Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Miếng Bọt Biển Ma Quái (R. L. Stine)

Trước khi chị em tôi nhận thấy con vật nhỏ kỳ dị ở dưới chậu rửa bát, nhà tôi là một gia đình bình thường hạnh phúc. Đúng ra phải nói chúng tôi sống rất may mắn.

Nhưng vận may của nhà tôi đã nhanh chóng biến mất khi chúng tôi lôi con vật ra khỏi nơi trú ẩn tăm tối của nó.

Câu chuyện hãi hùng, kinh khiếp này bắt đầu vào ngày chúng tôi chuyển nhà:

- Chúng ta ở đây, các con ạ. - Bố tôi vui vẻ nói khi cho xe vòng quanh góc phố Maple Lane và dừng lại trước ngôi nhà mới của chúng tôi. “Con đã chuẩn bị cho cuộc di chuyển lớn chưa, Kitty Kat.”

Bố là người duy nhất gọi tôi là Kitty Kat. Tên thật tôi là Katrina (ố là là!) Merton, nhưng chỉ các thầy giáo mới gọi tôi là Katrina. Với những người khác tôi chỉ đơn giản là Kat. Tìm mua: Miếng Bọt Biển Ma Quái TiKi Lazada Shopee

- Con sẵn sàng rồi đấy! - Tôi hét lên và nhảy ra khỏi xe.

- Gâu! Gâu! - Killer - con chó giống xpanhin lông nâu vàng của nhà tôi cất tiếng sủa vẻ đồng lõa và cùng tôi nhảy xuống vỉa hè.

Tên con chó do thằng em Daniel ngớ ngẩn của tôi đặt cho. Một cái tên ngu ngốc. Killer sợ đủ mọi thứ. Vật duy nhất nó giết hại là quả bóng cao su của nó.

Tôi và Daniel đã nhiều lần đạp xe qua căn nhà mới. Nó chỉ cách đại lộ phía Tây nơi chúng tôi sống lúc trước có ba khối nhà. Nhưng tôi vẫn chưa thể tin là chúng tôi sẽ sống ở đây. Ý tôi muốn nói là tôi luôn luôn nghĩ ngôi nhà của chúng tôi sẽ đẹp hơn nhiều. Nhưng chỗ này đáng kính nể đây!

Đó là một tòa nhà ba tầng ngự trên một quả đồi nhỏ, có các cánh cửa sơn màu vàng bơ và có đến ít nhất một tá cửa sổ. Một vòm cuốn lớn phủ quanh cả tòa nhà. Khoảng đất phía trước rộng như một sân bóng đá.

Nó không phải là một ngôi nhà mà là một chung cư!

Đúng, thực tế là một chung cư. Rộng rãi nhưng chẳng lấy gì làm hấp dẫn. Mẹ gọi đó là “kiểu nhà hình giày cũ kỹ tiện lợi”.

Quả thật hôm nay trông ngôi nhà thực bẩn thỉu, cũ kỹ. Một vài cánh cửa đã bị xiêu vẹo, cỏ mọc lan tràn chưa ai cắt, khắp nơi mọi chốn phủ dày một lớp bụi.

Nhưng mẹ tôi bảo:

- Chẳng sao, quét dọn sạch sẽ, phủ lại nước sơn và mấy nhát búa đóng lại, thế là đâu lại vào đấy ngay.

Bố mẹ và Daniel nhảy ra khỏi xe, tất cả chúng tôi đứng nhìn chăm chăm vào ngôi nhà. Hôm nay rốt cuộc tôi sẽ được thấy bên trong!

Mẹ chỉ tay lên tầng hai:

- Các con có thấy cái ban công lớn kia không? - Bà hỏi. - Đấy sẽ là phòng ngủ của bố mẹ. Kế bên là phòng của Daniel, - đoạn bà xiết nhẹ tay tôi. - Kat này, cái ban công nhỏ kia là phía ngoài phòng của con đấy. - Nét mặt bà rạng rỡ.

Thế là tôi được cả cái vòm cuốn. Tôi nhổm lên ôm ghì lấy mẹ:

- Con thích chỗ đó lắm. - Tôi thì thầm vào tai bà.

Tất nhiên là Daniel lập tức gào lên. Nó đã mười tuổi nhưng cứ luôn xử sự như một đứa trẻ lên hai.

- Sao phòng Kat có ban công mà phòng con thì không? - Nó kêu ca. - Thế không được. Con cũng muốn có ban công cơ!

- Thôi đi, Daniel, - tôi lầu bầu. - mẹ hãy bảo nó im đi cho con nhờ. Tao hơn mày hai tuổi thì phải được cái gì chứ?

Đúng, hơn gần hai tuổi. Sinh nhật nó mới bốn ngày trước đây.

- Im nào các con, - mẹ ra lệnh. - Daniel, con không có ban công. Nhưng bù lại con sẽ được một chiếc giường tầng. Như thế Carlo có thể ngủ lại bất kỳ lúc nào con muốn.

- Tuyệt vời! - Daniel kêu lên. Carlo là bạn thân của Daniel. Hai đứa luôn quấn quít bên nhau và thường chọc tức tôi. Nói chung Daniel là đứa chơi được, nhưng nó cứ khăng khăng cho mình là đúng. Bố tôi gọi nó là ngài Biết Tuốt.

Đôi khi bố lại gọi Daniel là Người Lốc bởi vì nó cứ chạy vòng quanh như một cơn lốc, và xáo tung tất cả mọi thứ lên. Tôi giống bố tôi nhiều hơn - êm đềm, lặng lẽ. Vâng, thường là êm đềm. Và cả hai bố con tôi đều có chung những món ăn ưa thích - mì xốt, tỏi ngâm dấm, kem và cà phê môca. Thậm chí tôi trông lại giống bố, người cũng cao gầy với khuôn mặt đầy tàn nhang và mái tóc đỏ quạch. Tôi thường cặp tóc theo kiểu đuôi ngựa. Bố thì chẳng có nhiều tóc như vậy để phải bận tâm.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "R. L. Stine":Ai Đã Nằm Trong MộCái Đầu Người KhôCái Máy ĂnCăn Phòng CấmChúng Từ Phương Đông TớiCon Vượn Bơi Trong Bể KínhĐêm Của Bầy RốiHợp Chất Màu Da CamMiếng Bọt Biển Ma QuáiNgáo Ộp Lúc Nửa ĐêmNgôi Nhà CâyNgôi Nhà Của Những Người Tí HonTrò Chơi Trốn TìmXin Đừng Ốm

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Miếng Bọt Biển Ma Quái PDF của tác giả R. L. Stine nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh (Phong Ngưng Tuyết Vũ)
“Do ký kinh hồng chiếu ảnh” tức là: “Kinh Hồng Chiếu Ảnh, một ký ức vẫn còn.” Tiết tửHắn lại một lần nữa gặp được nàng.Hôm ấy tuyết bay đầy trời, nàng Hồng y nhẹ nhàng.Hắn ở trên ngựa, áo giáp bạch vũ, nhìn thấy phía sau nàng là vách đá dựng đứng. Tìm mua: Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh TiKi Lazada Shopee Với khoảng cách gần như vậy, hắn có thể rõ ràng nhận thấy, đáy mắt nàng biến đổi thất thường nhưng lại không lưu giữ điều gì.Sự đau đớn, tuyệt vọng cho tới hôm nay chỉ còn sót lại một mảnh nguội lạnh như nước.Nàng nhìn thấy phía sau hắn binh sĩ đang bày thế trận sẵn sàng đón địch, khẽ mỉm cười, tóc dài ở trong gió tung bay.Diệu ca ca.Hắn nghe thấy giọng nói của nàng, vô cùng êm nhẹ, cho nên hắn hoài nghi, nàng thật sự không hề mở miệng, đây chỉ là giọng nói đã nhiều năm như vậy luôn quẩn quanh trong đầu hắn, ương bướng không chịu rời đi.Hắn có chút ngập ngừng vươn tay ra, hướng về phía nàng.Nhưng khoé môi nhợt nhạt của nàng chỉ lưu lại một nét cười, từng chút từng chút mở rộng, cuối cùng biến hoá thành nụ cười khuynh quốc khuynh thành.Tim hắn đột nhiên trầm xuống, chưa kịp có bất kỳ hành động nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy nàng nhảy xuống vách núi, cứ như vậy cắt đứt quan hệ, nhưng nàng lại trầm tĩnh, nhẹ nhàng, mềm mại mà xinh đẹp như vậy.Phong đao ở bên, bàn tay hắn mới vừa rồi còn nắm chặt liền vươn tới phía trước, trống rỗng dừng giữa không trung, không hề cử động.Thân thể lạnh cứng chết lặng, tâm hắn cũng vậy, không cảm giác lạnh, cũng không cảm giác đau.“Điện hạ anh minh, ông trời phù hộ triều đình ta…”Ở phía sau, tướng sĩ người người cúi lạy hoan hô, hắn chậm rãi một chút một chút một thu hồi cánh tay.“Hồi cung.”Nắm dây cương, hắn lãnh đạm mở miệng.Thanh âm hỗn loạn gọi lớn trong gió tuyết, phá vỡ không gian vắng lặng.“Điện hạ…”Cửa ngoài truyền tới giọng nói lo lắng của tổng quản Tần An, Nam Thừa Diệu khẽ nhắm mắt, tất cả tựa như một giấc chiêm bao kéo dài năm năm, đó là khoảng thời gian hắn cùng nàng như ảnh tuỳ hình. *như hình với bóng*Hắn đứng dậy, thản nhiên mở miệng: “Chuyện gì?”Tần An dừng lại chốc lát, thanh âm kính cẩn vang lên ở ngoài cửa: “Mộ Dung Thừa tướng tới, đang đợi ở phòng trước.”Tần An lẳng lặng chờ ở ngoài cửa, trong phòng một mảnh tĩnh lặng.Cũng không hề nôn nóng, hắn đã tận mắt nhìn thấy điện hạ trưởng thành, từng bước từng bước một cho tới ngày hôm nay. Hắn biết rõ tâm tính người có bao nhiêu cứng cỏi, hắn hiểu được thế nào mới là sự lựa chọn tốt nhất.Cửa chốc lát liền mở, hắn cũng không có chờ lâu.Nam Thừa Diệu trường bào màu đen, ăn mặc tuỳ ý, lại không thể che hết khí chất dòng dõi quý tộc vốn có.Hắn giương mắt nhìn thoáng qua chân trời, nguyệt như câu.* ánh trăng như lưỡi liềm*Cũng không nói thêm cái gì, khoé môi thản nhiên vẽ ra ý cười chán nản, hắn lướt qua Tần An hướng đại sảnh đi đến.Đến hôm nay, sinh mệnh này, còn có cái gì là không thể vứt bỏ?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Do Ký Kinh Hồng Chiếu Ảnh PDF của tác giả Phong Ngưng Tuyết Vũ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu- (Chishikarin)
Tôi biết một câu nói rất hay rằng: “cuộc đời của mỗi người là một cuốn tiểu thuyết nhiều chương, cuốn tiểu thuyết ấy chỉ có một trên đời vì cuộc đời mỗi người không có hai lượt và bạn là duy nhất, không ai giống bạn cả”. Tôi xin viết nên một cuốn tiểu thuyết của một mảnh đời, nhưng không phải của tôi mà của một người khác. Cuốn tiểu thuyết này chỉ là một góc nhỏ của một vùng trời tiểu thuyết ngoài kia, nhưng hy vọng nó sẽ sáng nơi góc nhỏ nó đang sống ấy, và… nó chỉ sáng khi được sự thừa nhận từ phía mọi người.***Một ngày mới lại lên, mặt trời mở cửa cho phép những giọt nắng rong chơi khắp nơi. Những chiếc lá khô cuối cùng còn lại trên cành cũng rụng cả. Đó là sự chuẩn bị cho những chồi non e ấp bắt đầu mơn mởn trở lại vào một mùa mới… Và… “những con người mới”, những bắt đầu mới… .ooO “RENGGGGGG…” _ chuông báo thức vang lên. - Àiiiii… im coi! _ cô Tìm mua: Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu- TiKi Lazada Shopee “Rầm” _ cô đập lên bàn thật mạnh làm chiếc đồng hồ sợ mà im miệng. “Yêu một ai là khi từ trong nghĩ suy là bao đợi mong Đời em đã vui hơn xưa vì ta đã gần bên nhau Love me, love me (à ha) kiss me, kiss me (moahh)…”_ điện thoại cô đổ chuông. - Grừ… cái gì dạ. _ cô gãi đầu gãi tai nhăn mặt khó chịu. “Yêu một ai là khi từ trong nghĩ suy là bao đợi mong” _ điện thoại cô lại đổ chuông lần hai. Cô ngồi bật dậy, mắt nhắm mắt mở ngáp ngủ rồi mở ti hí một mắt lên nhìn vào điện thoại ấn nút nghe. - A… - “Con quạ, mày làm gì mà giờ này còn chưa đến hả? Muốn chết không thì bỉu.” - Tạo… - “Mày không nhớ hôm nay là ngày gì thì cũng ráng mà nhớ chứ. Sáng dậy sớm tí chuẩn bị thì chết hở? Sao không cài chuông báo thức hả? Mày đã hứa…” Cô cứ định nói thì Kì Lâm lại nhảy tọt vào họng cô chặn lại, mắng cô xối xả. Tội nghiệp cho lỗ tai của cô. Chậc, cũng tại cô cơ, ai bảo tối qua cứ nghĩ ra viễn cảnh ngày hôm nay để hồi hộp tới mức không ngủ được. Đến khi vừa chợp mắt được xí thì gà đã dắt con đi ăn… Cô không muốn mới sáng sớm đã nghe mắng, xui xẻo, nên vừa nghe được vài câu của Kì Lâm mắng là vứt điện thoại ra giường rồi nhoài người lấy đồng hồ xem giờ. - AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA… _ cô hét thất thanh. Xong liền chạy vội vào WC làm nhiệm vụ. Một miếng giấy tiện lợi được dán ngay ngắn trên mặt đồng hồ làm cô bừng tỉnh. Kì Lâm mắng cô cũng không sai mà. Ngày quan trọng của đời người mà cô lại quên bẽn đi như thể nó là cát bụi vậy. Đố các bạn biết hôm nay là ngày gì??? ……….ooO - Alô, alô??? _ Kì Lâm không nghe ai trả lời. Bực mình nên nó liền cúp máy. - Sao rồi? _ Hoàng Lâm xấn lại. - Hừm. _ Kì Lâm khoanh tay trước ngực. - Sao? - Bực cái mình với cái con quạ này mà. - Lại ngủ quên đúng không. _ cậu nói. - Sao lúc sáng cậu đi sớm thế mà không vào kéo nó dậy rồi đưa nó tới đây luôn cho sớm hở? _ Kì Lâm quay sang trách cậu. - Từ hôm nay thì bé Na đã lớn rồi, phải để cô ấy tự thức dậy chứ. - Gia Bảo nói đúng đấy. _ Hoàng Lâm khoác vai cậu. ……….ooO - Cặp cặp… _ cô lật đống đồ để tìm chiếc cặp của mình. - Dày dày… _ cô vừa chạy ra cửa xợt nhớ ra là mình đang đi chân đất liền quay lại. Cô phải vừa chạy vừa búi tóc của mình mong mới kịp giờ làm lễ. … Cô co dò chạy vắt chân lên cổ, vừa đi vừa ngó đồng hồ… “Kitsss…” _ bỗng một chiếc xế hộp chặn đường cô. Cũng may cô phanh kịp chứ nếu không thì đã có một người đau rồi. - Này, không nhìn đường hay sao mà đi đứng thế hả? _ cô bực mình quát lớn. - Mắt anh bận để nhìn em rồi lấy đâu ra mà nhìn đường nữa hửm cô bé. _ một người đeo kính râm ngồi trong xe nói. “Chớp chớp” _ cô nghiêng đầu nhìn người đó để cố nhận ra ai. - Nhìn gì không biết nữa. Trễ lắm rồi. _ anh ta vừa nói thì liền mở cửa, nắm tay cô kéo vào xe. ……….ooO Trường học, - Grừ… grừ… grừ… _ Kì Lâm chắp tay sau lưng đi đi lại lại rên lên vì tức giận. - Một…hai… ba…năm…mười… _ Hoàng Lâm nhìn Kì Lâm đi đi lại lại mà chóng mặt, đến đếm cũng lộn. Hoàng Lâm lắc mạnh đầu để lấy lại tập trung. - Kì Lâm à, cậu dừng lại đi! Mắt của tớ sắp lộn tròng rồi nè. _ Hoàng Lâm năn nỉ. - Nhỏ này mà đến là tui cho nó biết tay cho coi. “Rốp rốp” _ Kì Lâm bẻ khớp tay. Hoàng Lâm và cậu đều dựng tóc gáy khi nhìn mặt Kì Lâm giận dữ. - Đã đến giờ làm lễ tốt nghiệp. Các em nhanh chóng vào vị trí để chúng ta chuẩn bị làm lễ. _ thầy bí thư trường nói qua mircô trên sân khấu. Chắc mọi người đã biết hôm nay là ngày gì rồi đúng không!?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu- PDF của tác giả Chishikarin nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đò Dọc (Bình Nguyên Lộc)
Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng chắc đã lấy cảm hứng từ cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Bình Nguyên Lộc. Đò dọc là loại tiểu thuyết feuilleton được Bình Nguyên Lộc cho đăng trên nhựt báo Dân Chúng với tựa đề là Giái chợ về làng trước khi được nhà xuất bản Bến Nghé của ông cho xuất bản năm 1959, và được giải thưởng Văn chương toàn quốc (Miền Nam) năm 1960. Tiểu thuyết của Bình Nguyên Lộc được Mai Thảo đánh giá là “không siêu hình, không gió bão, cái thế giới đã bốn mươi năm văn học ở trong đời sống và làm cho đời sống muôn vàn tươi thắm”. Và cuốn Đò dọc, theo nhận định của Thuỵ Khuê, là tác phẩm “mang dấu ấn truyện tâm lý viết theo lối Bắc, khác hẳn lối viết của Hồ Biểu Chánh” và là, bà cho biết thêm, “cuốn tiểu thuyết đầu tay, trong những cuốn sau, Bình Nguyên Lộc đào sâu thêm, như Ái ân thâu ngắn cho dài tiếc thương (1963), Hoa hậu Bồ Đào (1963), sự phân tích tâm lý đã chiếm gần trọn tác phẩm, mở rộng và đào sâu về hướng hiện thực xã hội thành thị miền Nam”. Truyện kể về gia đình ông bà Nam Thành và bốn cô con gái phải rời Sài gòn về chốn “Trai tráng quê mùa, làm sao mà biểu xứng”. Nhưng rồi, sau tại nạn xe hơi của anh chàng hoạ sĩ và sau khi ba cô em gái đã “trôi trên con sông tình”, ông bà Nam Thành cũng thực hiện được cái ước mơ nhỏ nhoi mà hệ trọng, và cuối cùng bà cũng vẫn còn trách ông đã quyết định mà bà cho là sai lầm là “từ bỏ ngói vôi về với ruộng đồng”, dù lần này bà chỉ trách nhẹ thôi: “Tai nạn xe hơi không bao giờ diễn lại lần thứ nhì ở gia đình khác mà cùng cảnh với mình”. Ông cũng nhận mình sai nên chỉ chống chế bằng câu: “Nhưng việc chánh là gả được con, mà mình đã gả được”. Rồi ông cười ha hả để đánh trống lấp. Chính tác giả Bình Nguyên Lộc cũng cho rằng “(Đò dọc) được khán giả khen hay hiện nay”, ông nói như thế trong một lần được phỏng vấn vào năm 1965, và ông cũng cho biết khi đọc lại “mới thấy trong Đò dọc đã dùng sai từ quan sát thay vì phải viết là nhận xét mới đúng”. Tìm mua: Đò Dọc TiKi Lazada Shopee Trong tài nguồn được chép lại dưới đây có đến 5 từ quan sát và 2 từ nhận xét, Goldfish tôi chẳng biết từ quan sát nào sai hay đã được thay bằng từ nhận xét rồi? Trước năm 1975, ở Miền Nam người ta thường dùng gạch nối giữa các từ kép, trong bản nguồn cũng ghi như thế và tôi cứ giữ như thế, không thêm, không bớt. Riêng đối các chữ mà tôi tin rằng do đánh máy sai tôi đều sửa mà không chú thích, một phần do làm biếng, một phần để mục chú thích đỡ rườm, mong các bạn thông cảm.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bình Nguyên Lộc":Cõi Âm Nơi Quán Cây DươngĐò DọcGieo Gió Gặt BãoQuán Tai HeoLữ Đoàn Mông ĐenNguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt NamNửa Đêm Trảng SụpTỳ Vết Tâm LinhSau Đêm Bố RápThầm LặngTruyện Ngắn - Bình Nguyên LộcĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đò Dọc PDF của tác giả Bình Nguyên Lộc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đò Dọc (Bình Nguyên Lộc)
Nhạc sĩ Trầm Tử Thiêng chắc đã lấy cảm hứng từ cuốn tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Bình Nguyên Lộc. Đò dọc là loại tiểu thuyết feuilleton được Bình Nguyên Lộc cho đăng trên nhựt báo Dân Chúng với tựa đề là Giái chợ về làng trước khi được nhà xuất bản Bến Nghé của ông cho xuất bản năm 1959, và được giải thưởng Văn chương toàn quốc (Miền Nam) năm 1960. Tiểu thuyết của Bình Nguyên Lộc được Mai Thảo đánh giá là “không siêu hình, không gió bão, cái thế giới đã bốn mươi năm văn học ở trong đời sống và làm cho đời sống muôn vàn tươi thắm”. Và cuốn Đò dọc, theo nhận định của Thuỵ Khuê, là tác phẩm “mang dấu ấn truyện tâm lý viết theo lối Bắc, khác hẳn lối viết của Hồ Biểu Chánh” và là, bà cho biết thêm, “cuốn tiểu thuyết đầu tay, trong những cuốn sau, Bình Nguyên Lộc đào sâu thêm, như Ái ân thâu ngắn cho dài tiếc thương (1963), Hoa hậu Bồ Đào (1963), sự phân tích tâm lý đã chiếm gần trọn tác phẩm, mở rộng và đào sâu về hướng hiện thực xã hội thành thị miền Nam”. Truyện kể về gia đình ông bà Nam Thành và bốn cô con gái phải rời Sài gòn về chốn “Trai tráng quê mùa, làm sao mà biểu xứng”. Nhưng rồi, sau tại nạn xe hơi của anh chàng hoạ sĩ và sau khi ba cô em gái đã “trôi trên con sông tình”, ông bà Nam Thành cũng thực hiện được cái ước mơ nhỏ nhoi mà hệ trọng, và cuối cùng bà cũng vẫn còn trách ông đã quyết định mà bà cho là sai lầm là “từ bỏ ngói vôi về với ruộng đồng”, dù lần này bà chỉ trách nhẹ thôi: “Tai nạn xe hơi không bao giờ diễn lại lần thứ nhì ở gia đình khác mà cùng cảnh với mình”. Ông cũng nhận mình sai nên chỉ chống chế bằng câu: “Nhưng việc chánh là gả được con, mà mình đã gả được”. Rồi ông cười ha hả để đánh trống lấp. Chính tác giả Bình Nguyên Lộc cũng cho rằng “(Đò dọc) được khán giả khen hay hiện nay”, ông nói như thế trong một lần được phỏng vấn vào năm 1965, và ông cũng cho biết khi đọc lại “mới thấy trong Đò dọc đã dùng sai từ quan sát thay vì phải viết là nhận xét mới đúng”. Tìm mua: Đò Dọc TiKi Lazada Shopee Trong tài nguồn được chép lại dưới đây có đến 5 từ quan sát và 2 từ nhận xét, Goldfish tôi chẳng biết từ quan sát nào sai hay đã được thay bằng từ nhận xét rồi? Trước năm 1975, ở Miền Nam người ta thường dùng gạch nối giữa các từ kép, trong bản nguồn cũng ghi như thế và tôi cứ giữ như thế, không thêm, không bớt. Riêng đối các chữ mà tôi tin rằng do đánh máy sai tôi đều sửa mà không chú thích, một phần do làm biếng, một phần để mục chú thích đỡ rườm, mong các bạn thông cảm.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bình Nguyên Lộc":Cõi Âm Nơi Quán Cây DươngĐò DọcGieo Gió Gặt BãoQuán Tai HeoLữ Đoàn Mông ĐenNguồn Gốc Mã Lai Của Dân Tộc Việt NamNửa Đêm Trảng SụpTỳ Vết Tâm LinhSau Đêm Bố RápThầm LặngTruyện Ngắn - Bình Nguyên LộcĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đò Dọc PDF của tác giả Bình Nguyên Lộc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.