Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thụ Thế Thân Thức Tỉnh Rồi

Yến hạc thanh thức tỉnh. Tại ký thế thân hợp đồng trước một giây. Nguyên lai hắn là trong một quyển sách thế thân pháo hôi. Văn bên trong, hắn làm Lục Mục trì ánh trăng sáng thế thân 3 năm. Bị Lục Mục trì ôm tiểu tình nhân tát một phát, bị Lục Mục trì đưa đi dẫn dụ đối thủ cạnh tranh kém chút bị mạnh, bị Lục Mục trì bóp cổ kém chút chết rồi. Hắn đều lại liếm lại tiện, cam chi. . *** Lại thêm một câu truyện đam mỹ thế thân nữa, motif của câu truyện này theo mình thấy rất mới lạ, truyện được gắn tag là xuyên thư nhưng theo mình đây không hẳn là xuyên thư mà nó giống với dạng thức tỉnh hơn. Bé thụ trong câu truyện này – Yến Hạc Thanh xuyên vào một câu truyện đam mỹ và trở thành pháo hôi thụ, thế thân cho em trai song sinh của mình. Dựa theo cốt truyện được biết trước cậu lên kế hoạch từng bước từng bước một cho công cuộc báo thù của mình. Mỗi việc mà Yến Thanh Hạc làm đều có mục đích cả, cậu tính kế tất cả mọi người, không ai liên quan đến cậu mà không bị tính kế cả, bao gồm cả em ruột của cậu và cả người nam nhân cậu yêu. Nhưng người em song sinh của cậu cũng không thoát khỏi liên can trong việc tổn thương cậu ở trong sách, từ đây lại mở ra một quá khứ hay nói đúng hơn là cuộc đời của Yến Hạc Thanh trong sách. Yến Hạc Thanh mất gia đình trong một trận hỏa hoạn, họ hàng không ai chịu nhận nuôi hai anh em cậu họ đưa anh em cậu vào trại trẻ mồ coi, Yến Hạc Thanh từ nhỏ đã thông minh, đặc biệt lại có một gương mặt và tính cách gây thiện cảm nên cậu được một gia đình giàu có nhận nuôi nhưng Hạc Thanh thương yêu em trai của mình, cậu trốn đi nhường cơ hội đó cho người em. Rồi sau đó cậu được một gia đình bình thường nhận nuôi, chịu 13 năm bạo hành cả thể xác và tinh thần, bị ghét bỏ, bị đói khát nhưng Yến Hạc Thanh chưa bao giờ từ bỏ mong ước tìm kiếm lại người em song sinh của mình, cậu tích góp để thực hiện lời hứa cho em trai của mình cuộc sống sung túc hơn. Rồi biến cố ập đến gia đình nhận nuôi cậu bán cậu cho Lục Mục Trì làm thế thân cho chính em trai của mình, tại đây cậu lại bị tra tấn, hành hạ dã man, bị ép tặng cho người, bị xem như súc vật và vì em trai song sinh của cậu mắc bệnh về mắt mà cậu bị Lục Mục Trì ép hiến mắt cuối cùng mù lòa và ra đi năm 21 tuổi. Lúc đó Yến Hạc Thanh yêu Lục Mục Trì, cậu yêu hắn một cách hèn mọn nhưng theo mình thấy đây cũng chẳng phải là tình yêu, chỉ là vì Hạc Thanh bị nuôi nhốt trong thời gian dài chỉ có thể gặp một người, rồi ngộ nhận rằng mình yêu hắn mà thôi hay nói chính xác hơn thì chính là hội chứng Stockholm. Nhưng bây giờ Yến Hạc Thanh muốn sống sót, cậu yêu cuộc sống này và ông trời có lẽ nghe được khao khát của cậu mà cho cậu thức tỉnh vào trước khoảnh khắc kí vào hợp đồng thế thân. Từ đây cậu bắt đầu lên kế hoạch từng bước một dồn tất cả kẻ mà cậu gọi là "Chủ nợ" vào bước đường cùng, mất tất cả tiền tài và danh vọng. Đồng thời cậu cũng tìm được người đồng hành trên con đường sau này, người ấy mang tên Lục Lẫm. Từ đây Yến Hạc Thanh không còn giống 52Hz - một chú cá voi cô độc giữa đại dương mênh mông nữa. Do truyện chưa ra full nên còn nhiều tình tiết chưa được giải đáp nhưng mình cũng đã nói ở trên cậu truyện này không giống xuyên thư hay nói đúng hơn không giống Yến Hạc Thanh mới xuyên vào tình tiết mà trước khi kí hợp đồng thế thân, mà giống như trong khoảnh khắc đó cậu đã trãi qua một đời. Những đau đớn của cậu không giống như người chỉ đọc qua cốt truyện, nó chân thật như chính cậu đã trãi qua cuộc đời bất hạnh đó. Nếu bạn nào thích sảng văn ngược tra thì đây là câu truyện không nên bỏ qua, từng bước đi trong kế hoạch của Yến Hạc Thanh thật sự làm người đọc hồi hộp vì chính cậu đang tính kế dựa trên cảm xúc của người khác chỉ sợ sai một bước thì cuộc đời của cậu chắc sẽ thảm hơn cả kiếp trước. Nói một chút về anh công của chúng ta Lục Lẫm, anh thông minh, tài năng, có sự nghiệp thành công và là chú của Lục Mục Trì. Nên từ đầu anh đã không phải là người ngoài cuộc trong kế hoạch trả thù của Yến Hạc Thanh. Cậu nắm rõ sở thích của anh rồi từng bước một tiếp cận anh và cậu đã thành công trong kế hoạch đó. Thật ra không phải Lục Lẫm không biết nhưng anh xót cho quá khứ của người anh yêu, anh muốn nâng niêu cậu, làm cho cuộc đời sau này của cậu sẽ hạnh phúc hơn. Tác giả dùng giọng văn cực nhẹ nhàng miêu tả Yến Hạc Thanh như người ngoài cuộc trong quyển tiểu thuyết, nhưng lại mang đến cảm xúc đau lòng nhè nhẹ rồi lại tích tựu từng chút từng chút một trong lòng độc giả. Truyện cũng edit được 122 chương rồi nên các bạn có thể yên tâm đọc nha, chỉ còn hơn 10 chương nữa là kết truyện rồi chúng ta cùng chờ xem Nhị Nguyệt Trúc sẽ mang đến bất ngờ gì tiếp theo, cùng hi vọng Yến Hạc Thanh có thể hoàn thành kế hoạch trả thù và được hạnh phúc bên người cậu yêu. Một điểm mình hơi không thích ở truyện là tác giả buff Yến Hạc Thanh hơi quá, cái gì cũng biết cái gì cũng giỏi, làm mình cảm thấy nhân vật này hơi ảo, vô thực. Nhưng nếu gout của bạn nào là thụ tài giỏi thì đừng nên bỏ qua nha. Văn án: Bấm để xem [Image: Đóng lại] Yến Hạc Thanh thức tỉnh rồi. Vào một giây trước khi kí hợp đồng thế thân. Thì ra cậu là pháo hôi thế thân trong một quyển truyện. Trong truyện, cậu làm ánh trăng sáng cho ánh trăng sáng của Lục Mục Trì trong suốt ba năm. Bị người tình Lục Mục Trì đang ôm tát cho một cái, bị Lục Mục Trì đưa đi dụ dỗ đối thủ cạnh tranh suýt bị cưỡng hiếp, bị Lục Mục Trì bớp cổ suýt chết. Nhưng cậu vẫn si mê mù quáng, vui vẻ chịu đựng, yêu Lục Mục Trì đến tận xương tủy. Cuối cùng còn tự nguyện hiến mắt cho ánh trăng sáng của Lục Mục Trì, cũng là em trai sinh đôi với cậu. Từ nhỏ hai anh em cậu đã bị bỏ rơi ở cô nhi viện, cậu nhường cơ hội được nhà giàu nhận nuôi cho em mình, thế là em trai trở thành cậu chủ nhỏ được cưng chiều hết mực, ăn sung mặc sướng. Còn cậu được một cặp vợ chồng hiếm muộn nhận nuôi, sau hơn một năm xem như yên ổn, cha mẹ nuôi bỗng sinh được một đứa con trai như kỳ tích, từ đó cuộc đời cậu rơi xuống địa ngục. Còn Lục Mục Trì chính là đao phủ của đời cậu, Lục Mục Trì yêu em trai cậu mà không được đáp lại nên tìm cậu làm người thay thế. Bố mẹ nuôi tham số tiền kia nên hăng hái bán cậu cho Lục Mục Trì. Bị Lục Mục Trì tra tấn cả tinh thần lẫn thể xác, cậu mắc hội chứng Stockholm đem lòng yêu hắn. Kết cục là cậu hiến dâng thứ cuối cùng còn chút giá trị của mình là đôi mắt cho nhân vật chính – em trai, sau đó vì cứu một nhân vật chính khác là Lục Mục Trì mà bị xe tông. Cuộc đời kết thúc năm 21 tuổi. Đùa, nhau, à? Thời khắc săn giết của Yến Hạc Thanh bắt đầu. Cha mẹ nuôi ngược đãi cậu. Em trai điên tình lấy đi đôi mắt của cậu. Còn có -- Lục Mục Trì chà đạp nhân phẩm của cậu, hủy hoại ước mơ của cậu, cướp đi tính mạng của cậu. * * * Cậu sẽ không tha cho bất kỳ ai. Đôi mắt, nhân phẩm, lý tưởng, sinh mệnh, cậu muốn đòi lại tất cả. Chấm điểm truyện 8.5/10   Mời các bạn mượn đọc sách Thụ Thế Thân Thức Tỉnh Rồi của tác giả Nhị Nguyệt Trúc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hẹn đẹp như mơ - Phi Ngã Tư Tồn
Tên ebook: Hẹn Đẹp Như Mơ (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Phi Ngã Tư Tồn     Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông     Công ty phát hành: Quảng Văn     Nhà xuất bản: NXB Văn Học     Trọng lượng vận chuyển: 460 grams     Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Dịch giả: Keichan (Huyền Trang)   Số trang: 432   Ngày xuất bản: 08/2012   Nguồn: trangsachhong.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com   Bìa sách Hẹn đẹp như mơ - Phi Ngã Tư Tồn Giới thiệu:     Một câu chuyện dịu dàng và đầy xúc cảm.       Tình yêu đẹp của tuổi thanh xuân mơn mởn, những thời khắc ấm áp, tuyệt đẹp của mối tình Mạnh Hòa Bình và Vưu Giai Kỳ mãi mãi sẽ chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ đẹp đến mức không chân thực. Mối tình ấy khép lại, rồi Nguyễn Chính Đông bước vào cuộc đời của Giai Kỳ một cách lạ lùng.       Giằng xé giữa quá khứ và thực tại, giữa tình yêu và sự cao thượng, giữa hận thù và tin yêu, Giai Kỳ đã chọn lựa điều gì để có thể đem lại hạnh phúc cho mình và những người mình yêu?       Có nhiều khi, chúng ta cứ ngỡ rằng cái mình từ bỏ chỉ là tình cảm trong một thời điểm, nhưng đến phút cuối mới biết rằng, hóa ra nó là cả cuộc đời.   “Tình mềm tựa nước, Hẹn đẹp như mơ”… Một áng văn dịu dàng vô tận của Phỉ Ngã Tư Tồn mà bạn không thể bỏ qua.   Hẹn đẹp như mơ, đó là lời hứa hẹn 100 năm của Nguyễn Chính Đông và cả Vưu Giai Kỳ.    Tình yêu không nhất thiết phải là bên nhau thiên trường địa cửu. Thời gian thích hợp để gặp một người tri kỷ đã là hạnh phúc, thời gian thích hợp để gặp một người thích hợp là hạnh phúc trọn vẹn. Vưu Giai Kỳ gặp Nguyễn Chính Đông khi niềm tin vào sự sống đã gần cạn kiệt. Nguyễn Chính Đông gặp Vưu Giai Kỳ, yêu Vưu Giai Kỳ khi sự sống của bản thân cũng gần cạn kiệt. Hai con người cạn kiệt, gặp nhau, thành tri kỷ, và yêu nhau, thành thiên trường địa cửu.      “Gặp đúng người, đúng thời điểm là Hạnh phúc Gặp đúng người, sai thời điểm là Bi thương Gặp sai người, đúng thời điểm là Bất lực Gặp sai người, sai thời điểm là Thê lương”     Vưu Giai Kỳ yêu Mạnh Hòa Bình ở sai thời điểm, dù tình yêu đó có đẹp đến mấy, người đó có sẵn sàng trả giá và hy sinh để tình yêu tồn tại cách mấy thì cũng không vượt qua được ranh giới của chính bản thân Vưu Giai Kỳ. Người ta không thể nào yêu mà cứ canh cánh trong lòng nỗi đau mình là gánh nặng của người khác, mà Vưu Giai Kỳ thì càng không. Mạnh Hòa Bình sẵn sàng từ bỏ tất cả, để ở bên Giai Kỳ. Mà cái Giai Kỳ phải từ bỏ là lòng tự trọng bị chà đạp của bản thân, cái chết của người cha, sự đau thương của tình yêu để ở bên Mạnh Hòa Bình. Tình yêu ở đây, không hề có đúng - sai, chỉ là việc nó đến không đúng lúc. Tình yêu lúc nào cũng trông chờ vào duyên phận, duyên là do trời định, phận là do người tạo. Gặp nhau, yêu nhau, nhưng càng mong manh và yếu ớt.   Tình yêu của Vưu Giai Kỳ và Mạnh Hòa Bình cũng giống như câu chuyện "Cái Bóng" trong truyện cổ Andersen vậy. Không biết khi nào là thật, khi nào là giả. Những thứ tưởng chừng càng dễ vượt qua thì càng ảnh hưởng nặng nề.   Vưu Giai Kỳ, ngay từ bé, đã hiểu nỗi khổ của người mẹ, khát khao đi tìm hạnh phúc trong cái lẽ thường mà người ta khinh bỉ là "bỏ trốn theo trai", rồi cả sự cảm thông khi người mẹ gặp bất hạnh. Người phụ nữ như vậy thì càng không thể vượt qua những thứ tưởng chừng là "tình yêu sẵn sàng vượt qua" - sự tự tôn của bản thân và gia đình để bất chấp tiếp tục tình yêu với Mạnh Hòa Bình. Dù yêu, dù đau đớn, nhưng vẫn buông xuống. Cầm lên được, thả xuống được. Chính vì vậy, tình yêu của Mạnh Hòa Bình và Vưu Giai Kỳ mới là bi thương.   Giai Kỳ cũng như một giấc mộng của Mạnh Hòa Bình "Giai Kỳ như mộng". Và cũng là giấc mộng của Nguyễn Chính Đông, chỉ khác là, giấc mộng này còn chờ sự bắt đầu ở 100 năm sau.   Nguyễn Chính Đông và Vưu Giai Kỳ bắt đầu từ 1 chiếc bật lửa, người ta gọi đó là cơ duyên. Khi Nguyễn Chính Đông cố gắng để yêu Vưu Giai Kỳ, thì tình yêu đó trở thành tình yêu tuyệt vọng của con người biết mình không còn khả năng để yêu và được yêu.   Nguyễn Chính Đông mua lại căn nhà cho Giai Kỳ, và cũng khi đó, tình yêu của Giai Kỳ thật sự bùng nổ, mà nó càng bùng nổ mãnh liệt bao nhiêu thì càng đau thương bấy nhiêu. Không ai biết, căn nhà đó biểu trưng cho sự ấm áp của tình thân mà Vưu Giai Kỳ khao khát từ khi người cha qua đời. Giai Kỳ sống, mà người ta không biết được, cuộc sống đó rốt cuộc còn có mầm sống hay không, cha mất, nhà mất, người yêu đi mất, tình yêu mất, mẹ sống đau khổ. Chính bởi vậy, ngôi nhà đó tượng trưng cho tất cả mạch sống mà Vưu Giai Kỳ cần. Mà Nguyễn Chính Đông hiểu. Đó là tri kỷ. Hiểu được, có một ngày cô sẽ về, cũng giống như có một ngày anh sẽ chết vậy. Càng thấu hiểu thì càng đau đớn, càng đau đớn thì càng tuyệt vọng. Tuyệt vọng vì biết được khả năng có thể được yêu nhưng lại không có khả năng để tiếp nhận và duy trì tình yêu.    Mà Vưu Giai Kỳ cũng bắt đầu tình yêu với Nguyễn Chính Đông bằng 2 sự chọn lựa đầy bi thương. Lựa chọn lần thứ nhất là yêu Nguyễn Chính Đông. Lựa chọn lần thứ hai là không nói cho Nguyễn Chính Đông biết tình yêu đó.  Để khi anh chết rồi, cô vẫn lựa chọn lên máy bay như mong ước của anh. càng quay đầu, càng đau thương. Nếu đã có cơ hội gặp lại ở 100 năm sau thì sao lại phải đau thương cho 1 lần chia cắt nhất thời.   Truyện kết thúc với hình ảnh Vưu Giai Kỳ đeo chiếc nhẫn thay cho mặt dây chuyền, với lí do: tay trái đã đeo nhẫn kết hôn, tay phải làm việc, vì thế, đeo lên dây chuyền để gần tim. Mỗi lần cô thở là mỗi lần cô sống cho cả ước vọng của cả cô và anh, sống cho một cuộc đời không trọn vẹn của Nguyễn Chính Đông. Không có hình ảnh của chồng Giai Kỳ, chỉ có đứa con tên là Kỷ Niệm. Cho đến cuối cùng, Giai Kỳ vẫn sống, vẫn bắt đầu cuộc sống mới, với một người chồng mới, không phải là Mạnh Hòa Bình. Cả câu chuyện là một sự hồn nhiên đầy bi kịch, bởi vì cả nước mắt và nụ cười cùng song hành với nhau. Kết thúc luôn dựa vào cái bóng của duyên phận, mà đời người luôn bị bao trùm bởi cái bóng khổng lồ ấy.   Ở đây không có công chúa và hoàng tử, không có cô bé lọ lem và bà mẹ kế độc ác, không có sau bao đau thương thì đi đến bến bờ hạnh phúc. Ở đây chỉ có sự ngậm ngùi của một tình yêu đầy khát vọng, có sự cặm cụi miệt mài yêu thương để đối lấy lời hứa hẹn cho 100 năm sau, 100 năm của sự vĩnh hằng. Ở đây, có chú lính chì đứng bằng một chân, dũng cảm sống và chết đi, cùng cô vũ nữ cũng đứng bằng một chân.    Giống như thông điệp một bộ phim hoạt hình đoạt giải Oscar "Spirited Away" đã nói: Tuổi thơ đang đến thì phải chấp nhận nó sẽ ra đi. Mọi thứ tốt đẹp rồi phải từ bỏ, để trưởng thành và để lớn lên.   Mời các bạn đón đọc  Hẹn đẹp như mơ của tác giả Phi Ngã Tư Tồn.
Hồng Nhan Lộ Thủy - Trương Tiểu Nhàn
Tên ebook: Hồng Nhan Lộ Thủy (full prc, pdf, epub) Tác giả: Trương Tiểu Nhàn Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngược luyến, Văn học phương Đông Edit: Phong Lin Beta: Rabbitlyn aka Thỏ Độ dài: 20 chương Poster: HappyOneday Tạo ebook:  christylam Nguồn: christylam.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Hồng Nhan Lộ Thủy - Trương Tiểu Nhàn Giới thiệu:   Tôi nằm im lắng nghe tiếng phát thanh viên vang vọng từ radio.   Bỗng nhiên tôi bật cười. Anh thành công như thế, chắc hẳn là rất hạnh phúc. Vết thương đã không còn rỉ máu nữa, tôi đã từng nếm trải mùi vị của sự tan vỡ, nên sẽ không đau khổ nữa, cũng sẽ không bị dục vọng và hối hận giày vò nữa…   - – – – -   Lời người edit:    Nếu bạn là người tim yếu, thì tốt nhất nên nhảy hố này, đơn giản là nó sẽ rèn luyện cho tim bạn khỏe lên ^^   Truyện thực tế, nên sẽ không có những chi tiết mơ mộng của ngôn tình, nữ chính Hình Lộ không phải là cô gái yếu đuối, cô ấy có sự ngây thơ của tuổi mới lớn, nhưng cũng có sự thục dụng của người trải đời, Hình Lộ vừa đáng thương, vừa đáng giận, vừa đáng trách…     Còn cảm nhận của bạn về nữ chính thế nào? Hãy đọc và tự đưa ra kết luận nhé.
Khi Lướt Qua Nhau (Thời Sách)
“Chính từ cái nhìn này đã khiến tuổi thanh xuân rực rỡ của cô trong tích tắc biến thành một trang giấy trắng. Từ đó trên trang giấy trắng được viết lên những dòng chữ màu đen, đó là cái tên của anh, không thể xóa, nét bút vô cùng sắc sảo.”   Yêu thầm có cảm giác thế nào? Trong tưởng tượng của tôi, yêu thầm giống như một chén trà sen: ban đầu nếm thử chỉ thấy vị đắng chát nhưng càng uống càng lưu luyến hương thơm ngọt ngào vấn vương nơi đầu lưỡi. Người ngoài nhìn vào chỉ mường tượng ra vị đắng qua những cái nhăn mày nhíu mặt của người uống mà chẳng thể cảm nhận được hương thơm dịu ngọt bên trong. Tiếc rằng tôi chưa từng được tự mình nếm thử một chén trà sen để có thể chia sẻ với các bạn, chỉ đành mượn một góc thanh xuân của cô gái Tống Giai Nam để kể về một tình yêu thầm ngát hương thơm như thế.  Tống Giai Nam thầm yêu Tô Lập. Cô yêu anh từ cái nhìn đầu tiên khi cả hai còn cắp sách tới trường. Trong những tháng ngày của tuổi trẻ đó, anh như ánh dương rạng rỡ, rọi sáng trái tim của bao cô gái mới biết đến cảm giác rung động đầu đời. Còn cô lại là một vì sao bé nhỏ lặng lẽ, không nổi bật cũng chẳng quyến rũ nhưng lại rất đỗi dịu dàng, trầm tĩnh. Tống Giai Nam chưa bao giờ có ý định bày tỏ tình yêu của mình với Tô Lập. Lý trí nói với cô rằng anh quá tốt đẹp, quá hoàn hảo, quá xa vời. Nhưng trái tim lại thúc đẩy cô đến gần anh hơn, dù chỉ một chút, dù anh chẳng hề biết đến cô. Bằng một tin nhắn giấu tên, Tống Giai Nam bước vào cuộc đời Tô Lập. Khi quyết định trả lời tin nhắn tới từ một người xa lạ, Tô Lập chẳng thể ngờ việc làm ngẫu hứng này lại làm thay đổi cuộc đời anh nhiều đến thế. Từ vài dòng tin nhắn cho tới những cánh thư, từ mấy câu chuyện phiếm về âm nhạc tới những tâm sự sâu kín nhất, Tô Lập đã tự mở cánh cửa trái tim mình chào đón Tống Giai Nam. Anh kể với cô về ngôi trường Đại học anh đang theo học, tả cho cô nghe bầu trời sao anh đang ngắm, khoe với cô bài hát mới anh đang nghe, gọi điện cho cô để mặc cho bản thân khóc oà khi mối tình đầu tan vỡ. Đối với Tô Lập, người con gái bí ẩn trong thư vừa là một người bạn, một tri kỷ vừa là nơi chốn bình yên dịu dàng nhất của tuổi trẻ nồng nhiệt. Đến một ngày, những dòng thư đã không còn đủ sức chứa đựng bao tâm sự chất chồng, Tô Lập đề nghị được gặp mặt người bạn qua thư. Chính vào khoảnh khắc đó, cô đột ngột tan biến khỏi cuộc đời anh. Trở thành bạn tâm thư của Tô Lập có lẽ là một trong những quyết định táo bạo nhất trong đời của Tống Giai Nam. Qua những câu chữ, Tống Giai Nam tự giải phóng cho bản thân mình khỏi lớp vỏ trầm lặng, nhút nhát. Cô tự tin, cô lạc quan, cô vui vẻ. Cô thoải mái để sự ấm áp, nồng nhiệt của Tô Lập lan toả đến mình. Cô tự do mở lòng, dùng sự dịu dàng của mình an ủi vỗ về Tô Lập khi anh mệt mỏi với nhịp sống mới quá nhộn nhịp. Nhưng thực tế chứng minh Tống Giai Nam vẫn chỉ là một ngôi sao bé nhỏ sợ hãi phải hiện thân trước ánh sáng mặt trời. Khi Tô Lập muốn gặp mặt, Tống Giai Nam hoảng loạn. Cô lo sợ phải thể hiện con người thật của mình trước anh, lo sợ anh sẽ thất vọng khi phát hiện ra cô chẳng tốt đẹp như những gì luôn thể hiện trong thư và có lẽ trên hết, cô sợ chính cô sẽ thất vọng về bản thân mình. Vậy nên, Tống Giai Nam quyết định chạy trốn, vội vã cắt đứt liên lạc, vội vã bước ra khỏi cuộc đời Tô Lập. Vào giây phút Tô Lập nhìn thấy Tống Giai Nam nhiều năm sau đó, anh mới hiểu được duyên phận đã ưu ái mình như thế nào. Một Tống Lập trẻ trung, sôi nổi của nhiều năm trước đã từng để vuột mất Tống Giai Nam; một Tống Lập trưởng thành, trầm ổn của nhiều năm sau quyết tâm trói chặt trái tim cô mãi mãi. Rốt cuộc Tô Lập đã biết Tống Giai Nam là người bạn tâm thư bí ẩn từ lúc nào? Có lẽ là khi Tống Giai Nam đến thăm ngôi trường Đại học mà Tô Lập thường kể cho cô trong những năm tháng sinh viên ngập tràn háo hức. Có lẽ là giây phút Tô Lập vui sướng khi thấy Tống Giai Nam đứng trong sảnh khách sạn sau bao năm mất liên lạc. Cũng có lẽ từ khoảnh khắc cậu học sinh Tô Lập ngắm nhìn cô bạn lớp bên trong lớp học ngập ánh nắng chiều, cậu đã biết đây là cô gái của cuộc đời mình. Đến cuối cùng thì, trong những tháng ngày tinh khiết, trong trẻo đó, không chỉ có một người ôm một nỗi niềm thầm yêu một người. * * * * * Đây không phải lần đầu tiên tôi viết cảm nhận về một bộ truyện của Sênh Ly và phải thừa nhận rằng, so với lần trước, tôi dành nhiều tình cảm ưu ái cho ''Khi lướt qua nhau'' hơn. Văn phong giản dị, nhẹ nhàng mà trầm lắng của Sênh Ly đặc biệt hợp với chủ đề yêu thầm. Có nét tinh khiết, trong sáng của tình yêu tuổi học trò, có vẻ lặng lẽ, mộc mạc của sự thầm lặng ngọt ngào cũng nhưng cũng không thiếu cảm giác nồng nàn, dịu êm của tuổi trưởng thành. Mỗi nhân vật của Sênh Ly cũng có nét hấp dẫn riêng. Tống Giai Nam nhút nhát, lặng lẽ cũng học cách để mở lòng cho tình yêu, Tô Lập từ một chàng trai ấm áp, nồng nhiệt trưởng thành thành một người đàn ông đủ bản lĩnh để chinh phục trái tim cô gái mình yêu, ngay cả nhân vật nữ phụ tưởng chừng như đáng ghét cũng có nét cá tính thu hút bất ngờ.  Tôi thích câu chuyện của ''Khi lướt qua nhau'' với tư cách một người thứ ba chưa từng có trải nghiệm thầm yêu. Có lẽ, một tác phẩm hay đơn giản là một tác phẩm có thể truyền tải cho người đọc một xúc cảm mà bản thân người đó chưa từng được trải qua. Còn bạn, bạn đã từng được nếm thử ly trà sen đắng chát thơm dịu mang tên yêu thầm chưa? Bạn sẽ chia sẻ hương vị đó với tôi chứ?  ____________________ '' '': Trích dẫn từ truyện Review by #Linh_Hy Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Đó là một buổi sáng ẩm ướt đầu mùa đông, cả ngôi trường như hòa tan trong màn sương trắng xóa, thấp thoáng chỉ nhìn thấy những ô cửa sổ bằng kính màu xanh lục, ánh mặt trời xuyên qua ô cửa kính tạo thành một dải ánh sáng mờ ảo sâu tận bên trong phòng, tạo nên một hình ảnh mờ nhạt. Do bất ngờ có sương mù, nên rất nhiều người đến trễ, thầy chủ nhiệm cũng không tức giận mà chỉ lặp đi lặp lại: “Nhanh lên một chút, đừng nói nhiều nữa, nhanh vào lớp học.” Tống Giai Nam mang xe đạp vào nhà gửi xe của trường, cô tìm được một vị trí để xe rất thuận tiện cho việc lấy xe khi tan học vào buổi trưa, khóa xe lại, lấy cặp sách, đang chuẩn bị di chuyển đuôi xe để vào lớp học thì cô nhìn thấy ở phía trước bãi đậu xe có một nam sinh cao gầy, bóng lưng trông rất đẹp mắt, dáng người mạnh mẽ, bộ đồng phục thể thao màu xanh lam mặc trên người vô cùng vừa vặn, tay áo được xắn trên cánh tay một chút, để lộ ra chiếc đồng hồ đeo tay sáng lấp lánh, cậu ấy đang cố gắng tìm một vị trí thích hợp để đỗ xe của mình, động tác có chút ngốc nghếch, có chút buồn cười. Tống Giai Nam không kiềm chế được mà nhiều lần nhìn thoáng qua bóng lưng ấy, sau đó mới rời đi. Cũng như bao buổi sáng sớm khác, cái cảm giác mệt mỏi rã rời do thức sớm để đến trường vẫn chưa chấm dứt, tất cả mọi người đều ào ạt chạy xuống tầng dưới lấy nước nóng, bệ chứa nước vẫn tràn đầy, thầy dạy tiết học đầu tiên đã đến, thầy không vừa ý mà phất tay: “Mau mở cửa sổ ra, hít thở không khí trong lành một chút, buồn ngủ cũng không được ngủ, tỉnh táo lại một chút đi các em, đứng lên hoạt động nào!” Một cơn gió lạnh khẽ lướt qua sau gáy của Tống Giai Nam, cô không khỏi rùng mình hai cái, cố gắng bật dậy từ trên bàn, chuông báo vào học cũng đã vang lên, thầy giáo môn Ngữ Văn chậm rãi viết lên tấm bảng màu đen dòng chữ — 《A Phòng Cung Phú》, Tống Giai Nam nhìn dòng chữ rất lâu, sau đó mới xé xoàn xoạt một trang giấy nhỏ rồi viết mấy chữ lên đó: “Buổi trưa, tớ và cậu đến căn tin ăn nha, bố mẹ tớ lại đi công tác nữa rồi.” Sau đó cô chuyển trang giấy đến người ngồi ở hàng ghế phía sau: “Đưa cho Trương Tịnh Khang.” Chỉ một lát sau, tờ giấy đã được truyền trở lại, ngoại trừ một chữ “Được” ra, phía trên trang giấy còn được vẽ thêm một khuôn mặt tươi cười, Tống Giai Nam vò trang giấy, sau đó tiện tay ném vào ngăn bàn, lúc này giọng nói cứng nhắc và khô khan của thầy giáo truyền tới khiến cô lại có cảm giác buồn ngủ. Bỗng nhiên, Tống Giai Nam cảm nhận một sự ấm áp truyền đến mu bàn tay, một dải ánh sáng lấp lánh đang bao phủ trên cánh tay cô, từng tia nắng mỏng manh bắt đầu len lỏi khắp phòng học, càng ngày càng dài, càng ngày càng rộng, cuối cùng, ngay cả trên mặt cô cũng là những tia nắng ấm áp của mặt trời. Tâm trạng bỗng nhiên trở nên vô cùng tốt, cho nên tinh thần chán nản ban đầu cũng bắt đầu dần dần thích nghi với buổi học khô khan. Mời các bạn đón đọc Khi Lướt Qua Nhau (Thời Sách) của tác giả Sênh Ly.
Mục Tiêu Đã Định - Tâm Thường
Tên ebook: Mục Tiêu Đã Định (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tâm Thường Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Nữ truy, Quân lữ, Văn học phương Đông   Tên xuất bản: Em Đứng Ở Nơi Sâu Thẳm Của Thời Gian Đợi Anh   Nguồn raw: 19lou   Dịch: Quick Translator   Edit: Phong Lin, alice_le   Beta: Rabbitlyn   Fix: PhongUyen   Tạo prc: Phong Lin   Nguồn: christylam.wordpress.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa Mục Tiêu Đã Định - Tâm Thường Văn án: Hứa hẹn, chính là lời mà một tên lừa đảo thường nói với một kẻ ngu ngốc. Dưới lá cờ quân đội, lúc giơ tay phải lên cao lặp lại lời thề của người quân nhân, cô đã âm thầm tuyên thệ với lòng mình rằng: Tất cả những thứ mà cô đã phải trả giá khi yêu anh, một ngày nào đó cô đòi lại cả vốn lẫn lãi! Mục Tiêu Đã Định là câu chuyện tình yêu của những người phi công Không quân…   *** Anh chính là một giấc mộng đẹp mà cô đã chờ đợi từ rất lâu rồi. Cho đến cuối cùng, cô vẫn không dám chạm vào ảo mộng đó.   *** Có biết hay không? Trong những tháng năm dài đằng đẵng, em vẫn luôn chờ anh đến tìm em. Chờ đến khi anh phải thừa nhận rằng: Đó chính là tình yêu, không phải là phút nông nổi của tuổi trẻ, cũng chẳng phải là con thiêu thân lao đầu vào lửa.   —– Lời người edit:  Dự án  Mục Tiêu Đã Định được tớ chú ý đến từ ngay cái tiêu đề của nó, sau “Thời Sát”, tớ quyết định trở về với sở thích “Quân nhân” của tớ nên mới quyết định thực hiện dự án này. Có thể nói “Mục Tiêu Đã Định” là tiểu thuyết “đủ mùi đủ vị”, ai muốn quân nhân, có quân nhân; Ai muốn cầm thú, có cầm thú;  Ai muốn nữ cường, có nữ cường; Ai muốn ngược; có ngược; Ai muốn ngọt, có ngọt… Nói chung, đây là một tiểu thuyết “chiều lòng độc giả”. Nhưng mà… E hèm… Có những điều rất khó nói, nếu ủng hộ tớ và Thỏ, thì đừng chần chừ gì nữa mà nhảy hố ngay đi. Mời các bạn đón đọc  Mục Tiêu Đã Định của tác giả Tâm Thường.