Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu

[Cố chấp hung ác nham hiểm lưu manh công x lạc quan thích đoán lung tung thụ]  Đúng nghĩa yêu thầm, ngụy gương vỡ lại lành, hư cấu. Úc Tử Hựu và Chung Uyển, hai người trung thành với hai chủ thượng khác nhau. Đã từng thưởng thức tài nghệ của nhau, cũng từng đối chọi gay gắt. Bối cảnh câu chuyện diễn ra ở thời cổ đại, vương triều là nơi tranh giành gay gắt nhất vị trí cửu ngủ chí tôn. Sức lực không đủ lớn mạnh làm chó Chung Uyển đoạt ngôi thất bại đành phải chạy trốn, lại mang theo bên mình ba tiểu hài tử của chủ thượng tới Nam Cương. Vì sống sót, y ỷ vào y và Úc Tử Hựu thời niên thiếu từng có giao tình, trong người còn một ít đồ vật của hắn, bịa đặt ám chỉ này nọ để cho người khác cảm thấy Úc Tử Hựu cùng y có tình cảm sâu sắc. Úc gia quyền khuynh triều chính, nhờ tầng quan hệ này mà mỗi ngày của Chung Uyển quả nhiên tốt hơn rất nhiều, hắn bịa chuyện xưa cũng càng ngày càng giống như thật. Những chuyện diễm tình này truyền xa ngàn dặm, xa tới Úc Tử Hựu đang ở kinh thành rốt cuộc cũng nghe thấy nợ phong lưu này của mình mà buồn vui lẫn lộn, Úc Tử Hựu sống sờ sờ bị tẩy não suốt bảy năm, hoảng hốt trong thoáng chốc mà tin rằng, có lẽ năm đó  hắn cùng Chung Uyển hình như đúng thật là có một đoạn thời gian như vậy...... *** Trước đây đọc biết bao ngọt văn, tiểu bạch văn, sảng văn của Mạn Mạn Hà Kỳ Đa rồi, khen cũng không ít. Thế mà đến Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu này ta thực sự phải rửa mắt nhìn bả bằng con mắt khác! Mạn Mạn tốt nhất đừng viết mấy cái thể loại ngốc bạch ngọt bàn tay vàng nghịch thiên nữa, thật đó!!! Viết chính kịch tốt như vậy, nếu dứt khoát chuyển mình khẳng định có thể vững vàng trên cấp bậc đại thần ahhh!!! Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu, nhưng đến nay giấc mộng bái tướng phong hầu đã tan rã tựa khói mây. Chung Quy Viễn mười sáu tuổi, xuất thân cao quý, thiên tư hơn người, hưởng hết thảy vinh quang. Chung Quy Viễn hai mươi tư tuổi, thân rơi vào nô tịch, lưu lạc ở vùng đất xa xôi chó ăn đá gà ăn sỏi. Thảng có những đêm thao thức không nguôi, y có từng oán trách người, oán trách đời đen bạc? Đẩy một thiếu niên vô tội vào ngục lao, tước khỏi tay y tự tôn cùng kiệt ngạo, chặt đứt con đường cho y hiển lộ tài năng, sải cánh chim hồng? Có lẽ không, bởi lẽ bảy tám năm qua, Chung Uyển còn đương chật vật tìm kế sinh nhai, thanh danh cũng vứt cả rồi, mặt mũi đâu mà oán hờn thiên tử. Bảy năm bịa chuyện phong lưu, tiện tay kéo cả thanh danh Úc Xá xuống bùn. Y thành công rồi, không đến bảy năm, những lời đồn đại hoang đường về chuyện phong hoa tuyết nguyệt giữa y và Úc tiểu vương gia đã bay khắp Giang Nam Bắc Mạc. Đến nỗi Úc tiểu vương gia ở kinh thành xa xôi cũng phải rít gào tự hỏi: Ta có mất trí nhớ một đoạn thời gian nào không? Sao lại có một đoạn gian tình cả thiên hạ biết chỉ có ta không biết??!! Tiểu Úc Xá đáng thương, giữa hai người năm đó quả thực trong như nước cất. Cuốn Kinh thi để ngỏ, tư tình chẳng dám trao. Rõ ràng đã quen biết từ thuở thiếu thời, giáp mặt lại như người xa lạ. Úc Xá, Úc Tử Hựu, Úc tiểu vương gia. Phong phạm quân tử, cốt cách thanh cao. Cha là thân vương, mẹ là công chúa, vừa sinh ra đã được đích thân hoàng đế phong làm thế tử. Người như thế vốn nên hưởng phú quý cả đời. Thế mà Chung Uyển vừa đi, cuộc sống của hắn liền đảo lộn. Cha không phải cha, mẹ không phải mẹ, bác không phải bác, anh em cũng chẳng phải anh em. Nếm kịch độc, ra biên thùy, thời thời khắc khắc tìm đường chết. Thời khắc hắn đau khổ nhất, lại chẳng có Chung Uyển kề bên. Thứ gì đã tàn phá một thiếu niên quân tử thành kẻ điên, thời thời khắc khắc đều chực chờ phát bệnh? Thứ gì đã tàn phá một Tử Hựu khiêm khiêm như ngọc, tâm tính thiện lương, thành một kẻ điên chỉ muốn hủy diệt cả thế giới này? Nếu năm đó Chung Uyển còn ở lại, phải chăng Tử Hựu đã chẳng bị người ta hại cho thảm đến thế, đã chẳng vì Hồn Thực Tán mà hóa điên? Có lẽ không, đó là kiếp nạn của hắn, không ai có thể thắng thiên cải mệnh. Từ khi sinh ra, hắn đã phải gánh chịu tội nghiệt của đời trước, con đường này, đã định sẵn phải chông gai. Là Chung Uyển đã kéo hắn trở về từ vực thẳm. Hắn muốn cái gì sao? Hắn hiện giờ chỉ muốn sống sót, cùng Chung Uyển sống sót. Nhưng nếu như mình phải thú người khác, lại cùng người đó có hài tử, vậy còn có thể xem như cùng Chung Uyển sống sót sao? Không. Phải sống chung với thê thiếp, lại còn có một mưu sĩ không danh không phận vô cùng kỳ quái kè kè bên cạnh, thứ quỷ đó mà gọi là sống sót? Nếu thật phải như thế, không bằng mình và Chung Uyển đồng quy vu tận, sớm đi đầu thai làm một đôi dã uyên ương. Hắn muốn đường đường chính chính, cùng Chung Uyển, nắm tay nhau, dẹp yên giông bão hoàng quyền. “Từ đầu đến cuối, ta vẫn không nghĩ tới chuyện muốn ngôi vị hoàng đế này, điều duy nhất ta muốn…” “Tử Hựu, chỉ muốn dùng hết khả năng của mình, đem bánh răng hùng vĩ đã sai lệch hai mươi năm trước kia, đẩy trở lại vị trí vốn có của nó.” Lật lại án oan, phơi bày chân tướng. Hóa ra Úc Tử Hựu từ trong cốt tủy vẫn là người quân tử đường đường chính chính. Những kẻ rắp tâm bẩn thỉu chỉ có thể hủy hoại thần chí thiếu niên, mà chẳng thể vấy bẩn sơ tâm lương thiện. Ngay từ văn án, ta đã biết Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu sẽ rất khác, rất rất khác bất kể quyển nào Mạn Mạn từng viết trước đây. Ngay cả Thiên hoàng quý trụ cũng có cung đấu, báo thù như thế kia, vẫn là rất khác. Thế mà đọc đến cuối lại kìm lòng không đậu, sợ Tử Hựu lên ngôi hoàng đế, sợ Mạn Mạn lại quen bút cho hắn một bàn tay vàng nghịch thiên, để rồi bao đau khổ hắn nếm trải qua đều trở thành vô nghĩa. Rất may là Mạn Mạn đã không làm thế. Rất may, Mạn Mạn đã giữ cho Tử Hựu một mệnh số cô khổ đến tận cùng. Bởi một Tử Hựu trải qua gió sương, đã từng sa ngã, đã từng phát điên, mới là một Tử Hựu đầy đủ tính người nhất, “người” hơn tất cả những nhân vật quá đẹp đẽ đến một màu chị từng thành thạo vẽ. Cả Chung Uyển cũng vậy, bước đường từ một thiếu niên kiêu ngạo, khinh thường đường ngang ngõ tắt, đến một kẻ chấp nhận cúi trên luồn dưới, xu nịnh thành quen, cũng sống động và chạm đến cõi lòng hơn bao giờ hết. Ta đã từng thích Mạn Mạn của những câu chuyện vẹn tròn ấm áp trước đây, thế nhưng ta càng thích Mạn Mạn của một Đương niên vạn lý mịch phong hầu đầy những vết cắt và đổ nát. Bởi qua những vết cắt và đổ nát đó, ta thấy hiện lên một triều đại từng sóng gió. Ta thấy hiện lên những mảnh chân tâm bị dối lừa, tình thân biến thành nghi kỵ, chân thành chỉ là vỏ bọc của âm mưu. Ta thấy những con người giãy giụa không nguôi trước cuộc đời và tội nghiệt từ đời trước, những con người với đủ hình hài dáng dấp, chứ không phải chỉ là nhân vật một màu trong văn. Và hơn hết, ta thấy được cái tình của họ. Một điểm yếu trong văn Mạn Mạn, đó là lối viết quá an toàn. Quá an toàn, cho nên chữ tình mới gượng, phải lòng nhau dường như chỉ vì tác giả bảo họ phải yêu nhau. Thế nhưng trong đây, ta đã thấy được những ngây ngô vụng dại thiếu thời. Thấy được những quyến luyến xót xa phải kiềm nén sau bảy năm gặp lại. Thấy được thế nào gọi là thiên tác chi hòa, không phải y thì không được. Thấy được cả những trân trọng trong từng chi tiết nhỏ ngẫu nhiên. “Ngươi quen làm loại sự tình này, không phải là lý do để ta có thể giày xéo ngươi.” “Ta, ngoại trừ huyết thống hoàng thất bất chính này, còn có chỗ nào hơn y sao?”  “Y xuất thân vọng tộc, huyết mạch tôn quý, khi còn bé được thân vương dưỡng dục, được đế sư dạy dỗ, tài tình, danh vọng, quân tử chi đức… ta nửa điểm cũng không bằng y.” “Ta và y, vốn là môn đăng hộ đối!” “Người đã quên rồi sao? Người đã quên y là bị ai hủy hoại sao?” Có lẽ câu chuyện này không phải là không có lỗ hổng. Nhưng ta sẽ tôn trọng cả những khiếm khuyết này, bởi lẽ chính kịch không dễ viết, càng không dễ khiến người ta yêu mến, plot twist không phải cứ dụng tâm là sẽ thành công. Với ta mà nói, plot twist còn sạn cũng không phải là vấn đề to tát, mà điều quan trọng là tam quan có hợp hay không. Một câu chuyện khiến ta tin tưởng vào sự tốt đẹp của lòng người, vậy thì cũng xứng đáng để ta tin tưởng tác giả sẽ còn cho ra đời nhiều thiên truyện còn hay hơn nữa. *** Chung Uyển thờ Ninh vương, Úc Xá là cháu Tân đế. Hai kẻ đã định trước thủy hỏa bất dung, chỉ có thể âm thầm ngưỡng mộ tài hoa của nhau. Biến cố xảy ra, Chung Uyển phải theo ba đứa con của Ninh vương tới Nam Cương chịu tội. Giữa cảnh khắc nghiệt, y đành vin vào một đoạn thời gian cả hai ở chung mà “nổ” rằng mình và Úc Xá có quan hệ sâu sắc, yêu nhau tha thiết để dựa hơi Úc vương thế tử. Chung Uyển bịa chuyện nhuần nhuyễn đến mức thiên hạ đều tin, sách về chuyện tình của y và Úc Xá nhiều đến mức chất đầy mấy kệ. Tới nỗi… khi cuộc đời Úc thế tử khốn cùng, mắc bệnh thần kinh, đôi lúc cũng lẩn thẩn mà tưởng rằng họ từng yêu nhau như thế. Quét mìn: Đừng nhìn anh điên mà sợ, anh điên một cách rất quyến rũ! Truyện cực hay! Cốt truyện và xây dựng tính cách nhân vật đều tốt. Công thụ yêu nhau vô cùng, tình cảm ngọt tới tim. Ngược do thân thế của công, tác giả cài bí mật đủ nặng để dẫn đến công shock quá hóa điên. Btw, điểm đặc sắc nhất là công quân tử vô cùng, đòi cưới nhau về mới H. Thụ dụ hoặc tới mức độc giả đỏ mặt rần rần mà vẫn bình tĩnh bắt người ta chép kinh tĩnh tâm. Nhìn thụ bày đủ chiêu níu kéo mà đứa từ lâu chả ham muốn xôi thịt như mình cũng thèm chén một bữa no nê. *** Là một bộ truyện của tác giả Mạn Mạn Hà Kỳ Đa nên mình nghĩ các bạn sẽ không hề thất vọng khi lọt hố. Xuyên suốt truyện là hành trình “tìm đường phong hầu”, là hành trình tìm lại mục đích sống của Chung Uyển và Úc Tử Hựu. Theo bản thân mình nghĩ có thể dùng câu “ở lâu trong cái khổ nên đã quen khổ rồi” để định nghĩa số phận của cả hai. Chung Uyển may mắn được Ninh Vương nhận nuôi. Lớn lên là người thông minh, tương lai hứa hẹn. Y cũng đã từng trải qua sung sướng nhưng sóng gió ập đến khi Ninh Vương bị hãm hại, khiến Chung Uyển bị bắt giam, sau này mang thân phận nô tịch lại phải đèo bồng thêm ba đứa con nhỏ Ninh Vương để lại. Cuộc đời của Chung Uyển, theo y định nghĩa chính là sống vì người không sống vì mình. Úc Tử Hựu là đứa con trai duy nhất của An Quốc trưởng công chúa và Úc Vương gia. Hắn cũng đã từng được hạnh phúc, nhưng liệu nó có kéo dài? Tất cả đã kết thúc kể từ lúc hắn phát hiên ra thân phận thật sự của mình, phát hiện ra mình chỉ là một quân cờ chính trị không hơn không kém, phát hiện ra hằng ngày hằng giờ vô số người hận không thể giết hắn. Đã vậy thì hắn quyết định thành toàn. Có người bình thường nào mà luôn nghĩ đến cái chết, người bình thường nào mà ăn hàn thực tán cả nửa năm trời? Hắn điên. Hắn bị chốn hoàng cung đầy rẫy thị phi bức đến điên. Hai con người không thèm quan tâm đến sự sống chết của bản thân lại như hai tâm hồn đồng điệu, tìm đến nhau, sưởi ấm cho nhau, cùng nhau tìm ra lẽ sống cuộc đời. Một lần nữa trỗi dậy, cùng nhau tìm đến những kẻ hại hai người ra cơ sự thế này. Thầm mến nhau khi vẫn còn là những thiếu niên non nớt, trong sáng, ưu tú chưa hiểu mùi đời. Nhớ về nhau trong những tháng ngày đoạn trường khổ đau. Xa cách bảy năm trời, vạn vật biến chuyển nhưng tình yêu vẫn vẹn nguyên. Họ về bên nhau là lẽ tất yếu phải xảy ra, sát cánh cùng nhau tìm lại con đường công danh ngày ấy đánh mất, đòi lại những điều bản thân đáng được nhận. Khi đọc “Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu” mình đã trông chờ vào những trang viết sủng ngọt đến mềm tim như trong “Bạo Quân” hay “Thiên Hoàng Quý Trụ” nên đã hơi hụt hẫng. Giữa Úc Tử Hựu và Chung Uyển khi gặp lại vẫn có những giằng xé. Úc Tử Hựu cảm thấy bản thân là kẻ mang tội lỗi, không xứng với Chung Uyển, luôn lo được mất. Còn đối với Chung Uyển mặc dù Úc Tử Hựu không còn là thiếu niên với vẻ ấm áp, ôn như như là gió xuân trước kia thì y vẫn yêu, vẫn luôn muốn quan tâm che chở cho hắn. Mình rất thích lời của bạn edit: “Nếu Úc Tử Hựu không coi trọng mạng mình, thì Chung Uyển sẽ coi trọng mạng hắn”. Ấn tượng nhất với mình có lẽ là khi Úc Tử Hựu nghĩ Chung Uyển bỏ mình mà rời đi nên đã phát điên, mang những chiếc lá trà do chính tay Chung Uyển lựa cho ra mà gặm nhấm. Nhưng hăn chỉ ăn đúng một lá. Truyện thật sự không có những cảnh ngọt ngào đến mềm nhũn, không ngược nhau đến tâm can phế liệt nhưng rất thật, rất thấm. Người ta bảo đọc “Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu” thì sẽ ấn tượng với bạn Úc Tử Hựu nhiều hơn nhưng mình không nghĩ như vậy. Bản thân mình rất yêu mến Chung Uyển. Yêu Úc Tử Hựu nhưng vì chịu ơn với Ninh Vương nên phải ra đi, bỏ lỡ nhau 7 năm trong Chung Uyển có bao nhiêu nuối tiếc chứ? Để rồi bảy năm sau khi gặp lại Úc Tử Hựu, Chung Uyển mới quyết định lần đầu sống cho chính bản thân mình, kéo Úc Tử Hựu ra khỏi bùn đen toan tính. Và khi cả hai có tất cả thì cùng nhau quyết định bỏ hết công danh lợi lộc, bởi vì họ – chỉ cần có nhau là đủ. Nói về cặp chính thì cũng nên có vài đôi câu về cặp phụ, mà mình xin mạn phép gọi là tình yêu chiếc bẫy (lí do ra sao thì bạn hãy đọc truyện để tìm hiểu thử nhé). Đây là chuyện tình giữa anh thị vệ Lâm Tư và anh Hoàng tử Tuyên Cảnh với trí thông minh khó ai có thể địch lại được. Chỉ đáng tiếc là má Mạn viết về cặp này ít quá, ít đến đáng thương. Bởi theo mình cả hai đều rất đáng yêu và đáng khai thác. Ước mong sẽ có những bộ má Mạn viết nhiều một xíu về các cặp phụ. Tóm lại, như review Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu, theo bản thân mình là một truyện hay, không ngọt ngào, nó đầy những cay đắng về số phận của Úc Tử Hựu và Chung Uyển nhưng đáng để đọc. Thưởng thức nó và mình nghĩ bạn sẽ không hối hận. Mời các bạn đón đọc Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu của tác giả Mạn Mạn Hà Kỳ Đa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Xuyên Làm NPC Phản Diện
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Xuyên Làm NPC Phản Diện của tác giả Sercet: Trong truyện Xuyên Làm NPC Phản Diện của tác giả Sercet, chúng ta được đồng hành cùng Ninh Cảnh Thần - một chàng trai hiện đại vô cùng bình thường. Tình cờ, anh xuyên không đến một cuốn thuyết ngôn tình và đây là điểm bắt đầu cho một cuộc phiêu lưu đầy thú vị. Xui xẻo hơn nữa, Ninh Cảnh Thần lại xuyên vào một nhân vật phụ gần như là NPC - một tiểu thái giám chỉ biết hầu hạ trong cung của công chúa nữ chính, và còn là một nhân vật phản diện sẽ chết sớm chỉ sau vài chương. Tuy nhiên, anh ta không muốn chết sớm như vậy và quyết định tìm mọi cách để bám đùi nữ chính. Tuy nhiên, những kẻ cản trở không ngừng đến, phải làm sao để Ninh Cảnh Thần có thể sống sót và trở thành một nhân vật quan trọng trong câu chuyện? Nếu bạn là một fan đam mỹ, hãy đọc thêm Có Thể Uống Một Ly Không hoặc Đào Một Hoàng Đế Làm Vợ để thêm phần thú vị và nhiều cung bậc trong thế giới truyện của bạn. Hãy cùng chúng tôi theo dõi câu chuyện để biết thêm chi tiết thú vị nhé! *** Tóm tắt Ninh Cảnh Thần là một chàng trai hiện đại bình thường, bỗng nhiên xuyên không đến một cuốn thuyết ngôn tình. Anh ta xuyên vào thân xác của một tiểu thái giám trong cung của công chúa nữ chính, và còn là một nhân vật phản diện sẽ chết sớm chỉ sau vài chương. Ninh Cảnh Thần không muốn chết sớm như vậy, vì vậy anh ta quyết định tìm mọi cách để bám đùi nữ chính. Tuy nhiên, những kẻ cản trở không ngừng đến, phải làm sao để Ninh Cảnh Thần có thể sống sót và trở thành một nhân vật quan trọng trong câu chuyện? Review Xuyên Làm NPC Phản Diện là một câu chuyện hài hước và thú vị. Ninh Cảnh Thần là một nhân vật chính rất đáng yêu, anh ta không ngừng tìm cách để sinh tồn trong một thế giới mới. Những tình huống dở khóc dở cười mà anh ta gặp phải khiến người đọc không thể nhịn được cười. Ngoài ra, câu chuyện cũng có những tình tiết cảm động, khi Ninh Cảnh Thần dần dần nảy sinh tình cảm với nữ chính. Sự phát triển của mối quan hệ giữa hai nhân vật chính là một điểm cộng lớn của câu chuyện. Đánh giá Xuyên Làm NPC Phản Diện là một câu chuyện đáng đọc dành cho những ai yêu thích thể loại xuyên không, hài hước và ngôn tình. Câu chuyện có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và những tình tiết hài hước khiến người đọc không thể rời mắt. Điểm cộng: Cốt truyện hấp dẫn, nhiều tình tiết bất ngờ Nhân vật chính đáng yêu, hài hước Tình tiết cảm động Điểm trừ: Một số tình tiết hơi vô lý Kết luận: Xuyên Làm NPC Phản Diện là một câu chuyện đáng đọc dành cho những ai yêu thích thể loại xuyên không, hài hước và ngôn tình. Mời các bạn mượn đọc sách Xuyên Làm NPC Phản Diện của tác giả Sercet.
Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại của tác giả Sercet: Để thuận tiện hơn cho quý đọc giả, chúng tôi giới thiệu truyện Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại của tác giả Sercet, thuộc thể loại Huyền Huyễn - Xuyên Không - Đam Mỹ - Cổ Đại. Nhân vật chính là một người trẻ tuổi đã qua đời và tái sinh vào thế giới quyền lực, nơi mà sức mạnh là tất cả. Trong hành trình này, anh gặp được Y - người cứu mạng anh và trở thành người đàn ông luôn sủng ái anh. Tuy nhiên, tình yêu và lòng phản bội đều có thể tồn tại, và anh phải chịu đau khổ vô tận. Anh hận Y cay đắng tới cùng, và với cả đời này, anh sẽ không bao giờ tha thứ cho tội ác của Y. Ngoài ra, độc giả yêu thích thể loại đam mỹ còn có thể tìm đọc các truyện khác như Nhất Kiếm Sương Hàn hoặc Thái Tử Dục Quốc. *** Tóm tắt Tác phẩm xoay quanh nhân vật chính là một người trẻ tuổi đã qua đời và tái sinh vào thế giới quyền lực, nơi mà sức mạnh là tất cả. Anh gặp được Y - người cứu mạng anh và trở thành người đàn ông luôn sủng ái anh. Tuy nhiên, tình yêu và lòng phản bội đều có thể tồn tại, và anh phải chịu đau khổ vô tận. Anh hận Y cay đắng tới cùng, và với cả đời này, anh sẽ không bao giờ tha thứ cho tội ác của Y. Review Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại là một tác phẩm đam mỹ cổ đại có nội dung hấp dẫn và lôi cuốn. Tác phẩm khai thác đề tài tình yêu, thù hận và sự phản bội một cách sâu sắc và tinh tế. Nhân vật chính là một người trẻ tuổi thông minh và tài giỏi, nhưng lại phải chịu nhiều đau khổ do sự phản bội của người mình yêu. Anh đã phải trải qua những giây phút tuyệt vọng và đau đớn nhất, nhưng cuối cùng, anh cũng tìm được con đường giải thoát cho bản thân. Tác phẩm được viết với văn phong mượt mà và lôi cuốn. Các tình tiết được đan xen một cách khéo léo, khiến người đọc không thể rời mắt khỏi câu chuyện. Đánh giá Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại là một tác phẩm đam mỹ đáng đọc. Tác phẩm mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thực và sâu sắc về tình yêu, thù hận và sự phản bội. Điểm cộng Nội dung hấp dẫn và lôi cuốn Nhân vật chính được xây dựng một cách chân thực và đáng đồng cảm Văn phong mượt mà và lôi cuốn Điểm trừ Một số tình tiết có thể gây ra tranh cãi Lời khuyên Tác phẩm phù hợp với những độc giả yêu thích thể loại đam mỹ cổ đại. Mời các bạn mượn đọc sách Ta Xuyên Qua Làm Nam Sủng Cổ Đại của tác giả Sercet.
Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt của tác giả Mê Đồ Vị Phản: Tiết Lam một sáng nọ xuyên sách,trở thành nữ minh tinh cùng tên với mình trong showbiz. Nữ minh tinh này hiện tại bị toàn mạng ném đá, thê thảm chấm dứt hợp đồng, bên cạnh chỉ có đúng một người không rời không bỏ là người quản lý tay mơ. Quản lý tay mơ phát hiện đồng chí nghệ sĩ trước giờ vẫn luôn không tích cực PR, dạo gần đây hình như cuồng ship cp* các kiểu, vì vậy… Cp: couple; ship cp: chèo thuyền Người quản lý: Có một tiết mục gửi lời mời, em tham gia nhé? Tiết Lam: Bị ném đá tới xây nhà được rồi, giải nghệ thôi ạ. Người quản lý: Còn mời cả cặp cp dạo gần đây rất nổi. Tiết Lam: Được ạ. Người quản lý: Có show thực tế mời em, đi không? Tiết Lam: Không đi. Người quản lý: Có cặp vợ chồng gương mẫu trong giới giải trí là khách mời đấy. Tiết Lam: Đi thôi. Người quản lý: Có một vai trong phim cổ trang đang casting, thử không? Tiết Lam: Kỹ thuật diễn tệ, không pass nổi đâu ạ. Người quản lý: Phim đam cải, vai này chẳng qua là chân chạy việc, toàn bộ đều đi theo hai diễn viên chính. Tiết Lam: Cam đoan sẽ nhận được vai. …….. Sau đó, đông đảo giang cư mận phát hiện, Tiết Lam trước giờ thích gây chuyện vậy mà thay đổi rồi. Trong chương trình, lúc người khác liều mạng thể hiện tài nghệ thì cô nàng trốn trong góc, cười như bà thím*. Tại lễ trao thưởng, nữ minh tinh nhà người ta đọ nhan sắc, cô nàng khoanh tay, cười như bà thím. Trong hậu trường phim, ai nấy đều nô giỡn cười đùa, cô nàng hai tay nâng mặt, cười như bà thím. Nụ cười kiểu hiền từ, yêu thương, chiều chuộng. Trong lúc tất cả mọi người đều cho rằng Tiết Lam “khìn” rồi thì có netizen tinh ý phát hiện, Khoan đã, nụ cười bà thím này quen quen à nha… Mọe nó, đây không phải là toai khi đang ship cp sao?! [Văn án ver. rồ-man-tịt] Tiết Lam xuyên thành nữ minh tinh Tiết Lam, chị sinh đôi của Thịnh Lâm trong cp nam – nam trời định của cô. Vốn dĩ, mẹ sợ con trai bị BẺ.CONG nên muốn người chị gái là cô vào đoàn phim đóng một vai, tiện thể làm gián điệp! Có thể ship cp ở cự ly gần, Tiết-cầu-còn-không-được.Lam: Mẹ, mẹ yên tâm, cứ giao hết cho con. Vì vậy, sau khi vào đoàn, Tiết Lam nhìn hai người họ bằng ánh mắt hàm xúc, Vỗ vai em trai: Em trai, chị ủng hộ em, hai đứa cứ dũng cảm theo đuổi tình yêu chân chính, chuyện nối dõi tông đường nhà mình cứ giao cho chị! Thịnh Lâm:…… Thời Chí cp của Thịnh Lâm:…….. Từ đó về sau, Tiết Lam tận sức hỗ trợ các kiểu, quang minh chính đại, núp bóng âm thầm, đủ hình đủ dạng. Nhưng Tiết Lam cả ngày oang oang: “Kẻ xé cp trời định của mị đi chết hết đi”, một ngày nọ thế nhưng phát hiện tên xấu xa đó lại là chính mình! Vì vậy, sau khi cô và Thời Chí công khai yêu nhau, Thịnh Lâm: Không ngờ đây chịu oan thay hai người lâu như vậy! Mẹ Tiết: Con gái à, không cần phải vậy, mẹ chỉ kêu con đi làm gián điệp, đâu nhất thiết phải cho mình vào tròng như vậy đâu. Bạn bè từng là cp fan: Chị, sao chị có thể tự tay kéo sập cp của mình cơ chứ. [ Nữ chính lưu manh thật thà x Nam chính đẹp trai phúc hắc] Một câu giới thiệu ngắn gọn: cp fan, giải tán thoi Ý tưởng: Cuộc sống cần đơn giản hơn, vui vẻ hơn. Chống chỉ định: Truyện có nhiều tình tiết ship cp với trình nhảy số bằng tốc độ 5G của cp fan, vì vậy nếu bạn dị ứng với fan cp có thể quay xe.  Truyện sử dụng khá nhiều ngôn ngữ mạng, nên với trình tiếng Trung lẹt tẹt chủ yếu sống nhờ QT như mình sẽ chém gió hơi nhiều. *** Note: mình tin mọi người hẳn đều là dân thâm niên trong làng luyện ngôn tình, nhưng để đảm bảo dù là newbie hay các bạn mới đổi gu sang showbiz vẫn có thể hiểu được từ ngữ thường dùng trong giới giải trí và fandom nên mình vẫn sẽ chú thích các kiểu theo hiểu biết của mình nha. Đồng thời mình sẽ chém gió, dùng xì tai ngôn ngữ mạng VN, vì vậy nhiều chỗ từ ngữ sẽ hơi khác với văn gốc. “Tổ chương trình mấy người sao có thể như thế, trước đó rõ ràng đã quyết định sẽ biểu diễn múa, sao gần tới lúc lên sân khấu lại đổi thành hát chứ, như vậy không phải là chơi xỏ người khác à.” Trong phòng hóa trang ở hậu đài chương trình, người đại diện của Tiết Lam – Cao Thông – đang cố gắng nói lý với nhân viên bên cạnh. Thái độ của nhân viên tổ chương trình cực kỳ phách lối: “Đâu thể nói vậy, trong hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen có viết rõ ràng mà, phải tuân theo sự sắp xếp của chương trình. Hơn nữa, bài được chọn còn là bài hát của mấy người, cũng có phải chưa từng hát bao giờ đâu, sợ gì chứ.” Sắc mặt Cao Thông xanh mét. Có thể giống nhau sao, đây là chương trình trực tiếp, không hề có bất kỳ chỉnh âm nào hết đó. Nhân viên sau khi thông báo cho có lệ với họ xong thì rời đi, đầu cũng không hề ngoảnh lại. Mà đương sự Tiết Lam ngồi trên ghế trong phòng hóa trang, tay khoanh trước ngực, đầu cúi xuống không biết là đang nghĩ gì. Cô vốn là một hồn ma lang thang trên đời không biết đã bao lâu, mười mấy năm trước đột nhiên xuyên vào quyển sách này, nhưng cô không chỉ chưa bao giờ đóng vai chính, ngay cả nhân vật làm nền của làm cảnh cũng chưa từng. Ai có thể ngờ được, “người” xuyên sách rốt cuộc lại là một hồn ma, còn chẳng hiểu vì sao lại bị trói buộc bên cạnh nữ phụ qua đường Giáp, không thể nào cách cô nàng quá một trăm mét. Về phần nữ phụ qua đường này, cô ấy cùng tên cùng họ với cô, đều là Tiết Lam, hiện đang là một nữ minh tinh hắc hồng* bị ăn chửi ngập đầu trong showbiz. *Nổi tiếng nhờ bị ném đá. Không ngờ cô chỉ đổi chốn làm ma, còn bị giới hạn tự do, nghĩ tới chuyện này Tiết Lam thực sự muốn chửi đổng. Có điều mười mấy năm đã trôi qua, cô cũng quen rồi, nhưng sao lại quái đản xuyên thành nữ phụ qua đường Giáp mà cô vẫn luôn bị ràng buộc bên cạnh cơ chứ? Rõ ràng một giây trước, cô còn ở cạnh điện thoại của nhân viên công tác bên ngoài mà hăng say ship cp thì đột nhiên trời đất quay cuồng, hồn phách của cô bị kéo mạnh vào bên trong lốc xoáy, còn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào thì trước mắt đã đen thui, mất đi ý thức. Sau đó cô xuyên thành người này, lẽ nào vụ xuyên sách còn có bất ngờ phía sau? Hôm nay chính chủ là một trong những khách mời trợ diễn trong show tuyển chọn, trước đó vốn đã bàn xong với tổ chương trình, cô ấy sẽ múa cổ điển, nhưng trước khi lên sân khấu thì được bảo khách mời trợ diễn nhảy múa nhiều rồi, tính trùng lặp của chương trình quá cao, bảo cô ấy đổi thành ca hát. Nhưng vấn đề là chính chủ hát bị lạc tone, hơn nữa còn là loại lạc đến độ má cũng nhận không ra. Lẽ nào chính chủ đột nhiên ngủm củ tỏi là vì để trốn tránh ca hát? “Lam Lam, chuyện này chỉ trách anh, không thì hôm nay chúng ta đừng ghi hình nữa, cùng lắm là đền tiền vi phạm cho họ.” Cao Thông tức giận nói. Tiết Lam hững hờ liếc anh một cái, “Công ty đồng ý sao?” Cao Thông cứng họng. Thái độ của công ty đối với Tiết Lam phân nửa đã gần như là bỏ mặc, đương nhiên sẽ không đồng ý. “Vậy thì cứ thế đi, hát cũng chẳng sao.” Tiết Lam nói. Đừng cho rằng cô không biết ý đồ của chương trình. Vừa rồi lúc cô bay lơ lửng xung quanh bên ngoài, chính tai cô đã nghe thấy đạo diễn và nhà sản xuất len lén rì rầm, nói gì mà quá nhiều tiết mục, phải bỏ bớt một cái. Tổ chương trình đây là muốn ép cô thấy khó mà lui, thuận tiện còn có thể kiếm được một khoản tiền vi phạm hợp đồng. Bộ dạng Cao Thông như bị sét đánh. Người khác không biết chứ anh thì hiểu rất rõ, Tiết Lam để ý việc mình hát bị lạc tone đến cỡ nào, từ lúc debut tới giờ cô chưa từng hát trước mặt công chúng. Tiết Lam mặc kệ Cao Thông, ngay cả quần áo cũng không thay, cô mặc đồ múa, xuất hiện trên sân khấu đang phát trực tiếp. Đạo diễn sân khấu và nhân viên chương trình nhìn thấy Tiết Lam, bộ dạng cũng hệt như nhìn thấy quỷ. Tiết Lam nét mặt thản nhiên: “Không phải nói hát sao, nhìn tôi như vậy làm gì, bắt đầu đi.” Sắc mặt đạo diễn cùng nhân viên hết sức khó coi, quay về phía phó đạo diễn, đáy mắt rõ ràng hiện lên câu hỏi – Không phải anh nói chắc chắn cô ta sẽ không hát à? Phó đạo diễn cũng không khỏi toát mồ hôi. Anh ta cũng không biết xuất hiện vấn đề ở chỗ nào, tin này do một em gái nói cho anh ta, hơn nữa em gái đó còn bảo tin tức tuyệt đối đáng tin, hẳn là sẽ không có sai sót mới phải chứ. Tiết Lam vừa xuất hiện, phòng live lập tức trở nên xôn xao, xuất hiện đủ loại comment ném đá, ngay cả nhân viên chương trình nhìn thấy mà cũng nhịn không được nhíu mày. Nhưng chuyện này cũng rất đỗi bình thường. Chính chủ là một minh tinh hắc hồng bị chửi tới vuốt mặt không kịp, anti fan đương nhiên không chỗ nào không có mặt. Lại nói trước đó tổ chương trình cũng dùng chính chủ ra làm mánh lới tuyên truyền dữ dội một phen, thấy chưa, đám anti fan lập tức đua nhau tới rồi. Nói ra thì Tiết Lam không thể không thừa nhận, chiêu đổi tiết mục ngay trước khi lên sân khấu của tổ chương trình này quả thật đáng hận kinh đời. Bọn họ không chỉ muốn buộc cô bồi thường tiền vi phạm, e là còn định dùng tin xấu “Tiết Lam chơi bẩn, bỏ diễn tại hiện trường” , từ đó kéo một làn sóng chú ý cho chương trình của bọn họ đây mà. Mặc kệ người ở hiện trường có mưu đồ xấu xa thế nào, nếu Tiết Lam đã đứng trên sân khấu biểu diễn, vậy bọn họ đã đâm lao thì phải theo lao, đạo diễn chỉ có thể ra hiệu phát nhạc cho cô. Nhạc dạo quen thuộc vang lên, Tiết Lam mặc trang phục múa cổ điển đứng giữa sân khấu, ống tay áo phấp phới bay, có một loại mỹ cảm đẹp đến động lòng người. Người có mặt tại hiện trường cũng như đang xem live, bất kể là muốn hay không nhưng đều không thể không thừa nhận một sự thật, gương mặt kia của Tiết Lam thật sự đẹp đến độ nhân thần đều căm phẫn. Nhạc dạo đã sắp kết thúc, Tiết Lam tự tin cầm mic lên, đồng thời cũng kéo cả trái tim của người ở hiện trường lẫn người đang xem live. Mấy giây sau, công chúng đồng loạt ồ lên, Tiết Lam cũng sửng sốt. Ể, chưa vô nhịp. Không sao, chờ nhịp sau là được. Tiết Lam bình thản thong dong đứng giữa sân khấu. Cuối cùng chờ tới nhịp kế tiếp, lần này rốt cuộc bắt được rồi, nhưng cái cổ họng này của cô suýt nữa tiễn người ở hiện trường và xem live lên đường. Hiện trường an tĩnh đến lạ lùng, ngay cả người đang xem live cũng phút chốc dại ra, comment cũng tạm ngừng. Lúc này trong não mọi người chỉ văng vẳng một giọng nói: Cô gái xinh đẹp dường này nhưng giọng hát lại như đòi mạng người ta! Tiết Lam đương nhiên biết mình hát khó nghe cỡ nào, dù gì ngũ âm không ổn không chỉ có mỗi mình chính chủ, rất không may cô cũng là một thành viên trong “đảng chênh phô” , cộng thêm bản thân chính chủ trời sinh cổ họng khủng, coi như hoàn toàn hết thuốc chữa. Thế nên, lật ngược tình thế hay vả mặt gì gì đó thì…khó quá bỏ qua. Nhưng chuyện như ca hát này ấy mà, lạc tone thì lạc tone, không có tự tin là chấm hết, đâu ra lắm thứ như vậy, người nghe còn không sợ thì cô sợ quái gì. Chỉ cần cô hát đủ to đủ tự tin, vậy thì người ngượng sẽ là người khác. Vì vậy, Tiết Lam dùng cổ họng khủng ấy rống lên, tự tin vô đối ca hết cả bài bằng giọng siêu siêu to. Thần kỳ ghê ta ơi, gần như không có câu nào vô tone hết. Một bài hát tình ý tràn trề siêu hay, được cô dùng loại biểu cảm “tất cả chết hết cho bà ” hát xong. Người hướng dẫn, học viên, đạo diễn lẫn nhân viên công tác ai nấy mặt mày thảng thốt nhìn người đứng trên sân khấu, nhất thời á khẩu không nói được gì. Ca khúc đã xong, Tiết Lam cúi người chào, phóng khoáng rời khỏi sân khấu, ngay cả cơ hội để MC lẫn người hướng dẫn đôi bên bình luận cũng không cho. Chờ tới khi Tiết Lam rời đi rồi, người có mặt ở hiện trường mới tỉnh hồn, mà lúc này comment phòng live cũng bùng nổ banh cả lỗ — “Cừ thật, cổ họng này suýt nữa thì tiễn tui lên đường rồi!” “Đậu xanh, đây là show tuyển chọn, tổ chương trình khùng rồi hả, cho một người hát khó nghe cỡ đó làm khách mời trợ diễn.” “Hát khó nghe cỡ đó mà cũng dám xuất hiện cho mất mặt, Tiết Lam quả nhiên không hổ là cave thích xào xáo, đây là muốn nổi đến phát điên rồi à.” “Thặc muốn hỏi một câu, cô ta làm thế nào mà rõ ràng hát bình thường đến thế nhưng lại có thể tự tin đến vậy?” “Không thể không nói, cách hát như kiểu radio thể dục này thật sự khiến toai có một cảm giác mới lạ, không được, lát nữa toai phải xem lại lần nữa, mới rồi ngạc nhiên quá đỗi, chưa kịp cười, há há há há….” “Lầu trên giở nách lên coi thử nào, cách hát kiểu radio thể dục? ! Mặc dù thâm nhưng được cái chuẩn vl, há há há há…..” “Nguồn vui của mị hum nay không phải Tiết Lam thì còn ai vào đây, không được, mị cười trước đã, dáng vẻ chênh phô một cách cực kỳ nghiêm túc kia của bả thật sự mắc cười quá, mị tuyên bố, người mới trong giới hài đã ra đời!” Hướng gió trong phòng live đột nhiên dịch chuyển, một hàng “há há há há” bay qua, danh hiệu “cây hài” cũng được liên tục xuất hiện trên màn hình. Tiết Lam cũng không biết mình gặt hái được danh hiệu “cây hài” kia, cô đi thẳng một đường lên xe bảo mẫu, Cao Thông vẻ mặt muốn nói lại thôi. Tiết Lam mặc kệ anh ấy, cầm di động của chính chủ lên, hai mắt nhịn không được sáng rực. Mọe nó, đây chính là món đồ cô thích nhất lúc làm ma nè. Vật này chưa bao giờ tự mình chạm qua nhưng mấy năm nay sớm đã nhìn tới mòn con mắt. Tiết Lam quen đường thuộc lối mở khóa, cô vừa vào giao diện di động thì nháy mắt biết được nguyên nhân khiến chính chủ mất ngay tại chỗ. Trên weibo, bạn trai cũ của chính chủ cùng người mới vui vẻ công khai! Chuyện này phải kể từ một tháng trước, chính chủ đột nhiên bị bạn trai đã quen nhau ba năm đá, ngay cả một lý do chia tay cũng không có. Sau khi gọi điện, xóa weixin, điện thoại kéo vào black list, hoàn toàn không có tin tức. Đúng là thứ dữ trong đám sở khanh*. Nguyên văn: tra nam Có điều người đáng thương hiển nhiên cũng có chỗ đáng giận, đồng chí này cũng quá mức ngốc – bạch – ngọt + não yêu đương rồi. Thật ra, cô ấy và vị bạn trai sở khanh đó cũng không phải lần đầu chia tay, ba năm bị nói chia tay cũng hơn chục lần, lần nào sở khanh chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay thì cô ấy lại quay lại, Tiết Lam ở cạnh trông thấy mà tức điên. Thấy chưa, sau khi gã sở khanh tháng trước đề nghị chia tay, cô ấy còn ngốc nghếch chờ đối phương nguôi giận rồi sẽ hợp lại với cô ấy, ai ngờ chờ mãi đợi mãi bỗng nhiên nhảy ra tin này, chẳng trách chính chủ shock đến chịu không nổi. Tiết Lam nhìn bên ngoài xe, suy nghĩ dần bay xa. Thật ra bình tĩnh lại thì đối với việc xuyên thành chính chủ cô cũng không có gì bất ngờ. Nói đúng ra, mười mấy năm qua cô vẫn luôn có một loại dự cảm, ngày này sớm muộn gì cũng sẽ tới. Chỉ là không ngờ lại đến vào thời khắc như vậy, nghĩ tới tình cảnh chính chủ ở trong giới showbiz bị chửi té tát trước mắt thì Tiết Lam liền nhức đầu. Aizzz, không thì giải nghệ thôi, cô thật sự lười phải xử lý cục diện rối rắm thế này. Sau khi tiễn Tiết Lam tới nơi ở của mình, Cao Thông nhận một cuộc điện thoại liền vội vàng rời đi. Trước khi đi, Cao Thông còn không yên tâm căn dặn: “Tiết Lam, em cũng mệt mỏi cả ngày rồi, chuyện đó ấy mà, chính là, chính là đừng lên mạng, ngủ sớm chút nhé.” Tiết Lam đờ ra hai giây rồi lập tức liên tục đồng ý. Sau khi tiễn Cao Thông, Tiết Lam sớm đã phục hồi full máu, cô gấp rút về phòng lôi hết các sản phẩm điện tử như di động đồ ipad đồ ra, không lên mạng – làm gì có cửa với chụy! Cao Thông không cho cô lên mạng, chẳng qua là sợ cô bị ảnh hưởng bởi hai việc, một là cô hát lạc tone nên bị ném đá, hai là gã playboy Lý Gia Dương kia show ân ái. Chẳng qua những việc này cô thật sự chẳng để ý tẹo nào! Làm ma nhiều năm như vậy, những ngày tháng chỉ có thể lướt mạng ké người bên cạnh Tiết Lam chịu đủ rồi, bây giờ cô cuối cùng thực hiện được việc “tự do lướt mạng” rồi. Tiết Lam khoanh chân ngồi trên sofa, mở siêu thoại weibo* trong di động, đương nhiên, ipad cũng không rảnh rỗi, bắt đầu lướt video. Weibo: mạng SNS phổ biến của Trung Quốc, giống như chúng ta chơi facebook. Siêu thoại thì tương tự với group trên fb, vào đó có thể xem được các bài post trong group. Có điều không phải Tiết Lam đọc mấy tin tức tiêu cực hầm bà lằng của chính chủ mà là ship cp! Tiết Lam thích ship cp, đây là thú vui duy nhất của cô trong kiếp làm ma dài dằng dặc, tiểu trợ lý của chính chủ thích ship cp nên trước đó cô cũng được ké không ít. Liên quan đến việc ship cp, Tiết Lam thuộc hệ ai tới cũng không từ, các kiểu cp đều có thể ship, không phân biệt giới tính, bất luận là trong phim ngoài phim, nhân vật trên giấy hay là người thật, cô đều ship rất chi vui vẻ, độ phủ sóng cực kỳ rộng. Nhưng trong lúc cô đang vui vẻ ship trong siêu thoại cp thì di động đột nhiên có điện thoại gọi tới, là mẹ của chính chủ. “Alo, Lam Lam à, là mẹ đây, dạo gần đây con có thời gian không, giúp mẹ một việc nhé…” Tác giả có lời muốn nói: Lam Lam xông lên nào, đi ở tuyến đầu ship cp, người đầu tiên biết ship cp một cách chuyên nghiệp trong showbiz.   Mời các bạn mượn đọc sách Ship CP Showbiz Rồi Hot Hòn Họt của tác giả Mê Đồ Vị Phản.
Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen của tác giả Hùng Ngận Manh: Hoa Linh Cơ chưa bao giờ ngờ tới, kiếp trước mình là sữa độc (*), kiếp này lại thành quạ đen, thiên phú nguyền rủa level max. Có còn để nàng sống nữa không hả! (*) Sữa độc: ý chỉ người có lòng tốt giúp người khác nhưng cuối cùng lại hại người ta. "Sư tỷ, tỷ đẹp thật, chúc sư tỷ ngày càng xinh đẹp nha!" Ngày hôm sau, lần đầu tiên trong ba trăm năm qua, mặt sư tỷ nổi mụn. "Sư thúc phải ra ngoài à? Gần đây yêu ma hoành hành, ngài phải cẩn thận nha." Ngay ngày hôm đó, sư thúc được người ta khiêng về. "Nghe nói sư tôn muốn bế quan đột phá, hi vọng..." Cả môn phái đồng loạt gào: "Câm miệng!" "Huhu ——" Hoa Linh Cơ gào khóc nhào vào lòng Đại sư huynh: "Đại sư huynh, bây giờ toàn bộ tông môn không cho ta nói chuyện nữa! Lời ta nói nào có lợi hại như thế chứ, bọn họ thật quá đáng!" Đại sư huynh kiên nhẫn xoa đầu nàng: "Muội tha cho bọn họ đi, dù sao cũng không ai biết câu nào muội nói sẽ phát tác miệng quạ đen. Muội chăm chỉ tu luyện, chờ tu vi cao lên, có thể khống chế được miệng quạ là ổn thôi." Hoa Linh Cơ thút tha thút thít ngẩng đầu lên: "Đại sư huynh, huynh thật tốt, chắc chắn huynh sẽ đắc đạo thành tiên." Lòng bàn tay của Đại sư huynh lập tức cứng đờ. Một lúc sau mới nghẹn ra một câu: "Câm miệng!" Hoa Linh Cơ: QAQ Mặc dù Hoa Linh Cơ thường xuyên bị đồng môn cưỡng chế câm miệng, nhưng nàng vẫn trở thành người được toàn môn phái cưng chiều, bởi vì tông môn không thể thiếu nàng ~ hừ hừ. Mỗi khi chiến đấu với người ngoài, tất cả mọi người trong tông môn đều kêu gào: "Đại sư huynh, tiểu sư muội đáng yêu xinh đẹp đâu, mau mau mời tới đây, nói ra ắt ứng nghiệm!" Hoa Linh Cơ được toàn tông môn vây quanh, lên sân khấu. Kẻ địch kinh hãi: "Mau rút lui, Trình Tiên môn đã dùng đến vũ khí hủy diệt, Hoa Linh Cơ!" ... Ma tôn nghi ngờ: "Linh Kê, bản tôn sai ngươi đến tông môn của Nhân tộc nằm vùng, tìm con của ta, dẫn con ta quay về ma đạo. Sao ngươi lại biến thành con dâu của bản tôn rồi?" Hoa Linh Cơ giật mình: "Hả? Khi nào cơ!?" Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Hoa Linh Cơ, Sở Huyền Dịch ┃ Nhân vật phụ: Dịch Việt Thăng, Hà Minh Tước, Y Duyệt Giới thiệu vắn tắt: Tiểu sư muội là vũ khí hủy diệt tông môn, tiểu sư muội là cục vàng cục bạc tông môn. Lập ý: Nói năng cẩn thận, suy nghĩ kỹ trước khi hành động. *** Giữa những tán cây um tùm trong rừng, tiếng quạ kêu vang cả một góc trời. Một đám quạ với chất giọng gai óc tụ lại với nhau, quạ —— quạ —— quạ ——, thật là ồn đến xé trời. Hoa Linh Cơ đứng trên cành cây, cũng không nhịn được quạ quạ mấy tiếng: "Phiền chết đi được!"  Kiếp trước làm người, nàng nổi tiếng là một sữa độc (*), cho nên kiếp này mới đầu thai thành quạ, lại còn vừa sinh ra đã thành tinh! Nàng thực sự muốn cảm tạ ông trời đã nâng đỡ luôn!  (*) Sữa độc ý chỉ người có lòng an ủi người khác nhưng cuối cùng đều xảy ra chuyện ngược lại với điều an ủi. Mặc dù, nàng là con quạ hai màu, lưng đen bụng trắng, trông cực kỳ giống chim khách. Tộc trưởng quạ hét lớn: "Quạ mới sinh từ một tháng tuổi trở lên, tập hợp! Tiến hành đánh giá thiên phú! Người nào biểu hiện xuất sắc sẽ được diện kiến Ma tôn, sau đó có cơ duyên hóa thành người!"  Tộc trưởng quạ vừa nói xong, Hoa Linh Cơ đã bị quạ cha, quạ mẹ song kiếm hợp bích đá bay khỏi cành cây. "Mau đi đi, con nhóc chết tiệt không biết phấn đấu này! Con chắc chắn sẽ giành được vị trí cuối cùng, làm chúng ta mất mặt!"  "Con chắc chắn không có chút thiên phú nào, trở thành nỗi sỉ nhục của chúng ta!"  Hoa Linh Cơ:...! Quay đầu nhìn lại, đôi mắt đầy phức tạp. Theo quan điểm của các tộc khác, miệng quạ đen không may mắn, chuyện tốt thì không linh, chuyện xấu lại linh. Tuy nhiên, trong nội bộ tộc quạ, do các thành viên miễn nhiễm với miệng quạ đen, cho nên đã lưu truyền hàng nghìn năm, ngược lại còn hình thành tập tục “Mắng đồng tộc càng ác, tức là chúc phúc càng sâu”. Gửi một câu nguyền rủa là gửi một lời chúc phúc!  Về phần nói tốt á hả? Quạ không có thói quen này. Mặc dù Hoa Linh Cơ đã hiểu rõ tập tục này, nhưng nghe quạ cha quạ mẹ nói như vậy, trái tim quạ bé con của nàng vẫn đau quá đi!  "Đi! Quá tổn thương lòng tự trọng!"  Giữa những tiếng nguyền rủa ồn ào ầm ĩ, tất cả những con quạ đen mới sinh đều tụ tập ở khoảng đất trống trong rừng. Tộc trưởng quạ vung cánh, tạo một kết giới cách ly chúng nó với thế giới bên ngoài. Trong kết giới sinh ra sương trắng, trong sương trắng xuất hiện một con sói và một con thỏ. Hàm răng sắc nhọn của con sói đang cắn vào gáy con thỏ, máu thỏ chảy ròng ròng, tứ chi vùng vẫy điên cuồng. Ảo giác quá chân thực, đám quạ con đồng thanh gào lên đầy kinh ngạc: "Quạ ——"  Tiếng của Tộc trưởng quạ vang lên giữa không trung: "Nhiệm vụ của các ngươi chính là nguyền rủa con sói này, thành công cứu con thỏ ra! Xếp hàng, từng người lên kiểm tra!"  Tộc trưởng quạ vừa dứt lời, đám quạ con vội vàng xếp thành hàng. Hoa Linh Cơ vừa định lên trước xếp hàng thì bị mấy con quạ con đen thui vỗ cánh xua đuổi. "Xuống xuống xuống, quạ đen mà có hai màu lông chỉ xứng đứng phía sau!"  “Quạ đen mà lông hai màu thì huyết thống không thuần khiết, thiên phú nguyền rủa thấp, các ngươi chen lên trước làm gì?"  Đám quạ con hai màu cùng bị khinh bỉ xua đuổi với Hoa Linh Cơ đều xấu hổ, tức giận lầm bầm: "Đen thùi lùi giỏi lắm hay gì? Ta muốn xem xem chúng nó lợi hại đến mức nào!"  Hoa Linh Cơ cũng không phục, nhưng nàng có cần phải giáo dục tư tưởng đạo đức cho một đám điểu yêu không?  Nàng chỉ vỗ vỗ cánh, to giọng quạ quạ với đám quạ con đen thui đang háo hức muốn thử sức trước mặt mình: "Cố lên, các ngươi giỏi nhất! Các ngươi nhất định sẽ thành công!"  Lời chúc phúc chân thành tha thiết của Hoa Linh Cơ có vẻ rất đột ngột giữa những câu nguyền rủa, dù sao thì quạ cũng không chúc phúc kiểu này. Đám quạ con đằng trước chỉ quay đầu lại nhìn nàng một cái, không thèm để ý. Con nào cũng cho là trong đám quạ hai màu lông xuất hiện một con quạ thiểu năng, vậy mà lại ngu ngốc đến độ nói sai cả lời chúc phúc. Hoa Linh Cơ tung tăng bay về cuối hàng, đầy mong chờ. Không biết đời này biến thành quạ đen, thiên phú không giúp được gì chỉ thêm phá hoại của nàng có còn hay không. Dù sao thì sữa độc và miệng quạ đen cũng khác nhau. Sữa độc biến lời tốt thành điều xấu, miệng quạ đen lại biến lời xấu thành sự thật. He he, để nàng xem xem. Bắt đầu kiểm tra. Quạ con đầu tiên tràn đầy tự tin: "Quạc! Con sói này lập tức chết đột ngột!"  Vừa dứt lời, con sói lại đảo mắt một cái đầy khinh bỉ, rồi cắn thật mạnh vào cổ họng thỏ con, con thỏ nhỏ chết ngay lập tức. Tộc trưởng quạ lên tiếng dạy dỗ: "Tu vi của bản thân và khả năng lời nguyền trở thành thật, quyết định lời nguyền có linh nghiệm hay không. Khiến một sinh linh đột tử, dù là con kiến nhỏ nhất yếu ớt nhất, cũng phải chờ các ngươi chính thức bắt đầu tu luyện mới được."  Đám quạ con hiểu ra, sau đó bắt đầu đưa ra lời nguyền mà chúng cho là nằm trong khả năng của mình. "Quạc quạc, con sói này lập tức rụng hết răng nanh và móng vuốt!"  "Đột nhiên có tảng đá bay tới đập ngất con sói này!"  ...! Theo tất cả các loại lời nguyền kỳ lạ cổ quái xuất hiện, mắt thấy đám quạ đen thui đều đã thử xong,thế nhưng chẳng có một con nào thành công!  Bầu không khí dần dần trở nên rất nghiêm túc. Đám quạ con vốn đang rất hào hứng đã yên tĩnh lại, từ nóng lòng muốn thử sức biến thành lo lắng chờ đợi. Tộc trưởng quạ đứng ở bên ngoài kết giới khá là im lặng, đám quạ khác cũng không kêu lung tung nữa, mà xì xào bàn tán. "Trời ơi, tư chất của đám quạ mới sinh này kém như vậy sao?"  Mãi đến khi chỉ còn con quạ thiểu năng Hoa Linh Cơ thì tất cả quạ con đằng trước đều thất bại. Tộc trưởng quạ chịu không nổi nữa, vừa tức giận vừa bi thương hét lên: "Các ngươi thật sự là lứa tệ nhất mà ta từng thấy! Ta thật sự thẹn với liệt tổ liệt tông của tộc quạ mà!"  Tất cả đều im thin thít! Đám quạ con xấu hổ đến cúi gằm mặt xuống, không dám hó hé gì. Hoa Linh Cơ bất an giậm chân. Chuyện này… hẳn là không liên quan gì tới nàng đâu nhỉ?  "Hoa Linh Cơ, đến lượt ngươi!"  Hoa Linh Cơ căng thẳng nuốt nước bọt, đi tới trước mặt con sói và thỏ. Trong mắt con sói đầy vẻ khinh thường, như muốn nói: Hừ, không có tên nào biết đánh cả. Hoa Linh Cơ vắt óc suy nghĩ, đám quạ con trước mặt đã nói hết mấy lời xấu xa rồi, nàng còn có thể nói gì đây?  Một lúc sau, nàng giương cánh chỉ vào con sói, nghẹn ra một câu: "Ngươi! Quạc, ngươi, ngươi sẽ chuyển sang ăn chay, ngửi thấy mùi máu là buồn nôn! Không sát sinh!"  Bỗng chốc...!xung quanh lặng ngắt như tờ. Đàn quạ đều ngẩn ra, ngay cả Tộc trưởng quạ cũng thốt ra một câu kinh ngạc: "Hả?"  Đây mà tính là nguyền rủa á?  Thật là nói năng bậy bạ!  Ngay lúc Tộc trưởng quạ định nói kiểm tra thất bại thì đột nhiên nghe thấy một tiếng: "Ọe!"  Kỳ tích xảy ra!  Con sói nôn mửa!.   Mời các bạn mượn đọc sách Người Người Cưng Chiều Sư Muội Miệng Quạ Đen của tác giả Hùng Ngận Manh.