Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Bất Tử

Nguyên Tác: Bất Tử Giả. Biên tập: Khởi Linh Thể loại: ABO, cp AO, cường cường, tận thế, đánh nhau với zombie, kinh dị, nguy cơ sinh hóa, ông trời tác hợp, hoan hỷ oan gia, HE. Tình trạng bản gốc: 85 chương chính văn. Diễn viên chính: Chu Nhung, Tư Nam. Phái hành động đẹp trai không quá ba giây công x có giá trị vũ lực xui xẻo thụ. Phối hợp: Đám bạn bè đồng đội cùng quần chúng zombie kêu gào đòi ăn. “Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên.” – Trích 《Thư thứ nhất gửi tín hữu Thêxalônica 4:16》 Nạn virut Zombie bùng nổ vào năm 2019, chỉ trong một thời gian ngắn đã càn quét hết tất cả trên mặt đất. Mọi tin tức đều bị gián đoạn, điện nước thì bị cắt không còn dùng được, hóa chất thì tràn lan còn nhà máy hạt nhân thì phát hỏa bốc  cháy.  thành phố trở thành vùng đất của địa ngục. Vào thời đại không có thượng đế, hay chúa cứu thế trong truyền thuyết, thuốc súng đạn dược vũ khí nóng lần nữa được đốt lên trong tay vô số người trần. *** Review Người bất tử - vuonbachhop.wordpress.com Đọc truyện này mà tôi cứ phải xem lại têm tác giả. Thực sự không tin Người bất tử là do Hoài Thượng viết. Tôi nghĩ hoặc mẻ này mất trí hoặc tâm thần phân liệt hoặc được tá thi hoàn hồn thì mới viết được bộ này. Người bất tử khác hoàn toàn các truyện của Hoài Thượng mà tôi đã đọc trước đây. Tôi đã xếp tác giả này vào greylist vì thụ của mẻ thuộc hàng nữ vương cực kỳ đáng ghét và không thể cảm nhận được thụ yêu công thế nào. Nhưng thụ trong Người bất tử lại vô cùng yêu công, yêu từ năm 15 tuổi, hai người cùng tham gia một cuộc thi liên quốc gia. Chỉ vài ngày sống cùng nhau trong rừng, tính cách hào sảng, ấm áp của công đã sưởi ấm linh hồn bị tổn thương sâu sắc của thụ. Mười một năm sau, hai người gặp lại, dù chưa nhận ra nhau nhưng khi công ôm lấy thụ ngã xuống đất, bánh răng số phận lại tiếp nối những năm tháng bị bỏ lỡ. Hình tượng công trong Người bất tử thuộc loại dễ gây cảm tình. Dĩ nhiên anh đẹp trai lai láng, 8 múi chân dài eo thon, nhưng không giống với hình ảnh quân nhân âm trầm, phổ biến trong đam mỹ, Chu Nhung cà lơ phất phơ, lưu manh côn đồ, dạy ra một lũ đàn em y hệt như mình. Tôi tìm thấy ở anh những điểm tôi đã say mê ở Lại Kiệt – luôn là cột trụ tinh thần cho các thành viên của đội, hào sảng, dũng mãnh. Dù bất kỳ hoàn cảnh nào, Chu Nhung cũng không rời bỏ đàn em. Nếu anh hứa sẽ quay lại thì dù phải rẽ biển zombie, anh cũng sẽ mở đường máu quay lại. Nhưng có lẽ đây là truyện chủ thụ, đề cao thụ hơn công nên thời điểm công xuất hiện để cứu thụ luôn hơi trễ so với thụ tự cứu mình. Thụ trong truyện là một đứa bé đáng thương, từ năm 6 tuổi đã bị mẹ biến thành vật thí nghiệm, tiêm vào người đủ loại thuốc, dần trở nên miễn dịch với mọi virus. Chính vì thế, cậu bé bị bắt vào căn cứ huấn luyện tàn khốc. Điện giật, đánh đập tàn nhẫn… tôi đồng tình với tác giả khi đặt tên truyện. Bị hành như thế mà không chết thì đúng là người bất tử. Vì tuổi thơ quá dữ dội mà thụ sẽ biến thành cỗ máy sát nhân khi bị dồn vào đường cùng. Tôi thực sự khâm phục Tư Nam khi bị đối xử mất nhân tính vậy mà vẫn giữ được phần lương thiện vẹn nguyên trong sáng. Tư Nam luôn tỏ ra lãnh đạm nhưng hành động của cậu chứng minh trái tim nhân hậu của cậu hùng hồn hơn bất cứ lời nói nào. Khi phải bỏ lại những người đã bị lây nhiễm, Chu Nhung yêu cầu họ tự giác đứng ra khỏi hàng. Người đàn ông đầu tiên dũng cảm nhận mình đã mắc virus được anh tặng cho viên đạn cuối cùng mà anh định dùng để tự sát trong trường hợp xấu nhất. Rồi đến một cô gái, nhưng đạn đã hết rồi. “Tư Nam bình tĩnh đứng đối diện cô gái đó, thấp giọng hỏi: “Các anh ấy không còn đạn nữa, anh giúp em nhé? Anh cam đoan sẽ rất nhanh.” Cô gái hơi sợ hãi cùng khó xử: “Nhưng mà em…..” “Sẽ không có bất kì đau đớn nào đâu,” Tư Nam nói. Trước mặt bao người, hắn vươn tay lau sạch lớp tro bụi trên mặt cô gái, cố gắng xóa đi hàng nước mắt làm nhòe lớp mascara, sau đó chải kĩ càng mái tóc cho cô. Hắn bẻ lại cổ áo, vỗ sạch bụi đất dính trên cái váy màu hồng cánh sen, tựa như một quý ông điềm đạm phục vụ nàng công chúa cao quý của mình. Toàn thân cô gái run rẩy, tiếng thút thít bị đè nén làm cô nói không nên lời. Tư Nam giơ hai tay ôm cô vào lòng, hỏi: “Em tên là gì?” “…..Triệu…….Miêu Miêu………………” “Miêu Miêu,” Tư Nam thì thầm bên tai cô, “Đừng sợ, em trông rất xinh đẹp.” Cô gái nuốt hàng nước mắt chua xót, khẽ mỉm cười, cố gắng “vâng” một tiếng. Một giây sau phần gáy của cô đột ngột vang lên một tiếng ── crắc! Thậm chí chẳng phun ra chút nước bẩn nào, thân hình lập tức mềm oặt. Tư Nam đỡ cơ thể đã không còn sức sống của cô, chậm rãi đặt trên nền đất, động tác nhẹ nhàng như thể cô ấy chỉ đang chìm sâu vào giấc ngủ vĩnh hằng.” Tôi đã không biết tàn nhẫn lại có thể dịu dàng đến thế. Miêu Miêu quả thực may mắn. Nếu có điểm cần trừ ở đây thì đó là tác giả cho thụ quá mạnh khiến công có phần bị lu mờ. Tuyến nhân vật phụ trong truyện khá ổn. Nhan Hào – bông hoa của đội, đẹp trai không góc chết, ban đầu bị Tư Nam nghi ngờ là chơi gay với Chu Nhung, tài năng có thừa nhưng vẫn thất tình như thường. Xuân Thảo – cô gái mạnh mẽ, thông minh không thua bất kỳ Alpha nam nào. Đại Đinh ôm mối tình với Tiểu Kim Hoa nhi, cứ tưởng là cô em xóm núi ngây thơ mong manh, hoá ra lại là chị đại cấp bậc cực cao trong căn cứ… Và Ninh Du. Tôi vô cùng thích nhân vật này. Ông ta xuất hiện không được hay ho cho lắm. Ông là nhà khoa học nắm trong tay việc sản xuất kháng thể nên cực kỳ quan trọng, dù tất cả chết hết vẫn phải bảo vệ Ninh Du chạy thoát an toàn. Để bắt được Tư Nam, ông ta không ngại dùng thủ đoạn lừa gạt. Bắt được rồi, không ngại rút phát 800cc máu đem thí nghiệm, cũng sẵn sàng dùng người sống làm vật thí nghiệm. Nhưng càng xem càng thấy Ninh Du là một nhà khoa học đầy lý trí và hoàn toàn chỉ tập trung vào mục tiêu cứu loài người. Để làm được việc đó, ông đè nén bi thương, dùng người sống làm thí nghiệm, thậm chí chấp nhận chết để bảo vệ kháng thể. Từ thời điểm Ninh Du nghĩ chỉ cần Tư Nam và Chu Nhung sống sót, mình chết cũng chả sao, ai tìm ra kháng thể cũng được, tôi đã tha thứ cú lừa gạt mà ông ta dành cho Tư Nam. Một người đến mạng mình còn không thiết thì dăm thủ đoạn có ý nghĩa gì đâu. Sau khi thành công chế tạo vaccine, ông tự sát vì đã hoàn thành sứ mệnh. Trước khi chết, ông vẫn tính toán cho đội của Chu Nhung, dành tặng cho họ món quà cuối cùng. Văn phong truyện này cũng khác với Hoài Thượng bình thường, xen lẫn các đoạn gay cấn cao trào là những màn đấu khẩu khiến không khí bớt nghẹt thở, cũng như tạo hình ảnh khung cho đội Chu Nhung. Chấm 8.25 *** Review - xichvukhieuthien.wordpress.com Thật ra thì không còn nhớ gì để review, vì đọc truyện năm từ năm ngoái lận. Truyện này nằm vị trí thứ hai trong Danh sách đề cử 2017 trên tieuba, nên cứ an tâm đọc nhé. Nói về điểm đặc sắc: Bối cảnh tận thế kết hợp OAB nhưng có sự mới mẻ. Tính cách nvc mạnh mẽ, cuốn hút. Phải nói là tác giả đã rất thành công trong việc miêu tả nhân vật này: lạnh lùng, mạnh mẽ, quyết đoán, cô độc nhưng vẫn có nét rất đỗi dịu dàng. Diễn tả quá trình phiêu lưu mạo hiểm rất kịch tính, hấp dẫn. Cách miêu tả dàn nhân vật phụ tuy không quá xuất sắc, nhưng tạm ổn. Tình tiết OK, không có quá nhiều buff  hay lỗ hổng. Tính cách nv công ấm áp; tuy so với thụ có vẻ ít nổi bật, nhưng lại trái ngược với quá khứ và những con người thụ đã tiếp xúc; khiến cho sự yêu thích mù quáng của nvc với công không có vẻ khiêng cưỡng. Sự lưu manh, sự tốt bụng của anh là thứ, tuy không phải tốt nhất, nhưng là thứ nvc cần. Tình cảm đồng đội, anh em trong truyện rất ấm áp, rất cảm động. Đây cũng một điểm thành công khác của truyện. . Nói đến điều không thích ở truyện này: Có rất nhiều điểm nhỏ không thích (ví dụ như: tính cách công không nổi bật bằng nvc. Không khí giữa nvc và công còn thiếu một chút bốc lửa, kịch tính. Phản diện siêu mạnh, siêu mưu mô thế mà dàn nv chính diện trong tiểu đội vẫn giải cứu con tin thành công bằng vài lý do khá ngớ ngẩn; Dựa theo cốt truyện phát triển, thì về sau những tình tiết phiêu lưu ở đầu truyện trở nên khá dư thừa) nhưng những chi tiết rất dễ dàng lướt qua. Cái lỗ hổng to nhất trong truyện là Kết truyện (lại là kết truyện). Gã phản diện đã thành công thu hồi vac xin bán thành phẩm, thế nhưng não gã đột nhiên bị rút, yêu cầu với phe chính diện trao đổi vac xin với nvc. Sau một hồi đặt bẫy lại bị bẫy người, truy đuổi đánh đấm, phe chính diện thành công thu hồi vacxin giết chết phản diện. Cái thứ vô lý ở đây đấy là, gã phản diện là người nước ngoài, chạy qua TQ là để bắt lại Tư Nam đang bỏ trốn với vacxin. Giờ gã có được vacxin rồi, vậy sao không rút về nước, sau đó bắt đầu tiền hành nghiên cứu sản xuất vacxin rồi dùng số lượng lớn vacxin để đổi lấy Tư Nam. Thế nhưng không, gã chọn đối mặt trao đổi trên địa bàn TQ, địa bàn của đối phương. Trong khi đối phương là một tiểu đội, phía sau còn có một đội quân. Còn bên gã là 2, 3 người dị năng cấp cao. Cho dù gã là một tên biến thái, bị ám ảnh về Tư Nam và có vấn đề nghiêm trọng trên mặt tính cách. Nhưng gã không ngu, càng không bị hỏng não. Hành động trao đổi trên đất khách như vậy rất là thiếu não. Tổng quan: 7.5 *** [reviewĐM] BẤT TỬ GIẢ – HOÀI THƯỜNG – VŨ QUÁ TÍCH NIÊN  - saisaikim.wordpress.com BẤT TỬ GIẢ Tác giả: Hoài Thượng Editor: Vũ Qúa Tích Niên Thể loại : mạt thế, cường cường, abo, không có dị năng Đây là một tâc phẩm mới được edit gần đây với nội dung khá hay. Vẫn đề tài mạt thế ( mình vốn là fan của thể loại này ) nhưng không sử dụng hay khai phá dị năng mà thuần sử dụng vũ khí. Thêm cả yếu tố ABO làm phụ trợ khiến mình không thể không note vào list yêu thích của bản thân. Bước vào đầu, lời tựa đã gây cho mình tò mò khi tác giả trích từ Kinh Thánh : ““Thượng đế từ bi, người chào đón linh hồn mới đi vào cõi vĩnh hằng, nơi của ánh sáng, niềm vui của bầu trời do các thánh đồ cùng sáng tạo lên; Khi chúa Jesus ngự xuống lần nữa, những kẻ đã chết trong Đức Kitô nhất định sẽ đội mồ sống dậy đầu tiên, có được cuộc sống bất diệt.” Sau đó không dài dòng thêm nữa, tác giả trực tiếp miêu tả cảnh tận thế xảy đến với loài người. Và những người mạnh mẽ gan dạ mới có cơ hội tự giành lấy sự sống của mình. Nói về cốt truyện, ưu điểm thể hiện ở việc tác giả chăm chút cho nội dung. Các cảnh hành động miêu tả tỉ mĩ và khá đã mắt (có lẽ cũng phải nhờ đến công lao của bạn dịch giả nữa). Bên cạnh đó là sự cố gắng thêm thắt các tình tiết mới nhằm khiến Bất tử giả khác đi một chút so với những bộ tiểu thuyết đam mỹ khác. Tuy nhiên khá đáng tiếc về cách kết thúc. Đoạn kết theo mình thì hơi chóng vánh so với đoạn đầu quá hoành tráng và công phu. Điểm kết sáng nhưng không thỏa mãn. Boss cuối bị tiêu diệt không làm mình cảm thấy “đã”. Về nhân vật chính, yếu tố ABO từ đầu chỉ là phụ trợ không được triển khai sâu. Nếu phát triển và đẩy cao trào cũng như nhấn mạnh sẽ khiến tác phẩm trở nên đặc sắc hơn. Với mình, Bất tử giả của hiện tại vẫn còn khoảng trống để có thể bổ sung và chăm chút. Nhưng dù sao về mặt bằng chung, nội dung của nó vẫn không chê đi đâu được. Về cách sắp xếp cấu tứ ý tưởng được đầu tư và trình bày rõ ràng. Tình tiết có tăng có giảm hợp lý, các pha hành động miêu tả rõ và hay. Điều này chắc chắn sẽ lôi kéo người đọc đến giây cuối cùng. Và nó cũng là điều khiến mình đánh giá cao tác phẩm. Về hình tượng nhân vật, tuy không mới nhưng vẫn có nét đặc sắc riêng. Ban đầu Tư Nam là người lạnh lùng ít nói và cậu không tin tưởng một ai. Nhưng sau đó khi gặp đồng đội và Chu Nhung, rõ ràng đã có những hướng chuyển biến tốt đẹp hơn trong tâm thức. Việc hợp tác chiến đấu là một định mức để xác định Tư Nam dần có niềm tin trở lại vào con người. Trong này, Tư Nam đặc biệt ỷ lại Chu Nhung. Theo nguyên tắc khi A đánh dấu O, A sẽ chi phối đến tâm tư tình cảm của O. Từ trước lúc đánh dấu, Chu Nhung đã đối xử với Tư Nam có phần nhỉnh hơn so với các đồng chí khác. Chưa kể hai người còn một cố sự nho nhỏ dễ thương mà về sau Chu Nhung mới vô tình biết được. Về sau, đoạn thân phận của Tư Nam mình quả thật không thích lắm vì nó thật sự chưa quá mới lạ với mình. Nhưng bỏ qua phần đó, việc cả đội luôn cùng nhau chiến đấu mới thật sự làm mình mãn nhãn. Nói sơ về anh chàng Alpha Chu Nhung này một chút. Với ngoại hình sáng và có khí chất bản lĩnh của lãnh đạo, Chu Nhung dễ dàng có được sự tín phục của đồng đội. Họ chấp hành mệnh lệnh của Chu Nhung một cách tuyệt đối, ít khi nghi ngờ và luôn tin tưởng vào đội trưởng của mình. Chu Nhung có phần khác biệt hơn so với cách các tác giả miêu tả về một anh quân nhân trầm tính lạnh lùng. Chu Nhung ngược lạc là người có cá tính sôi nổi và miệng lưỡi hơn người. Nói không ngoa, Chu Nhung có thể được xem như là một cây hài trong Bất tử giả. Tình yêu của Chu Nhung và Tư Nam với mình là một phần rất nhỏ trong câu chuyện. Cách hai người cùng sóng vai chiến đấu ngược lại để lại cho mình ấn tượng còn cao hơn cả cách hai người yêu nhau và bên nhau. Đến đoạn cuối, màn cầu hôn giá như ấn tượng độc đáo hơn thì sẽ tốt biết mấy. Ví dụ một màn cầu hôn đậm chất quân nhân như việc Chu Nhung và Tư Nam so đấu tay đôi, ai chiến thắng sẽ được quyền cầu hôn đối phương chẳng hạn. Nhưng dù sao nói đi cũng vẫn phải nói lại. Các nhân vật đã hoàn thành khá tốt vai trò của mình trong câu chuyện này. Việc đặt các tình huống và tháo gỡ tình huống của tác giả đã phần nào làm mình cảm thấy hài lòng. Một điểm sáng nữa chính là việc tác giả đã viết đến một tương lai tươi sáng và giải mã bệnh dịch cho toàn cầu. Loài người vẫn còn có thể hi vọng vào tương lai. Và sống để phát triển tương lai đó. Với Bất tử giả, mình thật sự không biết nói gì hơn ngoài việc chỉ có thể giới thiệu sơ lược về nó. Những hồi hộp, căng thẳng và nghẹt thở của các pha hành động thì mình nghĩ người đọc tự cảm nhận sẽ tốt hơn là việc mình ngồi đây viết lan man dài dòng. Vậy nên hãy đọc thử nếu chưa đọc vì biết đâu Bất tử giả cũng sẽ trở thành một trong những bộ đam yêu thích như mình thì sao? *** Trước hết mình muốn nhấn mạnh rằng mọi người hãy đọc bộ này ngay điiiii, truyện quá là tuyệt vời luôn. Truyện lấy bối cảnh tận thế, ABO nhưng không có sinh tử, thụ là Omega nhưng tuyệt không yếu đuối, phải nói ẻm trâu bò y như siêu nhân mới đúng =))) Đặc điểm của thể loại ABO nổi bật nhất qua việc A-O vẫn bị hấp dẫn bởi chất dẫn dụ của nhau và so với Beta thì zombie cũng đặc biệt bị hấp dẫn nhất bởi A và O. Để dễ hiểu thì có thể nói thế này, nếu có một đàn zombie tấn công thì nếu mục tiêu giữa B và A chúng nhất định sẽ bị hấp dẫn bởi máu của A nhiều hơn, nhưng nếu trong lúc này có một O chảy máu thì mục tiêu của chúng sẽ tức khắc chuyển dời. Nhân vật chính của truyện là Tư Nam, một O con lai có cha mẹ là những nhà nghiên cứu virus thiên tài, từ bé cậu đã được mẹ tiêm cho đủ thứ kháng thể, để rồi cậu có thể miễn dịch với virus pandora – tác nhân gây ra nạn zombie và có sức khỏe, tốc độ, khả năng phục hồi vượt trội gấp bội so với người thường. Từ bé cậu đã bị huấn luyện như một công cụ chỉ biết tiêu diệt zombie, nếu trong lúc huấn luyện ấy cậu bị cắn thì sẽ bị trừng phạt bằng cách giật điện. Quá khứ của cậu gắn liền với những đau đớn do điện giật, với những giết chóc tàn khốc. Nhận thấy lý tưởng điên cuồng của nơi mình vẫn bán mạng, cậu lựa chọn phản bội, mang theo kháng thể trở về cố quốc, chỉ định đích danh Chu Nhung – chàng Alpha 10 năm trước từng bị cậu ‘lừa tình’ là người tới đón mình. Đáng tiếc máy bay rơi, virus zombie bùng nổ, cậu lại bị chấn động não mà mất trí nhớ, thế nhưng một O đơn độc như cậu lại vẫn thuận theo duyên phận mà cứu nhóm bộ đội 118 do Chu Nhung làm đội trưởng. Cả đôi bên đều tiêm thuốc để che giấu mình là A và O, ngụy trang bản thân thành những Beta. Họ gặp nhau giữa rừng zombie, kề vai chiến đấu, dần hiểu nhau và yêu nhau. Một Tư Nam “cô độc, phản xã hội, nguy hiểm” là thế vậy mà cậu có thể tự rạch tay mình để hút zombie cứu đồng đội, có thể bất chấp nguy hiểm một mình xông vào rừng zombie, có thể tự dâng máu mình để người khác nghiên cứu kháng thể. Tất cả những thay đổi ấy hẳn phải nhờ ơn Chu Nhung. Chu Nhung là dạng công trong đam mỹ mà mình chết mê chết mệt, y là gã bộ đội cao lớn, rắn rỏi, đáng tin, thế nhưng vẻ ngoài của y lại cà lơ phất phơ như một tên lưu manh, chỉ cần mở miệng thì phun ra những câu đảm bảo không phì cười thì cũng mất sạch cái hình tượng quân nhân đẹp trai rạng ngời trong một nốt nhạc =))) Tuy y là kiểu người mà trong hoàn cảnh nguy hiểm, cam go nhất vẫn có thể tung những bình luận khó đỡ nhưng về năng lực, chiến thuật và đặc biệt là tinh thần của một người lính thì chỉ có thể dùng từ tuyệt vời để miêu tả. Mình đã đọc một vài bộ truyện viết về sự tha hóa của con người khi kỉ cương, luật pháp sụp đổ bởi tận thế, thì ở đây tượng đài anh hùng được Hoài Thượng xây dựng quá đỗi cao đẹp. Họ mang trên mình sứ mệnh bảo vệ người dân, quyết không bỏ rơi bất kì ai, tin tưởng và vô cùng kiên định vào lý tưởng, vào nhà nước mà họ luôn muốn xây dựng. Tư Nam cũng có lúc đáng yêu lắm, cậu chỉ thích ăn đồ ngọt và cũng cần lượng đường lớn để nuôi cơ thể, thế nên lúc nào cũng thấy cậu trộm ăn kẹo, mật, hay khi phải cho em bé mới sinh bình sữa bột thì nuối tiếc ngập tràn trong mắt. Chu Nhung lưu manh là vậy nhưng cũng cưng chiều Tư Tiểu Nam hết mực, lúc nào trong túi cũng cất giữ kẹo cho Tư Nam. Khi thần trí Tư Nam bị kích thích mà lạc mất thì chính y cũng đơn độc tìm kiếm trong suốt 48h giữa một thành phố cả triệu zombie. Tình yêu trong truyện không phải điểm nhấn chính, nhưng bạn sẽ không bao giờ thấy thiếu vắng nó bởi trong từng hành động, trong từng câu nói của đôi bên đều thể hiện tình cảm của mình, không sến súa - có chút bỉ bựa - nhưng lại vô cùng dễ thương. Điều đáng tiếc nhất ở truyện có lẽ là cái kết quá rập khuôn, đơn giản như những bộ phim mà chúng ta thường thấy, không hề dở nhưng mình cứ muốn nó dài hơn, đặc sắc hơn so với nội dung vừa hấp dẫn, vừa gay cấn xuyên suốt cả câu chuyện. Mình không muốn rv quá chi tiết nội dung bởi thật lòng muốn mọi người tự trải nghiệm cái hay của câu chữ, cái lưu manh mặt dày lầy lội của sói xám Chu Nhung, cái vẻ cô độc như một con thú hoang nhưng cũng ngoan ngoãn như mèo nhỏ của Tư Nam, cái lầy lội, hài hước, đáng yêu, chân thành, đồng đội, hy sinh của bộ đội 118 và của quân đội trong “Người bất tử”. Tóm lại là hãy đọc ngay điiii, nếu trúng mìn trúng lôi trúng zombie gì gì đó thì cứ quay về đây có mình chịu trách nhiệm =)))) Mời các bạn đón đọc Người Bất Tử của tác giả Hoài Thượng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dương Thư Mị Ảnh - Nam Phong Ca
Vào năm đứa con trưởng Sở gia lên năm tuổi, con thứ lên bốn tuổi, Sở Phi Dương tái xuất giang hồ,tất cả những lời đồn đãi không hay trước kia về hắn cũng tự sụp đổ. Sở Phi Dương khôi phục lại thanh danh. Hết thảy tựa hồ đều trở lại như trước. Điểm duy nhất bất đồng là sự xuất hiện của một người nam tử sắc mặt lạnh lùng cùng hai đứa nhỏ dễ thương bên người hắn. Vào ngày tiền minh chủ Viên Khang Thọ đại thọ 60 tuổi, Sở Phi Dương mang theo một lớn, hai nhỏ, trên khuôn mặt vẫn là nét cười ôn hòa, xuất hiện trước mặt đồng đạo võ lâm trên Lãng Nguyệt Sơn. Không có che dấu, cũng không hề tuyên nhượng*(thông báo), chỉ là giống như bình thường…một nhà bình thường như bao nhà khác. Sau thọ yến, đi theo Sở Phi Dương xuống núi lại chỉ còn một lớn, một nhỏ, hai người. Hết thảy đều thường thường thản nhiên, giống như vốn dĩ đã là như thế. Người trong giang hồ vĩnh viễn không thể hiểu được nguyên nhân sâu xa. Vậy là ngay sau đó, bên ngoài sự sùng kính và ngưỡng mộ cư nhiên lại xuất hiện những ánh mắt khác thường cùng lời nói chỉ trích vô căn cứ, giống như đàn kiến nhỏ, vô khổng bất nhập*, từ từ thâm nhập lan tràn. (*vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp-ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu) Giống như ánh sáng mặt trời bị bịt kín bởi những bóng ma u ám, tuy rằng Sở Phi Dương thân ở trung tâm vẫn thản nhiên bình thường lại luôn có người thay hắn bất bình… Bộ Dương Thư Mị Ảnh gồm có: Dương Thư Mị Ảnh  Hiểu Tinh Cô Tự Phong Vũ Vô Cực Mời các bạn đón đọc Dương Thư Mị Ảnh của tác giả Nam Phong Ca.
Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc - Tô Du Bính
Ma giáo phút chốc trong sụp đổ. Minh tôn hốt hoảng trốn đi. Tuyết Y hầu theo đuổi không bỏ, thiên lý phát lệnh truy nã. … Nhưng thế sự há có thể thuận theo ý người. —— dám ra đây biểu diễn, ai lại không có chút tài năng! *** Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Hủ Mộc Sung Đống Lương Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Review Ryeosomnia Wi:   Đây có lẽ là một trong những bộ truyện mình thích nhất. Trong khoảng 7 năm làm hủ nữ, trừ khoảng thời gian đầu ăn tạp, những năm sau này mình đọc đam chọn lọc rất kĩ, rất khó tính. Đặc biệt là sau khi đọc xong Bại nhứ và Diễm quỷ, yêu cầu của mình lại nâng lên một tầm cao mới. Vì vậy càng ngày càng khó kiếm được một bộ ưng ý. Bại nhứ tàng kim ngọc nằm trong bộ Hỉ nháo giang hồ hệ liệt của Tô Du Bính. Không hề ngắn. Thế nhưng mình không hề ngại đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Càng đọc càng thấm. Đọc nhiều rồi mới thấy, các lời thoại trong đó, thực sự rất sâu sắc. Nó sâu sắc hơn cả khi chính bản thân mình đã trải qua. Mở đầu truyện là nối tiếp diễn biến từ Hủ mộc sung đống lương, Minh tôn của Ma giáo trên đường đến Huy Hoàng Môn ăn cưới đã may mắn tránh được một kiếp nạn. Cũng khoảng thời gian đó, trước phủ Tuyết Y Hầu xuất hiện một nam thanh niên tên gọi Phùng Cổ Đạo. Rõ ràng tướng mạo rất anh tuấn, nhưng không biết vô tình hay hữu ý luôn trưng lên mặt một nụ cười dung tục. Tiết Linh Bích nói, Phùng Cổ Đạo có một tài năng, đó là trong vòng một tuần nhang, hắn đủ sức khiến người khác muốn chém hắn vài lần. Đúng thực sự là mỗi lần Phùng Cổ Đạo mở miệng, hắn đều dễ dàng chọc tức Tiết Linh Bích. Khiến y thực sự rất đau đầu. Vì y không hiểu, mục đích của hắn vào phủ Tuyết Y Hầu là gì? Nếu để dựa hơi y làm quan như hắn nói, thì hắn phải cẩn thận. Còn nếu làm gián điệp để giết y, thì hắn càng phải cẩn thận hơn mới phải? Nhưng hắn cứ điên cuồng ngấm ngầm chọc giận y. Có lẽ vì chính hắn cũng biết, y không thể nào tức giận đến nỗi có thể giết được hắn? Đối diện với loại người như vậy, Tiết Linh Bích không biết được đâu là bộ mặt thật của hắn. Nhưng bất tri bất giác, y đột nhiên cảm thấy trái tim trong lồng ngực mình biến đổi rất khác lạ. Tình yêu của Tiết Linh Bích diễn biến rất tuần tự, không nhanh không chậm. Không hề ngu muội, mà ngược lại cực kì tỉnh táo. Y nghi ngờ hắn, nhưng y không nén được tình cảm của mình. Y mệt mỏi, y muốn đánh cược. Y đánh cược rồi. Và y thua rồi. Hắn thực sự đã lừa dối y. Đau đến muốn móc hết cả tâm can ra tẩy rửa. Thế nhưng, hoàng đế lại không cho phép y trốn tránh hắn. Y lại một lần nữa phải gặp hắn. Y biết y thua rồi. Sau những nỗ lực của y bảo vệ hắn, hắn cuối cùng vẫn phản bội y. Nhưng mà y biết y không thể trách Phùng Cổ Đạo, vì hắn có nỗi khổ của riêng hắn. Hắn cũng như y, không thể chia sẻ với ai, không ai gánh vác dùm hắn. Và y vẫn chọn cách tha thứ cho hắn. Rõ ràng y không thuộc dạng thê nô ngu ngốc. Tiết Linh Bích rất lí trí, lại cũng rất quyết liệt. Y thà để cho tâm chết đau, cũng vẫn muốn bảo vệ hắn, ở cạnh hắn. Vậy mà, xác định được tình cảm của nhau rồi thì sao? Người gây ra sự vụ tắm máu ngày hôm nay chính là sư phụ Phùng Cổ Đạo, Tiết Linh Bích hận ông. Nhưng Phùng Cổ Đạo không thể bỏ qua công lao dưỡng dục của ông. Bên tình bên hiếu, biết chọn bên nào? Họ cứ như thế mà trải qua hết khúc mắc, trải qua đủ mọi loại cảm xúc hỗn độn mà ở bên nhau. Đến cuối cũng vẫn là một người chọn hi sinh để được ở bên người kia. Khi đọc bộ truyện này, mình thực sự cảm nhận rất rõ ràng tình yêu sâu sắc của Tiết Linh Bích. Cảm thán với bản thân rằng, không biết trên đời này còn có ai yêu nhiều đến như vậy không? Không biết trên đời này còn có ai có thể rộng lòng tha thứ cho người mình yêu như vậy không? Thật may mắn Phùng Cổ Đạo không phụ sự hi sinh của Tiết Linh Bích. Nếu có, hắn đã biến Tiết Linh Bích thành thứ ngu muội mất rồi. Kết cục hết sức viên mãn. Là một bộ đam mỹ đáng đọc nhất. Nếu bỏ qua việc hai nhân vật chính đều là nam, thì đây cũng chính là bộ tiểu thuyết đáng đọc nhất. Nó thực sự hay. Rất hài hước, rất tròn vị, rất sâu sắc. Câu thoại của một kỹ nữ nói với Phùng Cổ Đạo chính là câu thoại mình tâm đắc nhất: “Niềm vui chỉ là chốc lát. Con người ta lúc nào đó dẫu có vui đến mất, về sau nhớ lại thì vẫn thấy buồn nhiều hơn. Niềm vui hôm trước chỉ càng tô đậm cho nỗi buồn hôm nay. Cho nên dư âm của niềm vui là cay đắng.” Cho dễ hiểu câu thoại này, hãy nhớ lại thời học trò của bạn. *** Review Hana Hanhhan: Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc là quyển thứ hai trong bộ Hi Nháo Giang Hồ của Tô Du Bính. Trước tiên nói về việc xuất bản thì cuốn này khiến tôi hơi thất vọng. Nội dung của nó không đủ hay đến mức tôi sẵn sàng bỏ qua cái yếu của bản dịch và hình thức. Thật sự cái yếu nhất của IPM là trang bìa, mảng sách Đam mỹ của họ gần như luôn luôn xấu. Cái áo không làm nên thầy tu nhưng khi mua sách phải đối diện với một cuốn bề ngoài đáng chán như vậy cũng phần nào làm người đọc nản lòng. Thậm chí bản dịch cũng có vẻ khiến tôi nản thêm một bậc. Câu cú trúc trắc nửa cổ phong nửa hiện đại khá chưng hửng. Tiếc cho một tác phẩm lớn của một tác giả có tiếng bao nhiêu tôi lại tiếc cho IPM vì sự cẩu thả này gấp bội. Nội dung của Bại Nhứ lần này xoay quanh ân ân oán oán giữa Ma giáo và triều đình. Hai thanh niên kiệt xuất của hai bên, Minh tôn Ma giáo và Tuyết Y Hầu trong triều vì thế mà bị cuốn vào nhau, dính chung trên một mạng nhện đầy âm mưu quỷ kế. Nếu bị lừa một lần bạn sẽ thấy sao? Nếu bị lừa quá nhiều lần, ngày qua ngày bạn sẽ thấy sao? Chắc hẳn Tiết Linh Bích đã đau đớn lắm khi người hắn hạ quyết tâm thương tiếc trọn cuộc đời chưa bao giờ thật lòng với hắn. Nhưng đứng trên địa vị đứng đầu Ma giáo, trước sinh mạng hàng nghìn giáo chúng thì Phùng Cổ Đạo cũng không sai. Y nói dối để tiếp cận người kia vì mạng sống, vì sinh tồn và vì tìm ra lời giải cho mối oán hờn khiến vị Hầu gia cao cao tại thượng kia dốc lòng dốc sức tiêu diệt Ma giáo của y. Hai kẻ này ngỡ thông minh mà thực ra thật ngốc. Vì những ràng buộc xung quanh mà thậm chí không dám sống đúng với trái tim mình. Đi thật xa, mất thật lâu họ mới có đủ dũng khí bên nhau, mới dám nói lời yêu công khai không ngại ngần. Bởi giới tính, thân phận, địa vị lẫn lập trường luôn là bức tường chia cách họ. Đôi khi lùi một bước biển rộng trời cao nhưng có lúc tiến một bước đất trời cũng mênh mông lắm đó. *** Cuối năm, sương lạnh thấu xương. Phùng Cổ Đạo co ro dưới mái hiên, liều mạng xiết chặt chiếc áo khoác không cũ không mới trên người mình, để che đi gió lạnh đang thổi khắp hang cùng ngõ hẻm. Hạ nhân của Tuyết Y Hầu phủ thờ ơ nhìn hắn đứng đó nhảy nhót dậm chân, coi như đang xem khỉ làm xiếc. Hắn tới tới lui lui vài vòng, rốt cuộc nhịn không được được nói, “Huynh đệ, có thể vào trong xem thử, khách nhân của Hầu gia đã đi chưa, khi nào mới gặp ta được không?” Hạ nhân cười lạnh, “Khi nào Hầu gia muốn gặp ngươi thì tự nhiên sẽ gặp. Không có chút quan hệ nào với việc khách nhân đi hay chưa.” “Ta chỉ nhờ giúp ta liếc mắt một cái là được rồi. Tốt xấu cũng để ta biết còn phải chờ bao lâu.” “Có thể chờ Hầu gia là vinh hạnh của ngươi, bao nhiêu người đều chờ như thế, ngươi nghĩ ngươi cao quý?” Phùng Cổ Đạo ăn liền hai cái mất mặt, đành thu tay áo tiếp tục nhún nhảy. Lại qua một lúc, trời càng tối hơn. Phùng Cổ Đạo vừa lạnh vừa đói, hầu như muốn phất tay áo bỏ đi. Đúng lúc này, người lúc trước dẫn hắn vào cửa Hầu phủ là tổng quản Tông Vô Ngôn rốt cuộc cũng từ tốn đi ra, “Phùng tiên sinh, Hầu gia muốn gặp ngươi.” ... Mời các bạn đón đọc Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc của tác giả Tô Du Bính.
Thành Phố Vô Tận - Điệp Chi Linh
An Nham, công tử phong lưu nổi tiếng của làng giải trí, đã từng lập kỷ lục mới trong bảng ghi chép lịch sử bát quái với thành tích sáng chói một năm N đối tượng scandal. Từ Thiếu Khiêm, con người lạnh lùng khó tiếp cận nhất trong giới giải trí, toàn thân tản ra khí thế người sống chớ gần, lại bởi vì kỹ năng diễn xuất xuất sắc mà được bình chọn làm “ảnh đế hạng nhất”. Nghe nói hai người này thanh mai trúc mã, quan hệ tốt đến không thể tốt hơn. Nhưng trên thực tế, quan hệ giữa hai người còn có thể tốt hơn nữa. Một buổi sáng sau khi say rượu, công tử phong lưu vừa vuốt cái eo đau nhức, vừa hối lỗi vỗ bả vai ảnh đế, nói: “Xin lỗi Thiếu Khiêm, tối qua tôi uống say, trước nay tôi chưa từng muốn ra tay với cậu.” Từ Thiếu Khiêm: “……” Chẳng lẽ cậu không cảm thấy, mình mới là người bị ăn kiền mạt tịnh hay sao? . Từ Thiếu Khiêm x An Nham, phúc hắc quỷ súc công x hoa tâm phong lưu thụ Câu chuyện kể về một tiểu thụ vô tâm vô phế, phách lối thiếu đòn, từ nhỏ đến lớn không ngừng bắt nạt tiểu công, đến nỗi bạn trẻ tiểu công từ một người bạn nhỏ chính trực đơn thuần dần dần biến thành quỷ súc, cuối cùng hóa thân thành sói, đem tiểu thụ hoàn toàn thu phục. *** Hai bên thảm đỏ tụ tập vô số phóng viên truyền thông, tiếng máy ảnh vang tanh tách không ngừng.   Chiếc xe thể thao màu đỏ đời mới nhất vững vàng đỗ lại cạnh hội trường.   Nam nhân bước xuống xe vóc người cao ngất, quần tây màu trắng đắt tiền bao lấy đôi chân thon dài thẳng tắp, trên người mặc một chiếc áo đuôi tôm trắng, cổ áo sơ mi rộng mở để lộ vị trí xương quai xanh hai bên, sợi dây chuyền màu bạc đeo trên cổ dưới ánh đèn phản chiếu ra ánh sáng đẹp mắt.   Làn da nam nhân trắng nõn, dung mạo tuấn mỹ, đôi mắt đào hoa lưu chuyển, thời điểm khẽ hất cằm lên cười mỉm, lộ ra một loại khí chất mê người tiêu sái không thể kiềm chế được.   “—— An Nham!”   Nhóm phóng viên trong nháy mắt sôi trào, cả đám người liều mạng xông về phía trước, chỉ hận mình không thể mọc thêm tám cái chân mà chạy.   “Hi!” An Nham rất có phong độ mỉm cười chào hỏi với mọi người, thỉnh thoảng còn hướng fans thổi một nụ hôn gió cực kỳ suất khí. Tiếng thét chói tai của đám fans càng thêm đinh tai nhức óc, An Nham, An Nham... Cứ như bị tẩy não, hai chữ “An Nham” nhất thời vang dội khắp toàn hội trường.   An Nham chuẩn bị bước lên thảm đỏ, một chân vừa nhấc đã nghe thấy từ đằng sau cách đó không xa đột nhiên truyền đến một trận hét điên cuồng chói tai.   “—— Từ Thiếu Khiêm đến!”   “Trời ạ, hai người bọn họ thế nào mà lại đến cùng lúc a a a!”   “Mau chụp hình! Mau! Chụp mấy hình post luôn lên mạng! Cái này tối nay tuyệt đối sẽ lên trang nhất!” ... Mời các bạn đón đọc Thành Phố Vô Tận của tác giả Điệp Chi Linh.
1/2 Lưu manh - Hà Giang Nữ Hiệp
½ Lưu manh Con trưởng của thừa tướng Tịch Triển Linh, thích mỹ nhân, thích ca hát, thích chơi bảo vật, thích đổi cách kiểu hình râu khác nhau ……gặp được mỹ nhân thì phải trêu ghẹo giữa đường, cướp về phủ, kiêu ngạo độc đoán, dùng hết thủ đoạn có thể, người Mộc Dương phủ gọi là “Hoa hoa thái tuế” Một người “hung hãn độc đoán” như vậy khiến người ta không nhịn được thơm hai cái, có lúc lại muốn đánh một trận, thế nhưng lại là tới từ một thời không khác—— cũng chính là Trung Quốc địa cầu thế kỉ 21 mà chúng ta vô cùng quen thuộc. ½ của hắn, lười biếng, cẩu thả chậm chạp, mê gái, ở trong mắt của rất nhiều người phủ Mộc Châu là tiểu lưu manh đáng yêu; ½ còn lại, nghiêm túc, kiên trì nhẫn nại, bác học, thâm tình, có gánh vác, tuy rằng có lúc vẫn khôn lanh, nhưng lại là bình loạn tướng quân khiến nhiều người kính phục. Bắt đầu và vỡ nát của một tình yêu đầu, Tịch Thiên Âm bắt đầu phát huy đặc chất của nhân loại thế kỷ 21 địa cầu của hắn, dương uy khắp nơi ~ *** Vương triều Tông Viện, do Hoàng đế Hiếu Vũ – Tông Chính Ngô khai quốc, đã trải qua ba trăm năm, đứng vững qua chiến loạn và thiên tai, dưới thống trị vững chắc của tiên hoàng Tông Chính Diệu và hoàng đế đương nhiệm Ngọc Minh, từ một nhược quốc yếu ớt bấp bênh đã trở thành một cường quốc kinh tế quân sự lớn mạnh, khiến 6 quốc gia muốn mở rộng bản đồ khác không dám manh động.    Phủ Mộc Dương, kinh đô Tông triều, dưới chân thiên tử, vùng đất phồn hoa, thương nhân qua lại đông đúc, bách tính ấm no vui vẻ.   Sáng sớm    “Mau tới xem đi~ người đi qua đường đừng có bỏ lỡ ~~ đấu giá lớn nha hoàn trường cung mới ra lò đây ~~~” một tiếng rao bán lớn truyền ra từ trong đám người đông đúc.    Người qua đường tấp lập dừng lại, những người bản địa phủ Mộc Dương hoặc là những người đã định cư lâu ở đây hầu hết lắc đầu thở dài rồi tiếp tục đi tiếp, giống như đã nhìn thấy quá quen rồi. Một số người khác lại là hứng thú không ngại, vui vẻ mà tiến tới. Mà những người ở xa vừa tới muốn phân biệt tỉ mỉ thanh âm tới từ đâu, hiếu kỳ mà nhìn ngó đông tây, cuối cùng đã tìm thấy nơi được vây bởi một vòng người, vội vàng tiến tới góp vui.    Ở giữa vòng tròn có 9 người, trong đó có 5 người ăn mặc nô tài, có nam có nữ, vẻ mặt u sầu mà đứng ở giữa, chốc chốc lại liếc về 4 người phía sau, chính xác mà nói thì là liếc về phía người ăn mặc phú quý ngồi trên ghế tròn trong bốn người. Người này đầu đội kim quan trân châu tím, mặc một chiếc bạch sắc cẩm y thêu hoa mẫu đơn vàng bằng kim tuyến, được thắt bởi đai lưng tuệ cung trường kết vàng, đi ủng nhỏ màu vàng thêu tơ trắng. Khoảng tầm hai mươi mấy tuổi, tướng mạo không đẹp không xấu, ngũ quan  linh vận, nơi khóe mắt của đôi mắt nửa nheo có một nếp nhăn đậm, có thể thấy người này thích cười, lúc này khóe miệng được cong lên một độ cong giống như kẻ ác, trên môi càng là hai vệt râu hình chữ bát(八) đáng yêu, khiến người xung quanh bật cười. Trên vòng mã não , có đính một viên ngọc đẹp. Tay phải cầm quạt đưa tay về phía tiểu nô bên cạnh nhận lấy bát trà, nhẹ uống hai ngụm, sau khi, sục miệng một cái thì trả lại cho tiểu đồng. ... Mời các bạn đón đọc 1/2 Lưu manh của tác giả Hà Giang Nữ Hiệp