Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mục Thần Ký

Đại khư tổ huấn nói, trời tối, đừng đi ra ngoài. Đại khư tàn lão thôn già yếu tàn tật bọn họ từ bờ sông nhặt được một đứa bé, lấy tên Tần Mục, ngậm đắng nuốt cay đem hắn nuôi lớn. Một ngày này màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm đại khư, Tần Mục đi ra cửa chính. . . Làm gió xuân bên trong nhộn nhạo nhân vật phản diện đi! Người mù nói với hắn. Tần Mục nhân vật phản diện chi lộ, ngay tại quật khởi! *** Mục thần ký review – Trạch Trư mục thần ký Lại là một tác phẩm đặc sắc nữa của tác giả Trạch Trư. Và có thể nói đây sẽ là bộ truyện thành công nhất của Trạch Trư cho đến hiện tại, ông đã cho ra đời các bộ truyện như Đế Tôn, Độc Bộ Thiên Hạ, Nhân Đạo Chí Tôn nhưng đều không gây được nhiều sự chú ý. Mục Thần Ký là bộ truyện tiên hiệp hài hước, nhẹ nhàng nhưng vẫn mang trong mình đầy đủ những tình tiết kịch tính, màu sắc huyền bí, nội hàm rộng lớn phong phú mà thể loại truyện này cần phải có. Trạch Trư là cây bút phóng khoán, thổi luồng gió mới vào giới văn học mạng bên cạnh những cây bút đại thụ như Nhĩ Căn, Ngã Cật Tây Hồng Thị… Truyện mở đầu với một địa phương heo hút gọi là Tàn Lão Thôn, người đân trong thôn đều không phải là dạng hiền lành, toàn là bậc hung thần sát ác nhưng có lai lịch khác nhau, đến đây kéo dài hơi tàn, bọn họ vốn oán trời, oán đất, oán muôn người, oán khí rất nặng. Tần Mục được Tư bà bà của thôn nhặt được ở bờ suối, người trong Tàn Lão Thôn đặt tên cậu là Tần Mục với ý nghĩa là người lành lặn duy nhất trong thôn, là đứa bé chăn bò họ Tần. Chỉ cần cho đi chăn trâu chắc có lẽ vẫn sống qua ngày được. Hắn lớn lên theo Tư bà bà học may vá, gia gia què học cước pháp, gia gia mù học nhãn pháp, theo dược sư học hái thuốc, chế thuốc, theo người câm học làm ren, theo đồ tể học đao pháp, theo người điếc học chữ vẽ tranh. Còn được trưởng thôn chỉ dạy pháp môn tu hành. Đó đều là những bản lĩnh nghịch thiên, được mọi người một lòng dốc sức dạy bảo, Tần Mục đơn thuần như cây non hút nước, học không bỏ sót điều gì. Trong Đại Khư thần bí hắn lại gặp được những chuyện thần bí, học được thần âm, ma âm, phật âm. Vô tình phá được Linh thai bích, trở thành người đầu tiên có được bá thể. Tháng ngày ngược lại trôi qua rất nhanh, thiếu niên Tần Mục mang một thân bản lĩnh, cùng sự cơ trí, lanh lẹ của mình xông phá ra ngoài, kiến tạo con đường truyền kỳ cho riêng mình. Nhân Vật trong Mục Thần ký: Nam chính: Tần Mục thuở đầu là thiếu niên hiếu động, thông minh. Nhưng tiếp xúc với một đống người già rảnh rỗi, không có việc gì làm, suốt ngày bày trò lừa phỉnh con nít, nên hắn cực kỳ lanh lẹ, chỉ có mình đi lừa người chứ hiếm khi ai lừa được hắn. Xem thêm: Review Tần Mục-Tân Nhân Hoàng “Đại Khư thực sự quá nguy hiểm, trung hậu thật thà như chúng ta nếu như không học chút khôn lanh, nhất định sẽ bị lừa sạch sẽ trơn tru, bị ăn đến không còn một chút cặn thừa.” Nói hắn thiên tài thì chắc chắn là thiên tài hạng nhất, nhưng hắn không chỉ là thiên tài thuần tuý, mà là loại thiên tài có tâm cơ, xảo trá như hồ ly thành tinh vậy. Về sau hắn trở thành một nhân vật chính tà khó phân, lại sợ vợ một phép nên được gọi là Mục Tặc. Trên các diễn đàn những đoạn trích thú vị nhất về hắn vẫn hay được chia sẽ. Nhân vật phụ: Tuyến nhân vật phụ trong Mục Thần Ký đều được miêu tả rất hay, mỗi nhân vật đều có cá tính riêng không hề bị mờ nhạt. Nếu không có những nhân vật này, Mục Thần Ký có lẽ đã không thành công đến vậy. Ấn tượng nhất với mình là Nhân vật Quốc Sư Duyên Khanh – Một kẻ Quân Tử hiếm có. Tư bà bà, Mã gia cụt tay, thợ rèn câm, người mù, trưởng thôn, Dược sư xấu xí kì dị, … đều mang trong mình bản lĩnh nghịch thiên. Hơn nữa đó không phải là mấy ông lão bà lão bình thường, trong thôn bọn họ đều là chuyên gia lừa bịp, cáo già thành tinh. “Ngươi không biết tuổi ấu thơ của ta trôi qua như thế nào đâu! Từ nhỏ ta đã bị một đám ông lão, bà lão lừa bịp, ngay trước khi ta đi săn thú, bà bà còn gạt ta vào chuồng gà lấy trứng, đó là một con Kê Bà Long, nó đánh ta chạy khắp nơi, căn bản đánh không lại nó! Còn bà bà liền lén lút chuồn tới lượm trứng gà” Cảnh giới: -7 Đại thần tàng Trong thân thể ẩn giấu bảy đại thần tàng (kho báu lớn) là Linh Thai, Ngũ Diệu, Lục Hợp, Thất Tinh, Thiên Nhân, Sinh Tử, Thần Kiều, bảy kho báu lớn này bẩm sinh đã bị niêm phong, tựa như bảo tàng bị đóng kín, bởi vậy được gọi là bảy đại thần tàng. Bảy đại thần tàng đang ở trạng thái đóng kín, cần chính võ giả mở ra, mà ngăn cản võ giả mở ra thần tàng thì gọi là bích (tường), Linh Thai bích, Ngũ Diệu bích, Lục Hợp bích, Thất Tinh bích, Thiên Nhân bích, Sinh Tử bích, Thần Kiều bích. Quá trình phá tan bảy bức tường này gọi là phá bích. – Bên trong bảy Thần tàng, Linh Thai mở linh tính, Linh Thai hình thành trung tâm khai thiên tích địa. – Có Linh Thai, Linh Thai đứng phía trên linh đài, lấy Linh Thai làm trung tâm tạo ra Ngũ Diệu. Kim mộc thủy hỏa thổ năm viên tinh thần, chúng đều quay chung quanh linh đài. – Sau đó linh đài diễn sinh đại lục, đại lục định hình, có đông nam tây bắc tạo thành Lục Hợp. – Lục Hợp thành tựu, lại sinh nhật nguyệt, hợp là Thất Tinh. – Thất Tinh có, Linh Thai cũng đại thành, diễn sinh nhật nguyệt tinh đấu, trở thành Thiên Nhân. – Nguyên thần Thiên Nhân đủ cường đại, nguyên thần liên thông sinh tử. Tử chính là U Đô dưới chân nguyên thần, giấu ở phía dưới linh đài đại lục, U Đô tạo ra sinh tử. – Sinh chính là Thần Kiều, một Thần Kiều xuất hiện phía trên nguyên thần, đạp Thần Kiều tiến thẳng Thiên cung. Đi vào Thiên cung liền thoát ra khỏi U Đô khống chế, đã không còn thọ nguyên hạn chế. – Linh Thể Không phá được tường liền không cách nào tu luyện. Có người được trời cao chiếu cố, vừa sinh đã phá vỡ Linh Thai bích, bẩm sinh đã mở ra thần tàng Linh thai, loại thể chất này được gọi là linh thể, trời sinh được thần giúp đỡ, là hạt giống tu luyện. Người nắm giữ linh thể, thiên phú cao hơn người thường vô số lần, lúc tu luyện làm ít mà hiệu quả nhiều. Linh thai có bốn loại thuộc tính nên linh thể cũng có bốn loại là Thanh Long linh thể, Bạch Hổ linh thể, Chu Tước linh thể và Huyền Vũ linh thể. Muốn kiểm tra có hay không có linh thể liền cần Tứ Linh huyết này. Bá thể là con đường mới mà Tần Mục khai sinh ra, chỉ từ một lời nói dối tưởng vô hại nhưng dưới niềm tin tuyệt đối của trẻ thơ, đã trở thành động lực cho hắn từ một phàm thể bình thường, làm ra chuyện phi thường bước lên cảnh giới bá thể vô song có một không hai. “Chỉ cần có niềm tin thì phàm thể chính là Bá thể!” Cảm Nhận – Đánh giá: Hệ thống tu luyện trong truyện thì hơi đơn giản, nhưng bù lại Trạch Trư có lối hành văn rất hay, các giải thích các chiêu thức logic. Đặc biệt có một thứ ngạo khí giang ồ khó tìm trong các truyện tiên hiệp hiện nay. Khiến người đọc dễ dàng chấp nhận, rồi từ đó lại thành một nét riêng cho mạch truyện. Cảm nhận là tác giả rất có tâm và đủ tầm. Nên những chiêu thức trong Mục Thần Ký, những cảnh chiến đấu dù không quá dữ dội, tráng lệ lại cuốn hút người đọc lạ thường bởi sự am tường về tiểu thuyết võ hiệp cổ điển. Người chưa đọc thế hệ Kim Dung, Cổ Long, Mã Vinh Thành sẽ thấy mới, người từng đọc rồi thì như thấy lại bầu trời kỉ niệm. Xem thêm: so sánh Tân Thủ và Lão Làng. “Bùng cháy! Bùng cháy! Hãy cho đao của con bùng cháy, khí của con bùng cháy, tinh thần con bùng cháy. Bùng cháy xong tất thành thần thông!” “Đây chính là Thiên thủ Phật đà trong Lôi Âm Bát thức! Chỉ cần quyền của con nhanh hơn âm thanh liền có thể thao túng sấm chớp, một quyền một chưởng cũng có thể phá hủy hồn phách cùng thân thể của đối phương, khiến hắn vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không thể đầu thai!” Truyện mở đầu hay, có cái kết mở hơi mông lung hướng về cảm ngộ luân hồi. Không biết số phận mọi người, Tú muội ra sao, Linh Quân còn không? Khai, Hư, Ngự Thế nào? Nhưng tác giả có giải thích rất kĩ ở cuối truyện, các đạo hữu nếu có yêu mến mà đọc tới cuối truyện, thì thiết nghĩ nên hiểu cho tâm tư Trạch Trư gửi gắm. Tái bút Mục Thần Ký Truyện có tinh thần chủ đạo rất hay: Thần Vì Người Dùng; Nhân Mạng Lớn Hơn Trời; Thánh Nhân Chi Đạo Tại Bách Tính Hàng Ngày. Bắt đầu ở Đại Khư. Kết cục tại Đại Khư. Trời tối đừng ra ngoài Nhân vật: 9/10 Văn Phong: 9/10 Nội dung: 8.5/10 Đánh giá: 9/10 *** Tần Mục một mực cung kính nói: "Tiền bối yên tâm, vãn bối tu luyện từ thuở nhỏ, thận thủy dồi dào, nguyên dương no đủ, nhãn lực rất tốt, có thể nhìn thấy vật trong đêm đen, tự nhiên thấy rõ." Bóng người trên vách tường lay động một chút, tuy nhiên không làm thêm động tác nào, mà lại tiếp tục biểu diễn những ảo diệu trong việc hành công của nguyên khí. Ấn thứ ba Đại Tự Tại ấn là Đại Trí Tuệ ấn, sự vận hành của Đại Trí Tuệ ấn phức tạp hơn nhiều, con đường hành công của nguyên khí bên trong bóng đen kia càng lúc càng nhanh, mặc dù Tần Mục mở ra Thần Tiêu Thiên Nhãn cũng không cách nào hoàn toàn bắt kịp quỹ tích hành công của nguyên khí, khiến hắn không nhịn được muốn bước vào Thiên điện. Tần Mục chần chờ một chút, một chân bước vào cửa điện, chân còn lại vẫn ở ngoài điện, cuối cùng cũng coi như có thể gắng gượng thấy được con đường hành công của nguyên khí. Hắn liều mạng ghi nhớ, thế nhưng bóng người trên tường kia lại vận hành Đại Trí Tuệ ấn rất nhanh trong chỉ một lần, hắn thử khống chế Đại Trí Tuệ ấn, cho dù cũng triển khai được thế nhưng từ đầu đến cuối đều cảm thấy khiếm khuyết một vài chỗ. Hắn đã không thể hoàn toàn nhớ được con đường hành công của Đại Trí Tuệ ấn. "Đây là ấn thứ tư của Đại Tự Tại ấn, cũng là ấn mạnh nhất, tất cả uy lực của ba ấn trước đó đều sẽ dung nhập vào trong một ấn này." Bóng người trên tường càng có vẻ vô lực, cái bóng càng lúc càng nhỏ, âm thanh càng ngày càng thấp, nói: "Tuy nhiên ấn này phức tạp hơn, ta sợ ngươi không cách nào thấy rõ." ... Mời các bạn đón đọc Mục Thần Ký của tác giả Trạch Trư.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Huyền Trung Mị
Bạch Chuẩn: Trong mắt ta, tình yêu là nhành liễu dưới hoa trăm xoay ngàn chuyển, là nhớ nhung bất tận rót dần vào tim, là gió mát, là chồi non, là phiêu du hồng trần vừa trăm ngàn cay đắng vừa như nếm mật nuốt đường.   Diễm Vô Phương: Chớ đùa nữa, cũng chỉ là hết giả ngây giả ngô, vắt óc tìm kế rồi tới cởi áo tụt quần, còn gì không làm nữa đâu? *** Nếu bạn muốn kiếm một bộ huyền huyễn tuyệt đôi sạch sủng, tuyệt đối hài hước, không xoắn não, không nhức óc, không máu chó, không tiểu tam, thì xin chúc mừng, hố này dành cho bạn rồi!!! Không có bựa nhất, chỉ có bựa hơn, bộ này vui lắm, đọc mà cứ cười khùng khục, đáng yêu hết sức, từ nhân vật chính đến nhân vật phụ, tình tiết đơn giản, nhẹ nhàng, đọc vô cùng thoải mái. Mại dô! Nội dung truyện là quá trình truy thê của Lệnh chủ Yểm Đô – Bạch Chuẩn, vùng trung tâm của khu vực Phạn Hành Sát Thổ, nơi mệnh danh là uế thổ với đủ mọi yêu ma quỷ quái, nơi bị chư Phật ruồng bỏ, yêu quái lộng hành. Lệnh chủ sức mạnh vô biên đại chiến vạn năm trước hạ gục hàng loạt yêu quái sừng sỏ, xưng vương 1 cõi, thống nhất nơi uế thổ hỗn tạp, vang danh khắp nơi, được xưng là lão yêu quái biến thái ai cũng phải sợ. Nữ chính là linh y của khu vực này, nàng là yêu quái được kết tụ từ sát khí của một tòa thành sau khi bị đồ sát. Xuất thân thấp kém, may mắn nàng được Liên Sư cứu độ và chỉ dạy tu hành, rồi trở thành linh y cứu chúng sinh để tự hóa giải sát khí. Nàng thanh tu nghìn năm, chẳng hay vì nổi lòng từ bi cứu một kẻ sắp chết mà bản thân vô ý trở thành vị hôn thê của người ta. Mà người ta ở đây là Lệnh chủ uy danh bốn bề Bạch Chuẩn. Nam chính truyện này đáng yêu cực, lâu lắm rồi ý mới gặp một nam chính moe đến vậy, phải nói là dở khóc dở cười với anh này. Người ta EQ thấp thì thường ít nói mặt lạnh còn anh đây đã EQ thấp lại còn chăm mở mồm, trình tự luyến thì không ai bằng, mở mồm ra là sát phong cảnh, khiến người ta muốn đạp cho vài nhát = )) Còn nữa, anh có bộ áo choàng đen Voldemort vạn năm ko đổi, mũ trùm cả mặt, ai đời gần 50c mà dân tình vẫn không biết mặt nam chính, vì anh chàng còn làm phép giấu mặt nữa. Bựa nhất là có lần anh chàng cool ngầu tung áo choàng đánh quái ra uy với nữ chính. Chẳng ngờ bị nữ 9 phán cho câu “Lệnh chủ hình như không mặc quần dưới áo choàng, sao ta thấy cả lông chân???” Anh chàng vội vàng nhanh nhảu chống chế “ta có mặc xà lỏn mà” = )) Ối dời ơi, dưới áo choàng là xà lỏn đỏ, lại còn giải thích mặc xà lỏn vì thân thể tính hỏa sợ nóng quá cháy quần dài = )) Sau đó thì mất cả tuần quắn quéo, nàng thấy lông chân ta rồi, ta phải làm sao, nàng sẽ chê ta thô bỉ = )) Lệnh chủ khét tiếng bên ngoài nhưng thực ra là ngây thơ như con cún, có sở thích nặn tượng đất hình người rồi làm phép biến thành người, nặn cả trăm đứa thành 1 tòa thành rồi gọi chúng nó là con, chăm chút cho từng đứa. Anh chàng còn biết may quần áo, tuy nhiên thẩm mỹ hơi có vấn đề chút, tỷ như quần xà lỏn thêu uyên ương màu vàng trên nền đỏ, 2 con uyên ương vươn cổ gặp nhau đúng chỗ đũng quần khiến cho nữ chính phải cảm thán “Bạch Chuẩn à, thẩm mỹ của chàng còn khuya mới đuổi kịp diện mạo chàng” =)) Anh chàng này truy thê siêu thảm, nhưng được cái, liệt nữ cũng sợ triền lang, đẹp zai ko bằng chai mặt nên chàng ta cuối cùng vẫn cưa đổ được đệ nhất mỹ nhân Sát Thổ, lại còn cưa đổ người ta trước khi cho người ta xem mặt nhé. Rõ là tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi! Không phải ăn ruồi mà cưa được vợ đâu, có chiến thuật cả đấy. Trông ngốc ngốc, EQ thấp thế mà cưa gái cũng có bài. Từ việc ám thị chuyện chỉ có yêu thương chân chính mới nhìn được dung nhan mình (thực ra là anh chàng có thể làm phép tùy thời lộ 1 phần mặt hoặc cả mặt) khiến con gái người ta rối rắm mâu thuẩn, đến chuyện cho quân đóng giả người bệnh lợi dụng lòng thương của vợ để nàng đồng ý làm mẫu cho hắn nặn tượng nữ (mà món này thì ko khỏi phải sờ soạng). Thế rồi những lúc cần ra tay bảo vệ, anh chàng đều có mặt che chở cho nữ chính, cho nàng một cảm giác an toàn ấm áp. Tuy rằng chàng ta ngây ngô ngốc nghếch nhưng bản tính lương thiện và tấm lòng nhiệt tình lại chậm rãi cảm hóa trái tim sắt đá của nữ chính, khiến nàng tuy có tức giận nhưng nhiều hơn là thương là cảm. Mang tiếng là truy thê nhưng anh chàng quá ngốc nên hôn vợ cũng phải dạy, động phòng cũng vào nhầm chỗ, vợ lại phải chỉ cho tường tận. Hỏi ra mới biết anh chàng kiếm được bí kíp phòng the của bọn quái vật và mấy con thú, điển hình như bí kịp chịch nhau của rùa (> O
Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên - Thập Lý Kiếm Thần
Độ Kiếp kỳ Đại tu sĩ Trần Phàm ngã xuống tại Thiên kiếp trung, nhưng nhất mộng năm trăm năm trở lại Địa Cầu còn trẻ thời đại. Một đời trước ta đăng lâm Vũ Trụ đỉnh, quan sát vạn giới, nhưng không người làm bạn. Đời này chỉ nguyện không phụ trước kia không phụ khanh. Tu hành năm trăm năm Độ Kiếp kỳ người tu tiên sống lại hồi đô thị, bù đắp tiếc nuối, giả heo ăn hổ cố sự. *** inh hà mênh mông, một lá giữa trời. Tại trong hư không, có thể thấy một cái áo đen tóc đen, dung mạo bình thường thiếu niên, tay thuận bên trong chống một đầu vết rỉ loang lổ đen kịt cây sắt, dưới chân thật giẫm lên một lá thuyền gỗ nhỏ, tại trong vũ trụ khoan thai tự đắc lắc lư. “Đi.” Chỉ thấy thiếu niên mặc áo đen nhẹ nhàng điểm một cái trong tay thiết trượng, vô thanh vô tức, thuyền nhỏ liền trong nháy mắt xẹt qua hư không vô tận. ... Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên của tác giả Thập Lý Kiếm Thần.
Cửa Tiệm Cổ Quái - Minh Nguyệt Thính Phong
Thần tiên cũng có lúc chán sống, song muốn chết êm đẹp lại khó đến nhường nào, chẳng những vậy còn phải hy sinh nhan sắc và tôn nghiêm của một vị thần, đến giúp việc cho một cửa tiệm cổ quái... Đây là câu chuyện về một đại thần tham ăn biếng làm một lòng muốn chết, nhưng dù có làm thế nào cũng không được toại nguyện. *** Tất Phương - một vị thần chán sống nên muốn tìm cái chết. Muốn chết thì phải đốt Nến Hồn. Muốn có Nến Hồn thì phải đến tìm được Cửa Tiệm Tìm Cái Chết. Cửa Tiệm Cổ Quái của gia đình Hứa Tâm An là một trong những tiệm như thế. Thế nhưng đã mấy nghìn năm trôi qua, từ đời này truyền sang đời khác, nến hồn là vật như thế nào? Chưa ai tìm ra cũng chưa ai từng nhìn thấy nó. Đời này qua đời khác, những cửa tiệm tìm cái chết đơn thuần là phải bán nến. Kinh doanh lụi bại, đến đời Hứa Tâm An, các cửa tiệm Tìm Cái Chết chỉ còn 4/10 tiệm, lại có 2 chủ tiệm gần đây mới bị sát hại.... Chuyện gì đang xảy ra? Hứa Tâm An liệu có gặp nguy hiểm không? Vâng, muốn biết truyện diễn ra thế nào, mời các chị em đọc truyện, mình không spoil ạ. ----------- Dải phân cách nhận xét nhân vật và ưu khuyết điểm của truyện. ----------- ???? Truyện này theo mình hài là chủ yếu, yếu tố tình cảm có song vô cùng ít nhưng ít mà chất. Tuyệt đối không có H, chỉ có vài cái hun hun. ???? Trước hết xin báo cáo với các chị em là mình trước nay không đọc được truyện của Minh Nguyệt Thính Phong (ví dụ: Heo yêu diêm vương, Bài học yêu,..) vì mình thấy cái hài của Thính Phong nhạt quá, mình cười không nổi. Thế nhưng đến bộ này thì mình đã đọc được. Mặc dù có nhiều đoạn tác giả có hài hơi lố bịch, đọc không thấy buồn cười, chỉ thấy hài kéo dài nên hơi nhảm ruồi. ???? Minh Nguyệt Thính Phong tạo ra được cốt truyện khá hay, tìm Nến Hồn, đọc không chán, cũng không đoán ra được Nến Hồn ở đâu (hay tại mình ngu nhỉ =))), dễ cuốn và do hài nên đặc biệt không buồn ngủ :)). ???? Các nhân vật trong truyện. ???? 1. Tất Phương: Là một vị thần đẹp trai, siêu siêu lười, tham ăn, cực tham ăn, có mái tóc nâu đỏ? Đỏ rực? Mỗi lúc miêu tả một kiểu nên mình cũng không biết màu gì, nhưng đặc biệt là không hề giống màu tóc ở bìa truyện. Đây là điểm trừ cho bìa truyện. (Giống Cây lớn ở phương nam - nam nữ chính ở bìa truyện tuy rất đẹp nhưng khác hoàn toàn trong truyện). ???? Vì sao anh lại muốn tự sát? Anh nói rằng: Trên đời này chẳng còn chuyện gì vui thú cả, anh đã trải qua tất cả, hết thảy đều vô vị, sống đủ rồi, đủ quá rồi, thời gian ngắn ngủi mới biết trân trọng, cuộc sống vĩnh hằng không có gì để lưu luyến cả, thần sống lâu cũng lắm muộn phiền, chi bằng chết cho xong. ???? Tất Phương trong mắt Hứa Tâm An: Lười biếng, hơi vô lại, luôn tự cho mình là đúng, cũng thường tự luyến, hay dựa vào danh xưng đại thần, mặt dày, tham ăn nhưng anh ta là vị thần tốt. ???? Hứa Tâm An nói với bạn thân: "Đúng rồi đấy, nếu tham ăn, lười làm, bất lịch sự cũng coi là cá tính thì nam thần của cậu đúng là rất có cá tính." ???? Hứa Tâm An nói với Tất Phương: "Bởi vậy mới nói, trên con đường chông gai tìm tới cái chết, chướng ngại lớn nhất là sự lười biếng." ???? Trích đoạn vui 1: "Hứa Tâm An tắt nhạc nghiêm túc cảnh cáo Tất Phương phải biết chừng mực, tiệm của cô còn làm ăn buôn bán, không được phép mở nhạc, không được phép nhảy múa. Tất Phương bĩu môi, như chịu nhiều thiệt thòi lắm. Cầm mấy chậu cây và hoa tới một góc, lí nha lí nhí nói gì đó rồi âm thầm nhảy múa, đúng lúc có một vị khách bước vào, nhìn thấy cảnh tượng đó thì sợ quá chạy mất luôn. Hứa Tâm An không nhịn được nữa, một lần nữa cảnh cáo Tất Phương, không ngờ anh ta lớn tiếng chống đối đòi dẫn theo đám cây cảnh và mấy chậu hoa bỏ nhà ra đi." ???? Trích đoạn vui 2: “Nên mới nói là do cô quá hẹp hòi. Cô thấy không, một vị thần viễn cổ như tôi bị con người nhỏ bé như cô cầm chổi đuổi đánh mà tôi còn chưa nói gì, cô cấm tôi làm hết chuyện này đến chuyện kia mà tôi có than thở chi đâu.” - Tất Phương. ???? Trích đoạn vui 3: Hứa Tâm An: “Tiệm chúng ta sắp đóng cửa rồi, bị tên yêu quái ăn hết đồ rồi, sắp không xoay sở được nữa rồi cha ơi.” Tất Phương nhận xét: “Phép tu từ phóng đại của cô vận dụng quá khoa trương.” “Vị thần này, anh im miệng được không?” Hứa Tâm An nổi giận. Thần không chịu im miệng mà nói tiếp: “Hay là tối nay ăn sườn xào chua ngọt đi.” “Suốt ngày chỉ biết ăn ăn ăn, hung thủ rốt cuộc là ai, chuyện này phải điều tra thế nào, anh có manh mối gì không?” Hứa Tâm An hỏi. “Món sườn xào chua ngọt nhất định có thể kích thích linh cảm của tôi.” Thần đáp. Đúng là đồ vô liêm sỉ. Thế nhưng, sau này khi đã hiểu rõ Tất Phương, cô kết luận rằng: "Anh biết hài lòng". "Anh ta không hề yếu đuối, vì anh ta sẵn sàng liều mạng bảo vệ những bằng hữu con người của mình, anh cũng không tiêu cực mà hàng ngày đều cố gắng sống thật vui vẻ. Là do anh biết hài lòng, cuộc sống vĩnh hằng, chỉ cần anh thấy quá trình này đủ là được." ???? 2. Hứa Tâm An - Một cô nàng thiện lương, nấu ăn ngon, nhưng mắc chứng cận thị nặng, nếu không đeo kính sẽ chỉ nhìn rõ thần tiên yêu ma quỷ quái. Một cô nàng không hề hứng thú với tiệm nến chỉ muốn chuyển sang kinh doanh cafe - sách, không biết thân phận thật sự của mình. ???? Hứa Tâm An là con người, một cô nàng hết sức ngây thơ, nhưng lại tiềm tàng một cường hồn vô cùng hấp dẫn yêu ma quỷ quái. ???? Một cô nàng yêu đời, biết hài lòng với cuộc sống của mình, không bi lụy, không sướt mướt, mạnh mẽ một cách đáng học hỏi. ???? Trích đoạn 4: Tất Phương biểu lộ sự khinh thường: “Nghiệp dư thì thôi đi còn ngốc nữa. Người ta nói cô làm gì thì làm đó, sập bẫy còn tưởng mình gặp may. Sẵn tiện ra tay là coi trọng cô lắm rồi, biết chưa?” ???? 3. Dàn nhân vật phụ: Không đông lắm, góp phần tạo nên sự gay cấn và hài hước cho truyện. Để đúc kết ra rằng: Con người đều có mặt tốt mặt xấu. Đừng để dã tâm lấn át phần người. Bởi dã tâm càng lớn, tham vọng sẽ vô tận. Chính nghĩa mà không có thiện lương thì không phải chính nghĩa. ???? 4. Trích đoạn tình bể bình của cặp đôi: Trích đoạn 5: Cô hiếu kì: “Tất Phương, anh từng có vợ chưa?”  Tất Phương vô cùng bình tĩnh hỏi lại: “Cô yêu tôi rồi sao?” Hứa Tâm An cũng bình tĩnh đáp trả: “Ai thèm yêu tên thần kinh vừa muốn tìm chết vừa ham ăn chứ?” Ngừng hai giây cô bổ sung thêm một câu: “Còn lười nữa.” Trích đoạn cuối siêu dài: “Cậu hôn đại thần chưa?” “Rốt cuộc cậu muốn nói gì thế?” Cầu Tái Ngọc thao thao bất tuyệt: “Thì là, sau khi từ cõi chết trở về, chẳng lẽ cậu không suy nghĩ mình còn hối tiếc chuyện gì trong cuộc sống sao? Cậu nghĩ đi nào, cậu chưa có bạn trai, còn chưa nắm tay, chưa hôn nhau mà chết đi thì đáng tiếc biết mấy. Bây giờ tuy cậu vẫn chưa có bạn trai, nhưng lại có một nam thần siêu cấp đẹp trai bên cạnh, nếu chưa kịp hôn đã kết thúc sinh mạng tươi đẹp như hoa này, cậu không thấy tiếc sao? Mau chạy đến hôn đi nào, hôn một cái cũng đâu có thiệt thòi gì.” Không ngờ nghe cũng có lý quá nhỉ. Hứa Tâm An quay đầu muốn tìm bóng lưng của Tất Phương, không ngờ vừa quay lại đã nhìn thấy anh ta ở phía sau làm cô giật mình. Vẻ mặt Tất Phương không hề thay đổi, cúi người sát xuống gần mặt cô, Hứa Tâm An đỏ mặt, suýt chút nữa tưởng rằng Tất Phương định hôn mình, không ngờ anh ta lại giật lấy điện thoại trong tay cô: “Là tôi chịu thiệt thòi đó biết không?”, nói xong liền xoay người bỏ đi. Hứa Tâm An giận đỏ mặt, anh ta hống hách gì chứ! Nói chuyện điện thoại với Cầu Tái Ngọc xong, cô vẫn chưa nuốt trôi được cục tức này, liền đến trước mặt anh ta. Tất Phương đang ngồi một mình ngoài ban công, thấy cô đến còn hỏi: “Lại lạnh nữa sao?” Hứa Tâm An không nói gì, cúi người nâng mặt anh ta lên, trong chớp mắt hôn thật mạnh lên môi của Tất Phương rồi chạy mất. Lúc đi ngang qua phòng khách, cô còn rất bình tĩnh nói với cha: “Cha ngủ ngon nhé, con đi ngủ đây.” Cô trở về phòng với vẻ mặt vô cùng điềm tĩnh, không dám quay đầu lại, nhanh chóng đóng chặt cửa. Trời ơi, hôn xong cô lại có chút hối hận, hôn nhanh quá, không có cảm giác gì hết, mùi hương của Tất Phương rất dễ chịu, môi còn mềm nữa. Hứa Tâm An đứng tựa vào cửa, có chút bối rối. Có khi nào anh ta giận không nhỉ, khi tức giận khuôn mặt của anh ta sẽ thế nào nhỉ? Có phải anh ta cũng chắn cửa phòng rồi dán giấy lên trước cửa không? Đột nhiên trước mắt cô tối sầm, Tất Phương từ trên không xuất hiện, không nói lời nào, đẩy cô dựa sát vào cửa, cúi người hôn lên môi cô. Nụ hôn của anh ta khác hẳn nụ hôn của cô, không hề nóng vội, cũng chẳng hề hời hợt. Môi anh áp chặt vào môi cô, lần này Hứa Tâm An đã có thể xác định chắc chắn rằng mùi hương trên người của Tất Phương rất dễ chịu, mùi vị của nụ hôn cũng không tệ. Tất Phương hôn đến khi Hứa Tâm An hoa mày chóng mặt mới dừng lại, tim Hứa Tâm An vẫn đập liên hồi, anh ta mỉm cười với cô: “Bây giờ cô có thể kể cho Cầu Tái Ngọc nghe rồi, tôi cũng không thiệt thòi gì. Ngủ ngon.” Sau đó anh ta đẩy cô sang một bên, mở cửa huýt sáo bước ra ngoài. Ngoài ra còn n đoạn tình bể tình ngắn xíu, nhưng dành cho các chị em muốn đọc truyện cho bất ngờ và ấm áp. Mọi bài review đăng tại Hội Nhiều Chữ là do các cá nhân trực thuộc group HNC viết. Admin không chịu trách nhiệm về nội dung bài viết. *** Ngày hôm sau Hứa Tâm An dậy từ sáng sớm, cô thấy đêm qua mình ngủ rất ngon, ăn sáng với Đổng Khê xong hai người cùng nhau đến sân bay. Hai cha con gặp nhau, cảnh tượng không những hết sức cảm động mà còn đẫm nước mắt hơn cả những bộ phim cẩu huyết ở khung giờ Vàng tám giờ tối. Cha Hứa ôm chầm con gái khóc bù lu bù loa, Hứa Tâm An vỗn dĩ đỏ hoe đôi mắt, không ngờ nhìn cha cô khóc ghê như vậy cô liền thấy trươc mắt tối đen. Thấy Đổng Khê với bộ mặt nhịn cười bên cạnh, cô lại càng thấy ái ngại vô cùng, đành vừa vỗ vào lưng cha an ủi vừa nói: “Cha tôi dễ xúc động lắm.” Cha Hứa khóc xong cũng thấy hơi bối rối, ông kéo tay con gái, lòng có rất nhiều lời muốn nói mà không biết phải bắt đầu từ đâu. Đổng Khê cười nói: “Về nhà trước đã, có gì từ từ nói.” “Đúng đó, chúng ta về nhà đi.” Hứa Tâm An khoác tay cha, vui mừng khôn xiết. “Xe của Đổng Khê đậu dưới bãi, chúng ta về nhà trước đã.” ... Mời các bạn đón đọc Cửa Tiệm Cổ Quái của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.
Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du - Thái Thâm
Xuyên suốt vũ trụ hồng hoang, từ lúc Bàn Cổ chém giết vô số Hỗn Độn Thần Ma khai thiên lập địa, đến Long, Phượng, Kỳ Lân tam tộc đại chiến, lại đến Vu Yêu tranh bá, Nhân tộc chấp chưởng thiên hạ, sau đó Phong Thần đại chiến, Tam giới thành lập, cuối cùng là hành trình Tây Du thỉnh kinh tạo phúc nhân gian, trong đó ẩn chứa bao nhiêu bí mật, bao nhiêu Thánh Nhân lấy thiên địa chúng sinh làm bàn cờ giác trục, bao nhiêu ái hận tình thù đan xen. Trong Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du, tác giả dùng văn phong hài hước, vui nhộn, siêu cấp bá đạo, siêu cấp trang bức, phác họa một Đường Tăng cực kỳ bá đạo, hài vô đối, nhưng cũng không thiếu phần thiết cốt nhu tình, theo Đường Tăng từng bước đi lên con đường thỉnh kinh, các bí mật dần dần hé lộ, có bí mật khiến người ta cười té ghế, có bí mật lại khiến người ta nổi cả da gà vì mưu kế thâm thầm… Nội dung truyện đưa người đọc vào hết tình huống giở khóc giở cười này đến tình huống giở khóc giở cười khác, nhưng cốt truyện lại xuyên suốt mạch lạc, không lặp tình tiết, không câu kéo dài dòng, không ngừng tháo gỡ các mắc xích bí mật, để rồi đưa người đọc vào hết ngỡ ngàng này đến ngỡ ngàng khác… *** Đường Tăng nắm lấy cơ hội, rút Cửu Hoàn Tích Trượng ra ngoài sau đó vung mạnh nện vào đầu mãnh hổ. Ầm! Một trượng này đã nện con mãnh hổ nghiêng đầu qua một phía. Rống... Mãnh hổ đã tức giận thật sự, nó gào rú dữ dội. - Rống con em ngươi! Đường Tăng cũng rống to, hai tay cầm Cửu Hoàn Tích Trượng liên tục nện xuống. Kết quả mãnh hổ vung một vuốt ngăn cản. Keng! Cửu Hoàn Tích Trượng bị đập bay đi, ngay cả Đường Tăng cũng bị lực quán tính đẩy bay ra sau. - Mẹ kiếp... Đường Tăng vội vàng lăn qua bên cạnh, trốn ra đằng sau khe hở hai cây đại thụ, lúc này hắn mới ngẩng đầu nhìn mãnh hổ. Mãnh hổ không lập tức tiến công mà đứng tại chỗ hung ác nhìn chằm chằm vào Đường Tăng, trong miệng của nó có máu chảy ra, ánh mắt của nó vô cùng thống khổ. Đường Tăng đã hiểu xảy ra chuyện gì, nguyên nhân là do Cửu Hoàn Tích Trượng nện hư hàm răng của nó. Mãnh hổ gào rú thảm thiết, nó đi từng bước tiến lên phía trước, ánh mắt của nó đầy dữ tợn nhìn Đường Tăng. Đường Tăng vội vàng lui về phía sau, kết quả thân thể to lớn của mãnh hộ bị kẹt giữa hai gốc đại thụ. ... Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Đường Tăng Xông Tây Du của tác giả Thái Thâm.