó (vẫn) xấu như trước.  Thế nhưng mặc dù đã trở thành gà Omega, bác sĩ vẫn nói thể chất của Tiểu Kỷ không thích hợp để đẻ trứng. Nghĩa là ngoài việc mang hoóc môn Omega quý hiếm ra, nó vẫn chỉ là một con gà trống gầy teo xấu xí mà thôi.  Những tưởng cuộc sống của Tiểu Kỷ sẽ yên ả trôi qua nơi núi non này thì bất thình lình một ngày nó nhặt được một con gà trống Alpha - gọi là Đại Kế. Khi được Tiểu Kỷ nhặt về, Đại Kế rất xấu. Theo lời Tiểu Kỷ thì nó bị phát phì - tức là tiểu công của chúng ta khi gặp tiểu thụ thì cân nặng rất là dư thừa nha . Mắt sưng húp vì vừa bị đánh, không mở ra được. Vì thế Tiểu Kỷ đã từng nhận định Đại Kế là một con gà trống Alpha đã béo lại còn mù.  Gà trống alpha vừa béo lại vừa mù này là con gà cưng của một ông trùm - vâng, nói cách khác, bối cánh của Đại Kế rất lớn đó ạ. Em nó là đại gia trong đám gà.  Và đại gia thì luôn có bóng hồng đi theo đúng không nào. Bóng hồng mà Đại Kế chọn… tất nhiên là Tiểu Kỷ rồi, còn ai vào đây nữa.  _________________________ “Gần đây tớ phát hiện ra Đại Kế thật là một con gà alpha kỳ lạ. Rõ ràng là cậu chủ đã thu dọn cho nó một một cái ổ cực kỳ ấm áp, vừa sạch sẽ vừa thoải mái, lại không để mấy gà khác quấy rầy. Vậy mà nó lại không thích, nói cảm giác không an toàn, cứ nằng nặc đòi chen chúc một chỗ với tớ mới chịu. Trong thời gian "Đại Kế dưỡng thương, buổi tối thì không ra khỏi ổ, ban ngày thì lại càng lười hơn, không hề chủ động đi kiếm ăn, ngoại trừ tớ ra thì không muốn tiếp xúc với bất cứ gà nào, một bộ gà sống chớ lại gần.” ... “Đại Kế thật là một con gà kỳ quái. Hồi trước thì không nói làm gì, còn bây giờ tớ thật không thể hiểu nổi. Cũng đều là bới đất kiếm trùn ăn, Đại Kế lại ngại bẩn ngại phiền, liếc mắt khinh thường mấy con gà khác, vậy mà nó lại thích ăn mấy con trùn mà tớ bắt được, lại còn đòi tớ phải dùng mỏ đút cho nó ăn mới được. Có lẽ Đại Kế rất thiếu tình thương của mẹ, mấy hạt thóc với mấy con trùn có dính nước miếng của tớ vậy mà nó cũng chịu ăn. Tớ còn tưởng rằng gà quý xờ tộc như Đại Kế đây sẽ mắc bệnh sạch sẽ quá mức, rồi là chê gà khác dơ bẩn nọ kia.” ____________________________ Tiểu Kỷ rất là đáng yêu luôn nhé. Vì truyện viết theo góc nhìn của Tiểu Kỷ nên thấy em suy nghĩ đơn giản và ngây thơ hết sức luôn ấy, cơ mà em không ngốc lắm đâu, vẫn rất chu đáo và biết lo cho người khác nhé. Nửa đêm bị ăn đậu hũ, ẻm còn tưởng mình nằm mộng xuân cơ mà. (♡´艸`) _______________ “Tụi tớ chiên tranh lạnh hai ngày, đến tối ngày thứ ba, trong khi tớ đang ngủ thì có ai đó lấy mỏ mổ mổ tớ, mấy cái vào miệng, mấy cái vào mông. Trong cơn mơ màng, tớ còn nghe thấy câu hỏi: “Em có bằng lòng sinh gà con cho anh không?” Khi đó tớ còn tưởng là mình đang nằm mơ. Ngủ dậy, nhớ lại hình ảnh trong mơ không khỏi mặt đỏ bừng tim đập thình thịch: ôi mình dậy thì rồi, cũng bắt đầu mộng xuân.” _________________ Lúc được giới thiệu cho truyện này mình cũng hơi đắn đo vì chưa đọc thú x thú bao giờ, nhưng mà khi bắt đầu đọc thì đọc từ đầu đến cuối không dứt ra được luôn . Trí tưởng tượng của tác giả thật phong phú, truyện được kể theo lời của tiểu thụ Tiểu Kê, rất là moe moe moe moe nha. Giọng edit cũng rất mượt, rất tự nhiên. Đây là một trong những bộ mình tâm đắc nhất cho đến thời điểm hiện tại. Lúc đọc vừa cười vừa khóc với hai em gà, đáng yêu chết mất. ♡^▽^♡ Thế nhưng (bao giờ cũng thế) sóng gió lại đến sau những ngày yên bình . Ông chủ của Đại Kế cuối cùng cũng tìm được nó, mang nó về nhà. Tiểu Kỷ bắt đầu hành trình đi tìm Đại Kế. Nhưng mà khi nó tới nơi, Đại Kế đã bị... mất trí nhớ. Vâng, cuộc đời thì luôn éo le như vậy đấy. Tiểu Kỷ đành phải ở lại, ngày ngày nói chuyện khơi ngợi kỉ niệm để Đại Kế nhớ ra. Và cuối cùng, sau một màn "anh hùng cứu mỹ nhân" - Đại Kế cứu Tiểu Kỷ khỏi kiếp bị làm thịt, thì đôi bên cũng thừa nhận tình cảm chính thức và về chung một chuồng  Nếu bạn muốn tìm một câu truyện có cốt hay và mới thì mình xin nhiệt liệt đề cử “ABO vợ chồng gà”. Mình khá chắc chắn là bạn sẽ không phải thất vọng đâu, một đứa kị thú thú, nhân thú… vân vân, như mình còn nuốt được ngon lành mà. (♡´艸`) Trước thấy có vài bạn comment nói chờ review đam sủng thì hôm nay có đam sủng đây. Hi vọng bộ truyện này hợp ý các bạn nhé.  Review by #Ám Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc ABO - Vợ Chồng Gà của tác giả Tinh Phân Dữu Tử Trà.
Xuất Sao (Rút Kiếm) - Tô Du Bính
Trên đời này ai cũng có điểm yêu. Hắn không những không có mà còn để lộ rõ ràng cho người khác thấy. Điêu Đình Văn muốn lợi dụng những điểm yếu đó. *** Vừa đọc xong bộ XUẤT SAO của chị Bính :”>, chỉ hai chữ thôi “Tuyệt vời” o(≧∀≦)o *tung bông* Cảnh H của bộ này là cảnh H mà tớ thik nhất trong tất cả các bộ của chị ấy. Cuồng nhiệt nhưng có gì đó bi thương. Hình tượng của hai bạn trong này rất lạ, không hài – tửng – ngơ – bựa như các nhân vật trước đó. Thụ – Đại nội tổng quản Tịch Đình Vân (nói vậy ai cũng hiểu bạn ấy là thái giám rồi ha :-s), luôn che giấu nỗi đau trong lòng, và nỗi đau ấy chỉ có thể cảm nhận được qua tình yêu dành cho bạn công. Công – Nam Cương vương Hoắc Quyết – tài cao khí ngạo thiếu niên anh hùng, là một người quái đản, có chút tùy hứng, có chút trưởng thành… nhưng bản chất vẫn là thiếu niên (a.k.a con nít thôi :”>) Phần trích dưới đây từ cuối chương 51 đến khoảng giữa chương 53 – chính là cảnh tắt lửa tối đèn của hai bạn =)) Trans: QT – Edit: Rainy Mời các bạn đón đọc Xuất Sao (Rút Kiếm) của tác giả Tô Du Bính.
Võng Du Chi Diễn Kỹ Nhất Lưu - Tô Du Bính
Kiều Dĩ Hàng  vốn dĩ mọi chuyện đều thuận bườm xui gió vậy mà không biết bị gì mà mọi chuyện chuyển đổi. toàn gặp chuyện không may. Lần đầu tiên hắn đóng mà bị chê dỡ. Bỏ một đống tiền ngoạn trò chơi,  bị người cướp trang bị. Phát tiết chửi bởi, bị hacker vạch trần thân phận, hình tượng bị hủy. … Công ty hạ lệnh: yêu quý sinh mệnh thì rời xa trò chơi. Hắn hạ quyết tâm: trên có chính sách, dưới phải nghĩ đối sách. *** Bộ này được coi là một trong những tác phẩm võng du hay nhất của chị Bính. Nội dung thì không phải chê gì cả, tình cảm tốt, chi tiết tốt, phân tuyến nhân vật cũng ổn luôn. Kết cấu hài hòa và hợp lý, tính cách của cả công và thụ đều tuyệt, các nhân vật phụ cũng không bị lu mờ. Là diễn hay là thật, các bạn hãy tự đánh giá nhé, đừng để những kỹ xảo của bạn thụ đánh lừa. *** Quả nhiên nam sợ chọn sai nghề, nữ sợ gả sai người. Nếu như có thể sống lại lần nữa, Suất Chinh nhất định sẽ không học ngành kỹ sư xây dựng, dù là làm thư ký ngày ngày ngồi trong phòng điều hóa đánh chữ cũng tốt hơn mặc gió mặc mưa làm bạn cùng bê-tông cốt thép. Hắn toàn thân vô lực ra khỏi xe, bò ba tầng lầu quay về phòng trọ. Xe và phòng trọ tạm thời đều do cha mẹ chu cấp, giờ hắn còn đang thực tập, tiền lương cầm tới đảm bảo ba bữa cơm hàng ngày còn khó khăn. Nhưng kể cả thế, hắn vẫn cắn răng dùng tiền tiết kiệm nâng cấp cạc màn hình cùng bộ nhớ máy tính. Biết sao được, ai bảo cái sắc hòa thượng kia luôn miệng ầm ĩ kêu máy tính hắn tồi tàn, tốc độ quá chậm. Về đến nhà, hắn trước bật máy tính rồi vào bếp đun nước xong quay lại trước bàn mở “Bát nháo giang hồ“. Sau khi vào game, hắn gửi một dãy chấm dài cho Thủy Tiên hòa thượng, không đợi trả lời, vào bếp chỉnh lửa. Mì trộn xì dầu hắn làm thuần thục, đến khi chín chỉ mất một phút đồng hồ. Chờ hắn bê mì về lại trước máy tính, Thủy Tiên hòa thượng đã gửi một đống tin trả lời. Mời các bạn đón đọc Võng Du Chi Diễn Kỹ Nhất Lưu của tác giả Tô Du Bính.